"Đúng rồi, nghe nói đại ca chụp ảnh cưới rồi, chụp ra sao?"
Lý Lạc Thư có chút mong đợi hỏi Sau này có thể hắn cũng phải đi chụp.
Chu Tự ấn chọn tấm ảnh mặc hồng trang với Thu tỷ rồi gửi đi.
"Đây là chị dâu sao? Quả nhiên là trời sinh một đôi với đại ca, nhưng mà kém hơn bạn gái ta một chút.
Lý Lạc Thư nhắn.
Thấy tin nhắn này, Chu Tự có chút không vui.
"Rõ ràng Thu tỷ mới là thiên hạ đệ nhất.
"Bạn gái ta mới đúng"
"Thu tỷ nhà ta mới đúng"
Chu Tự cảm thấy tìm một vị hôn thê cho Lý Lạc Thư thì hắn sẽ không khen bạn gái hắn nữa.
Nhưng mà ai mới hợp đây?
Kết thúc cuộc đối thoại với Lý Lạc Thư, Chu Tự tìm Bán Tiên.
"Bán Tiên, ngươi có bói được nhân duyên không?" "Người bình thường thì được, con của đại lão thì không thể"
Nhìn tin nhắn của Bán Tiên, Chu Tự cau mày lại, con của đại lão...
Nghĩ kỹ thì bối cảnh của hắn với đại ca cũng rất sâu...
"Vậy đại sư cảm thấy khi nào thì nhân duyên của đại ca ta mới đến?"
Chu Tự hỏi.
"Mời xem lại câu trước đó của ta"
Bán Tiên trả lời.
"Vậy thì đổi câu khác.
Chu Tự động não nghĩ một chút rồi hỏi:
"Đại sư ngươi nói xem ta nên cướp cô gái nào cho đại ca mới hợp?"
Bán Tiên:
"Dạo gần đây ta từ chức rồi, không làm vậy được"
Chu Tự:
"..."
Đại sư không chịu nói, vậy thì đau đầu rồi.
Chỉ có thể về hỏi thử Nguyệt tỷ.
Xem nàng tìm được chưa, được thì đưa Lý Lạc Thư về xem thử.
Nhìn trúng thì tốt.
Đối phương chắc sẽ đồng ý.
Sau khi tan ca, Chu Tự tạm biệt mấy vị lão bản.
Việc gia hạn sủng vật các thứ hắn cũng quăng cho Đại lão bản, Tam lão bản muốn tiếp tục gia hạn, Đại lão bản không muốn, còn Nhị lão bản sao cũng được.
Hai người hàng xóm lại muốn tiếp tục gia hạn.
Một con thì nuôi khá dễ nuôi, một con thì khá giống Nhị lão bản, sống dưới biển, cũng không cần dắt đi tản bộ “Ừ”gì cả.
Hổ nhỏ của Đại lão bản cũng tốt, chỉ là chú chim của Tam lão bản bay khắp nơi, Tam lão bản cũng hết cách, đành mỗi ngày đều đi tìm Đại lão bản.
Nhưng mà mấy người này cũng không quan trọng, chủ yếu là Chu Tự hỏi Tần Văn Thành rồi.
Dù được cho quả bất tử, nhưng hắn cũng không rõ có dùng được không.
May sao qua mấy lần kiểm tra cũng không xảy ra vấn đề gì.
Như vậy cũng không cần quá để ý.
Đến lúc đó hỏi họ nuôi con mệt không, cũng nên học tập một chút.
Lúc về nhà, Chu Tự dừng chân trước vườn hoa Cẩm Tú, hồi trước hắn đã giúp Lý Lạc Thư tìm được việc làm ở đây.
Cũng mấy tháng trôi qua rồi, đối phương chắc cũng không cần nữa.
Nhưng mà hình như vẫn đang tuyển dụng.
Chu Tự đi qua bên đó, đúng lúc thấy có hai người từ trong đi ra.
"Nghe nói hồi trước ở đây có trộm, còn đánh bảo vệ bị thương sau đó bỏ trốn luôn.
"Chứ sao nữa, khiến tôi lo muốn chết, bảo vệ hơi vô dụng"
"Thì đó, họ chỉ hung dữ với chúng ta, với người ngoài thì khúm núm"
Chu Tự nghe hai người thì thầm to nhỏ, đi đến trước cửa phòng bảo an.
Phát hiện ra lúc này ở bên trong có hai người, một ông chú trung niên và một người thanh niên trẻ tuổi.
Cánh tay của ông chú trung niên hình như bị thương.
"Chào chú"
Thấy hai người đàn ông nhìn qua, hắn chào hỏi.
Lần trước đến cũng là ông chú này, khiến hắn có chút ngại.
"Có chuyện gì sao?"
Ông chú đi đến chỗ hắn hỏi.
"Cái kia, bọn ngươi còn tuyển người không?"
Chu Tự hỏi.
"Ngươi muốn ứng tuyển hả?"
Ông chú có chút bất ngờ.
"Là đại ca ta."
Chu Tự đáp.
"Đại ca?"
Ông chú cau mày:
"Ta nhớ ra rồi, ngươi là người đã cho ta leo cây nửa năm, nửa năm rồi đại ca ngươi cũng không đến, giờ lại muốn “Ừ”tuyển à?"
Bị nhận ra nên Chu Tự có vẻ ngại ngùng."Lúc trước đại ca ta có việc, bây giờ định đến đây làm. Còn tuyển người không?" "Tuyển thì vẫn tuyển. Nhưng lần này ta muốn tuyển một người giỏi giang" Ông chú nhìn Chu Tự cười nói:
"Ta họ Trương, thể trạng của đại ca ngươi ổn không?"
Suy nghĩ một lúc, Chu Tự mới đáp:
"Cao cỡ ta, dáng người cũng giống ta, nhưng chắc là gầy hơn ta một chút.
Bản thân hắn luyện võ, đại ca thì vác kiếm đi khắp bốn bể, về mặt thể trạng cũng sẽ có chút khác biệt.
Lúc này chú Trương đi đến trước mặt Chu Tự, vỗ vỗ lên vai hắn, thuận tay véo một cái:
"Cũng khá rắn chắc, nhưng gần đây người mà chỗ chúng ta cần không chỉ phải có cơ thể rắn chắc.
"Là do có trộm sao?"
Chu Tự cười nói:
"Ta cũng biết đánh, đương nhiên đại ca ta đánh còn giỏi hơn ta"
Nghe vậy, chú Trương cười nói:
"Ngươi luyện võ sao?"
"Ừm, luyện qua chút Cầm Nã Thủ"
Chu Tự gật đầu nói.
"Tiểu Dương, ngươi thử sức với hắn chút sao"
Chú Trương nói với tiểu Dương đang đứng phía sau.
Thanh niên kia nóng lòng muốn thử chuyện này.
Chu Tự cũng giống y vậy.
Hai người đi vào khu đất trống, bày thế xong chuẩn bị động thủ.
Từ trước tới nay Chu Tự không hề đánh đấm cãi lộn với người khác, nhưng hôm nay vì công việc của đại ca, chỉ đành để tiểu ca này chịu chút uất ức vậy.
“Được chưa?"
Tiểu Dương cười hỏi.
“Ngươi ra tay đi"
Chu Tự gật đầu đáp.
Tiểu Dương cũng không khách khí, nắm chặt tay bắt đầu vung chiêu. Tốc độc của hắn cực nhanh, trực tiếp tấn công về phía cơ thể Chu Tự. Chu Tự từng luyện Cầm Nã Thủ đương nhiên cũng không hề chểnh mảng.
1120 chữ