Sau đó...
Chỉ trong nháy mắt, Tiểu Dương phát hiện mặt mình lệch sang một phía, ngã xuống. Phịch một tiếng.
Cảm giác đau đớn truyền đến, sau đó tay hắn còn bị khoá chặt, không động được.
Sao lại thế này? Vẻ mặt hắn mờ mịt.
Chú Trương đứng xem ở một bên cũng ngây cả người, hắn chỉ nhìn thấy một bóng dáng chợt loé lên, sau đó Tiểu Dương liền ngã xuống.
“Ngại quá, ngại quá, nhất thời không khống chế được sức lực.
Chu Tự lập tức đỡ người dậy, lúng túng nói:
“Gần đây mới thành tông sư nên vẫn chưa thuận tay"
Tông sư?
Nghe thấy điều này càng khiến Tiểu Dương ngơ ngác, ngươi tưởng ta trình độ võ đạo đấy à?
Nhưng mà quả thực rất mạnh.
“Ngươi có chắc là đại ca ngươi mạnh hơn ngươi chứ?"
Chú Trương đi qua rồi thử dò hỏi.
“Đến khi ấy các ngươi cứ thử hắn là được mà Chu Tự nói như chẳng có gì quan trọng.
Vốn dĩ Lý Lạc Thư mạnh hơn hắn mà.
“Một vạn, ta có thể tự định giá cho ngươi là một vạn, thế nhưng ngươi phải có được thân thủ như vậy. Còn phải trực ca đêm, đương nhiên phải có cả trách nhiệm lẫn dũng cảm.
Chú Trương nghiêm túc nói.
“Có bao ăn ở không?"
Chu Tự vui sướng hỏi.
Một vạn cơ đấy.
Gấp hai lần lương hắn rồi.
“Không bao, nhưng có cho trợ cấp. Lúc ăn thì tự kêu ship ngoài là được, còn về ở thì có thể tìm phòng quanh đây. Bên cạnh vườn hoa Phú Quý, phía sau còn có Tân Thế Kỷ, còn có một số làng đô thị ở xa xa cũng ổn, cư xá cũ nên không đắt.
Chú Trương nói, cuối cùng hắn lại nói thêm:
“Khi nào đại ca ngươi đi làm được.
“Cái này... ta sẽ để hắn đến nhanh nhất có thể"
Chu Tự úp mở nói.
Chú Trương:
Sau khi rời đi, Chu Tự liên lạc với Lý Lạc Thư.
“Một vạn? Còn có trợ cấp á?"
Lý Lạc Thư gửi meme khiếp sợ:
“Đại ca à, ngươi đúng là thần nhân á"
“Thế nên bao giờ thì ngươi đến đây?"
Chu Tự hỏi.
“Cuối tuần nhá, sư phụ nói rằng sẽ dạy ta một món để ta ra ngoài, hắn không muốn thấy ta lĩnh ngộ ở chỗ của hắn"
Lý Lạc Thư có phần thất vọng mà nói.
“Ngươi phạm phải chuyện gì mà sư phụ ngươi lại không muốn gặp ngươi như vậy?"
Chu Tự thấy có chút tò mò.
“Không có đâu, ta thường xuyên đến giúp xào rau làm việc mà Lý Lạc Thư đáp.
Không phải ngươi lĩnh ngộ kiếm sao? Còn chạy đi xào rau?
Chu Tự cũng không quan tâm nữa, lại nhắc hắn:
“Đúng rồi, ban nãy ta có nói với chú Trương bảo vệ rằng ngươi biết Cầm Nã Thủ, nhớ học một chút nhé.
“Trước kia ta từng học rồi, gần đây lại luôn học kiếm thuật mới lạ. Để mấy nữa học mới một lượt"
Lý Lạc Thư đáp.
Chu Tự cũng không để ý, thuận tiện ngó mấy phòng quanh đấy, cuối cùng hắn tìm được phòng có một phòng khách một phòng ngủ ở Tân Thế Kỷ.
