“Lại nói, lâu rồi ta cũng không thấy Hùng Hùng của ta"
Chu Ngưng Nguyệt chợt lên tiếng.
Chu Tự:
"..."
Hai con gấu đều bị để lại Biên Giới Thành, vốn không cần Nguyệt Tỷ nuôi dưỡng.
Bàn lớn có tất cả 11 người.
Ba vị lão bản của thư viện Đông Lâm, bốn người của phòng bên, còn có một nhà ba người Chu Tự, còn có Gia Cát Du chưa thèm về.
Sau này còn có lễ cưới, Gia Cát Du nói nàng có thể làm thợ chụp ảnh.
Cho nên nàng định sau hôn lễ của Chu Tự mới trở về.
Mà sắp xếp kỹ thuật như nàng ở đó, vừa thêm người lại được rẻ.
Đám Chu Tự đương nhiên luôn miệng đồng ý.
Lại tiết kiệm được một món tiền, chỉ là đột nhiên hắn tỉnh ngộ.
Tiền hôn lễ sẽ không phải do hắn trả chứ?
Không đợi hắn nghĩ cho kỹ, Trình tỷ đã cực tò mò:
“Khi nào các ngươi mới làm hôn lễ?"
“Không biết, nói là tháng năm.
Chu Tự nghĩ chút rồi lại nói:
“Nhưng đầu tháng 5 thì không xếp được thời gian, chắc phải đến giữa tháng năm. Vẫn chưa quyết định thời gian cụ thể."
“Nghe nói khi kết hôn phải chuẩn bị đồ đạc lỉnh kỉnh, thiệp mời bánh kẹo cưới này nọ, các người đã chuẩn bị chưa?"
Trình tỷ lại hỏi.
Chu Tự cùng Thu Thiển mắt to trừng mắt nhỏ.
“Cũng không biết nữa.
Đúng là hỏi một không biết ba.
Chu Tự cảm thấy về nhà hẳn nên hỏi lão cha với mẹ một chút, hỏi rõ xem có phải chuẩn bị mấy thứ đó không. Đừng để vì vậy mà chậm trễ hôn lễ.
Khi cơm nước xong xuôi, Chu Tự đi thanh toán.
1680 tê.
Sau đó hắn quay đầu nhìn Minh Nam Sở rồi nói:
“Khi nào thị Nhị lão bản lĩnh chứng đấy?"
“Không dưng ta lĩnh chứng làm gì?"
Minh Nam Sở bất ngờ đáp.
“Lĩnh chứng để thể nghiệm cảm giác hôn nhân, sau đó không thích thì lại nhận giấy ly hôn.
Chu Tự cười nói:
“Đời người vậy là viên mãn rồi, không giống ta, chỉ có thể nhận chứng nhận kết hôn, đã định trước không được viên mãn"
“Lĩnh chứng thì phải mời ngươi ăn cơm à?"
Minh Nam Sở hỏi.
“Khách khí quá"
Chu Tự cười gượng hai tiếng rồi nói tiếp:
“Ly hôn cũng đáng chúc mừng mà, có thể mời hai lần.
“Vậy tìm ai thì hợp lý?"
Minh Nam Sở hỏi.
“Không đề xuất tìm Đại lão bản cùng Tam lão bản nha Chu Tự nói.
“Sao thế?"
“Thế thì hai người mới mời một bữa, ta thấy bị lỗ.
“Lý gì thế, ta thấy nên tìm người có tiền, sau đó lấy chút tiền về"
“Lấy tiền liệu có vô sỉ quá không?"
“Chúng ta chia bảy ba, ta bảy ngươi ba.
“Khi nào thì Nhị lão bản đi tìm? Lúc đó ta mời cơm.
Nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, đám người còn lại cạn lời luôn.
Mấy người nhìn Tô Thi lại nhìn Hàn Tô, nhìn dáng vẻ của hai người kia, có thể đánh bại bao nhiêu tiên tử Tu Chân giới.
