Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 4110: Quá mạnh!




Quá mạnh!

Kiếm trận Thương Long có uy lực khủng khiếp, vượt qua dự đoán của mọi người, mạnh tới nỗi làm cho người ta phải phẫn nộ.

Thực lực của Lâm Nhất như thế nào, hắn đã thể hiện một cách ngoạn mục. trong đại hội Danh Kiếm và cửa đầu tiên kiếm trận Bách Quỷ Dạ Hành.

Nhưng đến cửa này, vừa bắt đầu đã rơi vào thế hạ phong, mới chiêu thứ ba đã bị dồn vào đường cùng.

“Thương Long Tại Thiên!”

Kiếm khách áo vàng hóa thân thành đầu rồng trong kiếm trận gầm lên, toàn bộ kiếm trận Thương Long lại biến hóa lần nữa.

Cả người Thương Long bay lên, đầu rồng xoay tròn xung quanh Lâm Nhất, thân rồng dũng mãnh bay lượn trên không trung cũng đồng thời chuyển động, từ xa nhìn lại, hệt như một con mãng xà đang không ngừng quấn quanh Lâm Nhất, liên tục siết chặt lại, thu nhỏ phạm vi không gian của hắn.

Thấy kiếm khách áo đen dẫn đầu đánh tới, sắc mặt Lâm Nhất vẫn không thay đổi, lấy kiếm ý Bán Bộ Thần Tiêu tăng cường, thi triển Phù Vân Thập Tam Kiếm.

Keng! Keng! Kengl! Lưỡi kiếm không ngừng va chạm nhau, mỗi lần giao thủ, sức mạnh của Lâm

Nhất đều xếp dưới, cho dù trình độ kiếm đạo của hắn mạnh hơn nhiều so với kiếm khách áo vàng, cũng không chiếm được chút lợi thế nào.

Sau lưng đối phương có ba trăm bốn mươi hai kiếm khách, còn có kiếm trận Thương Long hỗ trợ, từng chiêu từng thức cho dù không dùng đến bất kì kiếm pháp nào cũng mạnh đến mức khó tin.

Cái gọi là một thằng khỏe đánh bại mười thẳng biết võ chính là như vậy,

Theo đó, thân rồng dũng mãnh vừa thu nhỏ phạm vi cũng đồng thời không ngừng giảm nhẹ kiếm thế của Lâm Nhất.

Mười một con chim Thanh Loan bay vòng quanh Lâm Nhất bị kiếm khách trên những bộ phận khác của Thương Long không ngừng ra tay tấn công, Lâm Nhất không chỉ ngăn địch ở chính diện, mà là phải chịu những đòn tấn công chí mạng ở mọi phía.

Kiếm trận Thương Long, mạnh hơn rất nhiều lần so với kiếm trận Bách Quỷ. Dạ Hành.

Kiếm trận Bách Quỷ Dạ Hành chủ yếu nằm ở sự thâm độc, chỉ cần không rút kiếm ra, một lần nhiều nhất cũng chỉ đối mặt với mười kiếm khách mà thôi.

Nhưng kiếm trận Thương Long này, đối phương có ba trăm bốn mươi ba kiếm khách, vừa có thể hợp thành một thể, lại vừa có thể chia ra tấn công.

Kiếm khách áo vàng ở chính diện không ngừng tạo áp lực cho hắn, những kiếm khách còn lại thì không ngừng làm suy yếu kiếm thế của hắn, dưới tình thế này, bất kỳ lúc nào cũng trở lên hết sức nguy hiểm.

Có lẽ ở lần hít thở tiếp theo, Lâm Nhất sẽ trực tiếp sụp đổ, cả người bị kiếm trận cắt thành từng mảnh vụn.

Lâm Nhất cố gắng chống đỡ, ánh mắt của hắn vẫn luôn quan sát kiếm trận Thương Long, muốn tìm ra kẽ hở ở trong đó. Giao đấu đến bây giờ, Lâm Nhất đã phát hiện được một vài điểm yếu, nhưng không được xem là kế hở chí mạng.

Trong đó có một hai điểm yếu là sơ hở mà đối phương cố ý để lại, nếu thật sự dốc toàn lực vào đó, sẽ chết tương đối khó coi.

Thật thật giả giả, giả giả thật thật, khiến người xem nhức đầu không thôi.

Giờ phút này, cho dù là ai cũng đều nhìn ra được, tình cảnh của Lâm Nhất tương đối khó chịu. Hăn không thể chặn đứng được đầu rồng ở chính diện, những hướng khác, mười một con Thanh Loan liên tục phát ra tiếng kêu thê lương.

Bất kể là Thanh Loan bị diệt, hay là bị chính diện áp đảo, Lâm Nhất cũng sẽ rơi vào bế tắc trong nháy mắt.

“Kế hở chí mạng căn bản không thể tìm ra được, không thể tiếp tục kéo dài thêm được nữa.”

Lâm Nhất gặp nguy không hoảng, trong lòng vô cùng bình tĩnh.

Cứ tiếp tục kéo dài, mười một con Thanh Loan chỉ cần có bất kì con nào bị tiêu diệt, hắn ở chính diện rất có khả năng bị kiếm khách áo vàng một kiếm chém thành hai nửa.

“Muốn chạy sao?”



Kiếm khách áo vàng giễu cợt nói: “Chạy thoát được không, đứng lại cho tai

Am!

Dứt lời, một vuốt rồng khổng lồ bao quanh bởi sấm sét và cuồng phong, cuốn theo kiếm ý vô biên xé rách hư không, bắt lấy Lâm Nhất.

Xoạt!