Hiện tại là hơn 11 giờ, thời gian ăn cơm trưa, lúc vào cửa hàng có không ít khách khứa.
"Chu tẩu, lại cho chúng ta một thùng rượu đi"
Một người trung niên bên trong nói.
Bàn của họ có năm sáu người ngồi.
Uống rượu giữa trưa như thế, Lý Lạc Thư lại hiếm khi gặp.
Sau đó hắn đem ngay một thùng rượu đến đó.
Người trung niên nhìn thấy thì sửng sốt một chút, sau đó nhận ra:
"Đây không phải học trò của lão Chu sao?"
"Phải, là ta"
Lý Lạc Thư gật đầu nói.
Liễu Nam Tư đáp lời rồi liền đi ra, không nghĩ tới lại trực tiếp nhìn thấy Lý Lạc Thư.
"Sư nương"
Lý Lạc Thư lên tiếng chào.
"Trở về sớm như vậy à?"
Liễu Nam Tư cười cười:
"Vậy bên ngoài giao cho ngươi. "Được"
Lý Lạc Thư cũng rất vui vẻ.
Có thể có được một công việc, hắn rất thỏa mãn.
Đáng tiếc là sư phụ không phát tiền lương. Bận rộn hồi lâu, khách khứa cũng đã tan dần.
Chờ sau khi không còn ai, Liễu Nam Tư vừa thu dọn đồ đạc vừa hỏi:
"Không phải là đi du lịch khắp nơi sao?"
"Vâng, lĩnh ngộ được liền trở lại ngay, tu vi đang bị kẹt nên ta muốn đến hỏi sư phụ"
Lý Lạc Thư nói ra.
"Xong rồi à?"
Liễu Nam Tư có chút hiếu kỳ nói:
"Ngươi bây giờ là tu vi gì?"
Lý Lạc Thư suy tư một lúc:
"Cứ xem như là nhất phẩm đi Nghe vậy, Liễu Nam Tư dừng lau bàn lại.
Sau đó nàng nhìn Lý Lạc Thư một cái, rồi chạy về hướng phòng bếp:
"Lão Chu, nhanh, mau ra đây"
Chốc lát sau.
Chu Nhiên nhìn Lý Lạc Thư nói:
"Nhất phẩm rồi?"
"Đệ tử chỉ lĩnh ngộ được kiếm thứ hai, còn chưa lĩnh ngộ được kiếm thứ ba, nhưng mà bởi vì một chút cơ duyên nên coi như là nhất phẩm"
Lý Lạc Thư nói đại khái.
"Dùng một kiếm mạnh nhất của ngươi, công kích ta đi Chu Nhiên nghiêm túc nói.
Lý Lạc Thư gật đầu, chậm rãi duỗi ngón tay ra, lấy tay làm kiếm.
Trong nháy mắt, trời đất xung quanh sinh biến, ánh sáng bình minh chiếu rọi.
Kiếm ý mênh mông quét ngang trời xanh.
Một kiếm này dùng thế sét đánh không kịp che tai mà đâm về Chu Nhiên.
Nhưng mà trong nháy mắt đã bị chấn nát ở trước mặt Chu Nhiên, biến mất không còn tăm hơi.
Nhìn thấy một kiếm này, Liễu Nam Tư kinh ngạc nói:
"Đây không phải là sức mạnh của nhất phẩm bình thường, sắp vượt qua nhất phẩm rồi"
"Cũng được"
Chu Nhiên thờ ơ nói.
Liễu Nam Tư:
11 || Ở tuổi này mà đã có được tu vi như thế, chỉ là cũng được thôi à?
Ngươi cứ giả vờ đi.
"Bây giờ trở về là muốn tiếp tục học kiếm sao?"
Chu Nhiên hỏi.
"Vâng"
Lý Lạc Thư gật đầu, sau đó tiếp tục nói:
"Nhưng mà có chuyện muốn hỏi thăm sư phụ sư nương một chút"
"Là chuyện gì?"
Liễu Nam Tư có chút hiếu kỳ hỏi.