Mà trong mắt hai người Chu Tự và Minh Nam Sở lại không bằng hai bữa cơm.
Vân Tiêu tiên tử cảm thấy mấy người này trẻ quá.
Nhưng cũng chẳng sao, có Trình trưởng lão ở đây, nàng vẫn còn trẻ trung chán.
Đều có người yêu thương, ai sợ ai chứ.
Về đến nhà, Chu Ngưng Nguyệt đến cạnh tủ lạnh, bưng đĩa hoa quả ra.
Sau đó ngồi xuống sofa rồi ăn.
“Mấy ngày nữa sẽ rời bến, nói chung là có thể tìm được Tâm Linh Ca Giả Chu Tự ngồi trên sofa rồi nói.
Thu Thiển ngồi bên cạnh Chu Tự, lật quyển album.
“Không phải lần trước nói người dân ngoại thành Thần Vực trông thấy Thần Phong Bạo sao, liệu có trông thấy ngươi không?"
Chư Ngưng Nguyệt hỏi.
“Chắc là không đâu?
Chu Tự đoán chừng nói:
“Nếu có thấy thì khẩu khí của hai tên thuyền viên kia đã thay đổi. Nhưng họ lại đối xử không khách khí với ta như vậy. Còn không bằng thuyền trưởng Nguyệt tỷ đây.
“Ta chợt nghĩ đến một chuyện"
Thu Thiển nhìn Chu Tự rồi nói:
“Trong bảy cánh cửa chẳng phải có một cái là của Thần Phong Bạo sao? Nếu chúng ta tìm được chìa khoá, liệu có thể gặp được đối phương không?"
“Chắc là được.
Chu Tự cười nói:
“Đều là đối thủ cũ, hẳn là hắn sẽ chịu phối hợp với chúng ta thôi.Chỉ là không tìm được chìa khoá. Đã mở được bốn cánh cửa rồi, chỉ còn của Thần Phong Bạo với Thần Quang Minh.
“Bây giờ còn thiếu cái gì?"
Chu Ngưng Nguyệt tự bổ dưa hấu cho mình.
Sau đó ném cho Chu Tự miếng rìa.
Nhận dưa hấu rồi ăn một miếng, Chu Tự mới nói tiếp:
“Chắc là còn thiếu ba dạng gió cuồng bạo, tay toàn năng và minh lượng chi quang, Thần Quang Minh giống với Nữ Thần Hắc Dạ, đều là hai kiểu đồ. Chắc chắn tay toàn năng không dễ tìm, có thể thử tìm minh lượng chi quang trước, sau đó vào hỏi Thần Quang Minh một chút. Nghe nói hắn cũng còn sống"
Cho đến hiện tại, những vị thần từng nói chuyện với hắn đều đã chết.
Vốn dĩ Thần Phong Bạo còn sống nhưng lại bị hắn cùng Lý Lạc Thư liên thủ giết chết.
Cho nên cũng tính là một vị Thần đã chết.
Không khác biệt.
“Thần Phong Bạo chết rồi, cảm thấy đám tàn dư Thần Minh sẽ yên ắng đi nhiều.
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn dưa hấu vừa nói:
“Cho nên các ngươi hẳn là nên quan tâm đến vấn đề hôn lễ, xem phải chuẩn bị cái gì, mời người nào.
Thu Thiển suy nghĩ nói:
“Hình như ta không có ai để mời “Ta có thể mời một số người"
Chu Tự nghĩa đến đến mình quen quá nhiều người.
Trong nhóm có nhiều người lắm rồi, đều có thể mời.
Thế nhưng phải hỏi cha mẹ một chút xem lúc nào thì phát thiệp mời.
Hơn mười giờ, Nguyệt tỷ ăn xong dưa hấu thì về tính trận pháp của nàng.
Nàng nói cũng sắp thành công rồi.
Chu Tự với Thu Thiển nhìn nhau sau đó ngồi trên sofa xem TV.
1135 chữ