Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3802: Không xong!




Tát lên mặt La Chấn nào có sướng như tát lên mặt Lâm Nhất, giới tử Thần U điên cuồng cười to, uy áp trên người nhanh chóng tăng lên, vẻ kiêu căng ngạo. mạn lộ rõ trên mặt. Hắn ta tiếp tục nói: "Nói cho hẳn biết các người đã hèn nhát cỡ nào, chỉ biết trơ mắt nhìn La Chấn quỳ xuống trước mặt ta mà chẳng dám hó hé gì đi! Cũng kể cho hắn nghe La Chấn đã phải cầu ta tát hắn ta như thế nào. Nói, nói lẹ lên, cái tên rác rưởi này!"

Sắc mặt Tần Lâm thoáng chốc trở nên vô cùng khó coi, lời nói của giới tử Thần U thật sự rất khó nghe, sỉ nhục hắn ta một cách không thương tiếc khiến khuôn mặt hắn ta đỏ bừng.

Cảnh tượng ban nấy lại hiện lên, lồng ngực Tân Lâm lập tức tràn ngập cơn

giận. Nhưng mỗi câu nói của giới tử Thần U đều là thật, hắn ta quả thật là một

tên ăn hại, trơ mắt nhìn La đại ca quỳ trên mặt đất cầu xin đối phương tát mình hết cái này đến cái khác.

Nhưng dù hèn mọn đến mức đó vẫn bị giới tử Thần U chơi đùa, dày xéo.

Từ đầu đến cuối, đối phương đều đang chơi đùa La Chấn, chưa từng nghĩ đến sẽ chừa cho họ một con đường sống, đã đồng ý rồi lại đồn họ quay lại Thánh Tuyền Linh Trì. Chính là vì muốn dùng quy định bất kể sống chết trong trận chiến cuối cùng, trực tiếp giết chết bọn họ, không chừa lại cho họ bất cứ con đường sống nào.

Giới tử Thần U kiêu ngạo điên cuồng cười to, toàn bộ Thánh Tuyền Linh Trì đều im lặng như chết.

Vô số ánh mắt nhìn Lâm Nhất với vẻ thương hại, trở về thì đã sao. Vốn dĩ hắn đã trở thành truyền thuyết, quét ngang được tam đại giới tử trong thành Phong Lăng. Nhưng hôm nay, thói đời xoay vần, mười phương giới tử đều đã ngâm mình trong Thánh Tuyền Linh Trì.

Họ đã cô đọng và thăng hoa, một bước lên trời!

Lâm Nhất chưa ngâm Thánh Tuyền Linh Trì, chắc chắn không thể cạnh tranh với các giới tử đã lột xác, chứ đừng nói là đòi lại công bằng. Đến cả mạng sống của hắn cũng sắp phải kết thúc ở đây, vì nhân quả đã gây ra ở thành Phong Lăng. E rằng, hắn sẽ bị đối phương đòi lại gấp trăm ngàn lần.

Đương nhiên Lâm Nhất sẽ không để ý đến những gì đám người kia đang suy nghĩ trong lòng, hắn chỉ biết bây giờ tâm trạng của mình đang rất tệ, cực kỳ tệ.

Tính hẳn rất cương trực, ghét nhất là thấy bạn bè chịu khổ vò mình. Oan có đầu, nợ có chủ, có thù oán gì thì cứ tìm mình là được. Nhưng ở trận chiến cuối cùng hôm nay, La Chấn lại bị sỉ nhục như vậy vì hắn, khỏi phải nói trong lòng Lâm Nhất tức giận đến như thế nào.

Đúng là chán sống mà!

Lâm Nhất liếc mắt, nhìn chằm chằm giới tử Thần U, cả người tràn ngập sát khí khiến cả Thánh Tuyền Linh Trí cũng run rẩy.

"Tên kia điên rồi hả? Không biết giới tử Thần U đã đột phá Thiên Phách tầng sáu, trồng được 10 đóa hoa Tỉnh Ma à..., mọi người đều nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt khó hiểu, lẽ nào hắn định lặp lại truyền thuyết lúc trước ở thành Phong Lăng?

"Ngươi tự bẻ gấy một tay thì ta có thể khiến cho ngươi chết một cách sảng khoái ở trận chiến cuối cùng này!", chỉ thấy Lâm Nhất gần từng chữ một nói.

Mọi người lập tức cảm thấy áp lực, Lâm Nhất đúng là vẫn ngông cuồng như xưa.

Hắn hoàn toàn không biết Thánh Tuyền Linh Trì tuyệt vời như thế nào, sau khi ngâm mình trong đó sẽ xảy ra một sự lột xác mà hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

Hai người đã không còn ở cùng một đẳng cấp nữa rồi.

Ẩm!

Nhưng đúng lúc này, tình hình bỗng xảy ra biến hóa.

Không gian chợt trở nên nặng nề, một mùi hương kỳ lạ bay ra từ mặt hồ. Mọi người ngửi một hơi, lập tức cảm thấy sảng khoái tinh thần, máu sôi sùng sục.

Một giọt thánh dịch màu vàng như trân châu bay ra khỏi mặt hồ, tỏa ra ánh sáng chói mắt lơ lửng giữa không trung.

Trận chiến cuối cùng đã chính thức bắt đầu!

