“Nói vậy thì ngươi thực sự là nữ thần Ia Tiểu Thái kích động đến kiễng chân.
“Ta không phải nữ thần, cũng chẳng phải lạ.
Thu Thiển thấy cô gái trước mặt có vẻ đang hiểu sai gì đấy rồi.
“Vậy là nữ thần Phi Hồng sao?"
Tiểu Thái vội hỏi.
Thu Thiển:
"..."
Nhất thời bọn họ cũng không biết nên phản bác thế nào.
“Đây là vợ của ta, đám các ngươi cứ tiếp tục thờ phụng nữ thần Ia, hiện tại mặc kệ ai là Ia, các ngươi có thể nói ngọn nguồn mà các ngươi biết ở đâu không?"
Chu Tự kéo Thu Thiển qua, nói với nhóm Tiểu Thái.
Chu dù có nói thế nào, Tiểu Thái cùng Its đều có thể chắc chắn rằng cô gái xinh đẹp trước mắt đây chính là nữ thần Ia.
Tuy rằng đối phương không thừa nhận, nhưng chắc chắn là như vậy.
Phủ nhận cũng vô dụng thôi.
Chu Tự có chút bất đắc dĩ, cảm giác đây đều là do cha vợ đang giở trò quỷ.
Vứt cái thân phận này ở lại làm chi?
Là vì muốn để Thu tỷ giúp chăm nom cái thế giới này à?
Dù sao cũng không thể coi thế giới thành lễ vật tặng cho Thu tỷ đâu nhỉ? Ài.... Cũng không phải là không thể. “Ngọn nguồn hẳn là do một đạo ánh sáng, cha mẹ ta đã qua đó rồi. Nhưng cũng chẳng có cách giải quyết” Its có hơi thất vọng mà nói.
“Đưa chúng ta qua đó xem đi.
Chu Tự nói.
Ngay khi đám người Tiểu Thái dẫn đường, Chu Tự đột nhiên dừng lại.
“Làm sao vậy?"
Thu Thiển hỏi.
Đám Chu Ngưng Nguyệt cũng có chút tò mò.
“Chín vòng rồi.
Chu Tự bất đắc dĩ nói.
Cứ nhất định phải thành chín vòng vào lúc này, thế những được tốt, chờ ổn đỉnh một chút là có thể trực tiếp tiến vào.
“Thời đại Thần Thoại muốn bắt đầu rồi.
Chu Ngưng Nguyệt cắn miếng trái cây rồi nói.
Mấy người Tiểu Thái nghe không hiểu gì.
“Vẫn nên đi xem trước đi"
Chu Tự nói.
Cho ma chủng nghỉ, để nó nghỉ ngơi cho tốt.
Mà lực lượng thuộc về ma chủng cũng đã bình ổn từng chút một. Đợi khi hồi phục hoàn toàn là có thể thử tiến vào thời đại Thần Thoại.
Sau khi vào sẽ xảy ra chuyện gì thì Chu Tự cũng không rõ lắm.
Nhưng hẳn là sẽ có điểm khác biệt, hẳn là cũng sẽ xuất hiện đặc hiệu.
Dù sao cũng không thể đến quyển cuối mới xuất hiện đặc hiệu mà? Vậy thì hơi quá đáng đấy.
Tiến về trước trên con đường ma pháp, Chu Tự cũng biết rằng bộ xương nhỏ cũng mất tích cùng đại ca.
Trước mắt xem ra hẳn là Lý Lạc Thư ở bên chỗ Phong Bạo chi Thần.
Bây giờ qua đó chắc là có thể tìm được bọn họ.
“Đây chính là Thần Minh thực thụ, liệu các ngươi có phải là đối thủ không?"
Trên đường, Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
“Chẳng phải còn có Nguyệt tỷ sao?"
Thu Thiển nói.
“Đợi chút nữa xem sao, đến lúc đó tranh thủ ít thời gian cho ta, để ta có thể hoàn thành thăng cấp"
Chu Tự nói.
“Hẳn là ta có thể tranh thủ một ít thời gian.
Thu Thiển ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói:
“Chỉ cần xuất quyền hành Đại Địa, dường như ta có thể nắm toàn bộ lực lượng của thế giới trong tay. Tuy rằng không bằng Thần Minh nhưng có thể ngăn cản đòn công kích của họ.
Chu Ngưng Nguyệt hoàn toàn không để tâm mà gật đầu, nàng còn có bộ đồ gấu nhỏ, không sợ nguy hiểm.
Chỉ chốc lát, dưới sự dẫn dắt của Its, đám Chu Tự đã đi đến trước Ma Pháp Trận.
Hai người bên cạnh hành lễ với Its xong bèn giải thích:
“Tới nay, Ma Pháp Trận chỉ có thể tái sử dụng một lần, Hiền Giả đại nhân từng dặn rằng, nếu không phải chuyện gì quá khẩn cấp thì không được dùng đến.
“Ừm, ta biết"
Its còn nghiêm túc nói:
“Bây giờ mở ra đi, chúng ta phải đi qua.
Để thuận tiện hơn, Nàng và Tiểu Thái còn tránh ra, để Thu Thiển đứng ở vị trí dễ thấy nhất.
Ngay khi vừa trông thấy Thu Thiển, hai dã thủ vệ lập tức cúi đầu, giống như không dám nhìn thẳng vào sự tồn tại trước mắt.
Nữ thần Ia!
Đấy chính là suy nghĩ xuất hiện trong đầu bọn họ.
Chu Tự trông thấy phản ứng của bọn họ, cảm thấy Thu tỷ qua đây nên mang theo mạng che mặt hay đại loại như vậy.
Nếu không đi dạo phố cũng không tiện chút nào.
Đến quán cơm của dị thế giới ăn gì đó, có khi bọn họ cũng không dám lấy tiền.
Chu Tự dẫn đầu đi vào Ma Pháp Trận.
Đám Thu Thiển cũng đi vào theo.
“Xê sang kia chút đi.
Chu Ngưng Nguyệt chen chen vào Thu Thiển và Chu Tự rồi nói.
Tiểu Thái và Its có chút xấu hổ, ma pháp trận không đủ lớn khiến thần minh chê cười rồi.
Chờ mọi người chuẩn bị sẵn sàng thì ma pháp trận bắt đầu phát động.
Sau khi trải qua quá trình bóp méo không gian thì đám người Chu Tự xuất hiện trên bình nguyên, phía trước có một chùm sáng chiếu thẳng lên trời.
Không những có ánh sáng, mà còn có gió lốc vô tận, nơi này chính là đầu nguồn của ánh sáng, là điểm bắt đầu của gió lốc.
Hiền giả Betl vốn đang suy nghĩ biện pháp đột nhiên nhìn thấy có mấy người đáp xuống bên cạnh mình.
Đây cũng là một truyền tống trận một chiều, nhưng nàng nhớ chỉ còn một lần cuối cùng mà thôi.
Vậy tức là lần này truyền tống không phải người quan trọng thì cũng là tin tức quan trọng.
Nàng nghiêng về vế đầu hơn.
Quả nhiên nàng nhìn thấy Chu Tự, cường giả lúc trước.
Chỉ là khi nàng nhìn thấy nữ tử bên cạnh Chu Tự lại đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Không biết vì sao, nhưng nàng có thể nắm bắt thân phận của đối phương một cách rất rõ ràng.
Nữ thần Ia.
Sự phát hiện đột ngột này để Betl có chút kích động.
1092 chữ