Một tháng chín trăm.
Đắt quá.
Thế nhưng bài trí khá đẹp, vật dụng gia đình cũng đầy đủ.
Sau khi gọi điện xác nhận lại với Lý Lạc Thư xong, đối phương lập tức gửi đến 1800 tệ.
Cọc 1 trả .
1Thuê luôn.
Xem ra Lý Lạc Thư rất vừa ý căn phòng này.
Chờ làm xong mấy cái này, Lý Lạc Thư muốn lấy địa chỉ:
“Đại ca để bạn gái ta qua đó trước di, đến khi ấy nhớ tiếp đón bạn gái ta một chút nhá"
Chu Tự:
"..."
Hắn đồng ý, sau đó quyết định về nhà học thuật dịch dung với Thu tỷ.
Dịch dung thành bộ dạng của Lý Lạc Thư đi lấy hàng.
Như vậy có chết cũng là chết Lý Lạc Thư.
“Tám giờ.
Chu Tự lập tức chạy về.
Chờ về đến nhà, hắn đã thấy nơi để tủ sách đã có thểm tấm ảnh cưới của hắn và Thu tỷ, đúng là dễ thấy.
Lúc trước, thứ dễ thấy nhất chính là ảnh chụp đơn của Nguyệt tỷ.
“Trong phòng ngươi còn rất nhiều, ngưới có thể về mà xem.
Chu Ngưng Nguyệt đang ngồi trên sofa, vừa ăn kem vừa nói.
Nàng còn đang xem TV.
Chu Tự liếc mắt nhìn một cái, là phim hoạt hình đội phòng cháy.
Đứa trẻ tám tuổi cũng không xem cái này đâu nhỉ? Trong đầu hắn chợt bật lên một suy nghĩ như vậy.
Sau đó hắn đi về phòng mình.
Trông thấy thẳng hướng đầu giường chính là ảnh hướng của hắn và Thu tỷ, nhất thời khiến hắn vui sướng vô cùng.
Cứ như Thu tỷ đã hoàn toàn giống hắn vậy.
Tuy rằng vẫn đều là của hắn, nhưng chưa kết hôn, vẫn luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đấy.
Lúc này, trên tủ đầu giường cũng có thêm khung ảnh nhỏ, đều là những bức ảnh chụp chung không trùng nhau.
Trên đầu giường còn treo váy cưới, không chọn hồng trang, cũng là phù hợp với thời đại mà.
“Cũng được nhỉ?"
Giọng của Thu Thiển chợt vang lên bên tai.
“Thu tỷ thật đẹp"
Chu Tự cười nói.
“Còn chưa kết hôn đã treo ảnh khắp nhà như vậy có ổn không?"
Thu Thiển ôm album ảnh cưới nói có phần ngập ngừng.
Bây giờ, khắp nơi đều có thể trông thấy ảnh cưới của họ, nhưng họ còn chưa kết hôn.
Vẫn luốn khiến người ta cảm thấy thẹn thùng.
Chu Tự gật đầu, sau đó nhìn lên gương mặt xinh đẹp của Thu tỷ:
“Thu tỷ, chúng ta đi nhận giấy chứng nhận kết hôn đi"
"Ho?"
Thu Thiển có chút bất ngờ. “Giấy kết hôn ấy, người bình thường kết hôn không phải đều vậy à? Hơn nữa về sau chúng ta cũng không sống ở Tu Chân Giới, nhất định phải có thứ này.
Chu Tự nghĩ rồi nói:
“Chúng ta chọn ngày rồi cùng đi, ngay mai luôn đi. Nhận giấy về chúng ta chính là vợ chồng rồi, trong nhà có ảnh chụp hay sống cùng nhau cũng không có vấn đề gì. Dù sao thế giới mà ta đang sống cũng chính là như vậy"
Nghe vậy, trong lòng Thu Thiển bỗng dấy lên niềm vui sướng không tên, lại thêm chút ngượng ngùng.
1102 chữ