Nhưng tình huống này lại trông cực kỳ quỷ dị trên mặt hồ rộng lớn, chẳng những giới tử khác đứng im, mà các anh tài khác trên bảng Thông Thiên cũng không nhúc nhích xíu nào. Mặc Thiên Hương Thánh Dịch kia lơ lửng giữa không trung như một ngôi sao giữa bầu trời đêm, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người Lâm Nhất và giới tử Thần U.

Vốn dĩ, đây sẽ là một trận chiến chẳng có gì đáng để hồi hộp, nhưng không biết tại sao mà mọi người lại chẳng thể dời mắt được.

"Tự bẻ gãy một tay?"

Lời nói của Lâm Nhất khiến giới tử Thần U sửng sốt, y như nghe thấy câu gì đó hết sức buồn cười: "Ha ha ha ha, thằng con hoang Lâm Nhất nhà ngươi cho. rằng có thể lặp lại chuyện ở thành Phong Lăng ư? Nói thật cho ngươi biết, thực lực bây giờ của ta còn mạnh hơn nhiều so với những gì ngươi nghĩ. Hôm nay, ngươi không đến thì thôi, đã đến thì ta sẽ cho ngươi phải hối hận vì đã sinh ra trên đời này!"

Hắn ta vô cùng kiêu ngạo và bá đạo, trong mắt tràn ngập vẻ khinh bỉ.

Lâm Nhất giờ ba ngón tay lên, nhàn nhạt nói: "Ba chiêu, nếu ta không thể. thắng ngươi trong vòng ba chiêu, ta sẽ mặc cho ngươi xâu xé!"

Vẻ mặt giới tử Thần U lập tức sa sâm, giờ hắn ta đã là Thiên Phách tầng sáu, còn trồng được mười đóa hoa Tinh Ma. Vốn phải khiến người ta không dám đối diện, nhưng thằng con hoang kia vẫn hết sức ngông cuồng và kiêu ngạo y như. lúc ở thành Phong Lăng, một tát đánh hẳn ta bay ra ngoài.

Cây dăm trong lòng hắn ta thoáng chốc trở nên nhức nhối, sắc mặt cũng âm u đến nỗi khiến người ta không rét mà run.

"Ngươi chán sống hải”

Giới tử Thần U giận tím mặt, tu vi Thiên Phách tầng sáu thoáng chốc bùng nổ, khoảng cách giữa hắn ta và Lâm Nhất thoáng chốc rút ngắn lại.

Gần như là thuấn di, nhanh đến nỗi mắt thường không thể nhìn thấy được, thậm chí Lâm Nhất còn chưa kịp rút ngón tay về.

Quá chậm!

Khóe miệng giới tử Thần U cong lên lộ ra một nụ cười khẩy, ngay khi hẳn ta vươn tay chuẩn bị dùng thủ đoạn khủng bố bổ xuống đầu Lâm Nhất để đè bẹp hắn giống như trấn áp La Chấn ban nãy, khiến đối phương phải quỳ xuống van xin, khuất phục trước mặt mình.

Nhằm trả lại gấp trăm ngàn lần mọi nỗi sỉ nhục vào ngày hôm đó cho Lâm Nhất!

"Thứ con kiến dưới hạ giới, quỳ xuống cho tal"

Giới tử Thần U quát, tiếng quát to như tiếng sấm sét khiến người ta ù hết lỗ tai. Bóng người của hắn ta thoáng chốc xuất hiện trước mặt mọi người khiến ai nấy cũng chấn động. Nhanh thật, họ hoàn toàn không kịp nhìn rõ thì hắn ta đã xuất hiện trước mặt Lâm Nhất, giơ tay bổ một chưởng xuống đỉnh đầu hẳn.

Nhưng đúng lúc này, Lâm Nhất bỗng ngẩng đầu lên, ánh mắt đã luyện hóa kiếm quang của thần linh chợt bắn thẳng ra ngoài. Đôi mắt hắn lấp lánh như sao. và sắc bén hơn ngày xưa rất nhiều, dường như chỉ liếc một cái đã có thể xuyên thủng hư không.

Ánh mắt ấy quả thật khó tin, hắn chỉ mới là một Thiên Phách thôi đó.

Giới tử Thần U lập tức cảm thấy tê cả da đầu, tằm mắt của hắn ta giống như bị lưồng kiếm quang ấy bao phủ. Nó như bổ ra đất trời, coi vĩnh hằng như một cái nháy mắt.

Không xong!

Chỉ thoáng chốc, giới tử Thần U đã tỉnh táo lại, trong mắt toát ra vẻ hoảng sợ. Nhưng chỉ một chớp mắt ấy, cũng đủ để xảy ra rất nhiều chuyện.

"Chát!"

Một cái tát vang dội, chấn động mỗi ngóc ngách của Thánh Tuyền Linh Trì khiến ai cũng nghe được rành mạch, tựa như tát ở trên mặt mình vậy. Giới tử Thần U bị tát bay ngược ra sau, cả người như một con quay, thoáng chốc lộn ngược mấy trăm vòng.

tát ấy, Lâm Nhất cũng không nương tay. Hắn lấy khăn ra lau tay, nhàn nhàn nói: "Chiêu thứ nhất!"