"Nghe nói sư phụ sư nương có một người con trai, tên hắn là gì?"
Lý Lạc Thư hỏi.
Thư viện Đông Lâm Chu Tự ngồi trong quầy hàng thở phào một hơi.
Mới vừa ăn cơm xong hắn đã phải chạy qua đây làm việc, bây giờ cuối cùng cũng làm xong xuôi rồi.
Nhưng mà mới nãy Thu tỷ có nói ảnh cưới đã làm xong rồi, album ảnh các thứ cũng đã được gửi đến nhà bọn họ.
Hỏi có cần treo lên không.
Chu Tự đương nhiên trả lời cần rồi, một số ảnh để vào trong album, đặt một tấm ở phòng khách.
Nguyệt tỷ cũng tự mình đặt quá trời hình rồi, bọn họ đặt một tấm cũng không quá đáng.
Sau đó chính là phòng ngủ.
Cần phải treo một tấm lớn, như vậy sẽ biết được ngay đó là phòng của bọn họ.
Nhất thời Chu Tự cũng muốn về nhà xem thử tấm hình ra sao.
Cảm giác khi xem qua điện thoại với xem trực tiếp không giống nhau.
Vậy nên ChụTự không có việc gì làm vốn định tăng ca, bừn quyết định để mai hẵng tăng ca.
Lúc này, điện thoại của hắn đột nhiên rung lên.
Cứ tưởng là tin nhắn Thu tỷ gửi, vừa nhìn lại thấy là của đại ca.
“Đại ca ta đã đến chỗ sư phụ ta rồi này.
Lý Lạc Thư đi thẳng vào vấn đề.
Chu Tự hiểu, đã đến lúc chịu thử thách rồi, hắn soạn tin đáp:
“Đại ca hỏi chưa?"
"Hỏi rồi"
Lý Lạc Thư đáp "Ta nói không nói sai chứ? Có phải là còn một đồ đệ không?"
Chu Tự có chút đắc ý.
Hắn đã chuẩn bị ổn thoả hết rồi, tuyệt đối không thể sai sót.
Lúc này Lý Lạc Thư lại nhắn đến một tin, chỉ là khiến Chu Tự có chút kinh ngạc:
"Ta chưa hỏi vụ đồ đệ, ta hỏi con của sư phụ sư mẫu tên gì, đại ca cảm thấy con của họ tên gì?"
Chu Tự:
"..."
Người gài ta đấy à?
Đã thỏa thuận xong xuôi là hỏi vụ đồ đệ, bây giờ ngươi đi hỏi tên đứa con, ngươi cũng hay thật đó.
Phiền ngươi lần sau ra bài theo kịch bản.
Lúc này Lý Lạc Thư lại nhắn đến:
"Ta nhớ đại ca từng nói, lần sau gặp hàng xóm là ai, chúng ta sẽ cùng đánh hắn, chừng nào đại ca rảnh vậy?
Chúng ta cùng ra tay"
Chu Tự lau mồ hôi trên trán, đáp lại:
"Đại ca bình tĩnh, ta cảm thấy chuyện này phải bàn bạc kỹ hơn.
"Sư phụ ta có vẻ không muốn giữ chân ta ở đây quá lâu.
Lý Lạc Thư gửi tin nhắn đến.
"Ta giúp đại ca tìm việc làm"
Chu Tự đáp.
"Nhà ta còn hối ta đi xem mắt"
"Ta giúp đại ca đi cướp một người về"
"Bạn gái ta...
"Ta giúp đại ca tìm một căn phòng, để nàng ấy vào ở đi"
Lý Lạc Thư gửi sticker cảm động rồi nói:
"Tất cả trông cậy vào đại ca, đợi sư phụ dạy ta một kiếm, ta sẽ vào thành làm việc"
Chu Tự thở phào một hơi, suy cho cùng đều là lỗi của lão cha và sư phụ.
Tự nhiên đi ganh đua so sánh làm gì.
Hại hắn nằm không cũng trúng đạn.
1098 chữ