Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1026: Người Quen




11 giờ, Thu Thiển chạy đi tắm.

20 phút sau, nàng mặc váy ngủ rồi ngồi xuống bên cạnh Chu Tự, không gội đầu.

Thấy chiếc thắt lưng lung lay sắp tuột của Thu tỷ, Chu Tự đứng dậy biểu ý muốn đi tắm một cái.

7 phút sau.

Chu Tự rời khỏi phòng tắm.

Lúc này, hắn thấy Thu tỷ mặc váy ngủ có đai dựa vào tường, nàng cúi đầu nghịch lọn tóc trước ngực.

Thoạt nhìn như đang đợi người.

Nàng nghe thấy tiếng thì chợt buông hai tay, nhìn về phía Chu Tự.

Sau đó nàng để tay về sau, khoé miệng hơi vểnh lên, lúm đồng tiền như hoa.

Trong phút mơ hồ, Chu Tự kéo Thu tỷ vào phòng.

“Còn chưa tắt đèn"

“Không tắt nữa"

“Đóng chặt cửa đi “Khoá đi"

“Còn."

Sáng sớm, Chu Tự cơm nước xong xuôi thì phải đi làm.

Ngày hôm sau là chủ nhật.

Chu Tự nhận được điện thoại của đại ca nói là bạn gái hắn tới rồi.

Điều này khiến Chu Tự có hơi căng thẳng, cuối cùng cũng gặp được bạn gái của đại ca rồi.

Chu Tự ăn cơm trưa xong đi ra ngoài.

Chu Ngưng Nguyệt nhìn theo bóng lưng rời đi của Chu Tự, nàng cất tiếng hỏi với giọng điệu nghi ngờ:

"Ta cảm thấy Chu Tự và đại ca của hắn có gì đó rất lạ"

"Đúng là rất lạ"

Thu Thiển gật đầu nói.

"Ta cảm thấy chuyện này phải cảnh giác"

Chu Ngưng Nguyệt ăn hoa quả tráng miệng, nàng nói:

"Đàn ông và đàn ông cũng sẽ hấp dẫn nhau, vậy nên ngươi phải chuẩn bị cẩn thận. Khiến lão công ngươi mê mẩn cơ thể ngươi, như thế là có thể ngăn chặn mọi khả năng xảy ra"

"Có phải là Nguyệt tỷ nghĩ nhiều quá rồi không?"

Thu Thiển nhẹ nhàng nói.

"Nhìn bộ dạng ung dung của ngươi, xem ra lão công ngươi đã mê mẩn từ lâu"

Chu Ngưng Nguyệt ăn dưa hấu, thuận miệng nói.

Cuối cùng nàng còn bất ngờ thốt lên:

"Dưa hấu này ngọt thật, mai mua thêm hai quả"

Thu Thiển:

"..."

Cư xá Tân Thế Kỷ.

Chu Tự mở huyễn thuật ra, khiến cho mình có vẻ ngoài giống như Lý Lạc Thư.

Như thế là không còn vấn đề gì nữa.

Rất nhanh hắn đã tìm được người giao hàng.

Trước khi qua, hắn đã kiểm tra hết lần này tới lần khác, chắc chắn huyễn thuật không có vấn đề mới yên tâm.

"Ta tới lấy hàng"

Chu Tự đứng trước xe ba gác của người giao hàng rồi khách khí nói.

Hắn nhìn thấy trên xe có cái thùng giấy hình chữ nhật, thầm nghĩ trong lòng rằng chắc chắn là nó.

"Tên gì vậy?"

Tiểu ca hỏi.

"Lý Lạc Thư.

Chu Tự trả lời. "À, gói hàng trên xe kia"

Tiểu ca đưa tay lấy hàng.

Bên ngoài cái thùng còn được bọc bởi một túi bóng đen, không nhìn thấy gì.

"Nghe giọng của ngươi ta có cảm giác đã từng gặp ngươi ở đâu rồi"

Tiểu ca bên cạnh nhìn về phía Chu Tự.

Câu nói này của hắn khiến Chu Tự sửng sốt, sau đó Chu Tự quan sát kỹ đối phương.

Trong lúc nhất thời sao lại cảm thấy quen mắt như thế nhỉ?

Trong nháy mắt, Chu Tự ngây ngẩn cả người.

Đây không phải Trần Chí Thành sao?

Trần Chí Thành là ai?

Bạn cùng bàn thời trung học, hãm hại hắn kéo tóc của bạn nữ cùng lớp, cuối cùng bị hắn báo cáo là yêu sớm.

Cũng chính là người hắn hỏi thăm phải cầu hôn như thế nào.

Nghiệp chướng.

Sau hắn lại chạy tới giao hàng rồi?

Chu Tự gượng cười hai tiếng rồi nói:

"Có thể là trùng hợp"

"Không phải, ta nhớ rất rõ giọng của bạn ta, cấp hai hắn đã báo cáo ta yêu sớm, ta vẫn còn nhớ rõ như in đây, ta cảm thấy ngươi có chút giống hắn"

Trần Chí Thành nhìn chằm chằm Chu Tự rồi nói.

Khiến cho Chu Tự vô thức gằn giọng:

"Đúng thật là, người bạn này của ngươi rất không tử tế"

"Đúng là xấu tính, nhưng sau việc đó thì chuyện tình cảm của ta cũng thuận lợi hơn, may nhờ có hắn"

Trần Chí Thành vừa cười vừa nói.

Chu Tự:

"..."

"Đúng rồi, cái này của ngươi...

Trần Chí Thành không nói tiếp, tỏ vẻ như hắn rất hiểu.

"Của bạn, của bạn Chu Tự tỏ vẻ xấu hổ.

Nếu hôm nay không dùng huyễn thuật thì hắn thật sự muốn giết người diệt khẩu.

Bây giờ còn chẳng dám nói nhiều.

"Của bạn à? Cũng đúng"

Trần Chí Thành không nói thêm gì, mà chỉ có lòng tốt mà nói:

"Cần ta đưa lên giúp ngươi không?"

"Không cần, ta tự bê được"

Ngươi mau cút nhanh lên đi, Chu Tự hận không thể đá đít đối phương ngay bây giờ.

"Cái này nặng lắm đấy"

Trần Chí Thành nói.

"Chuyện nhỏ"

Chu Tự nói một cách nghiêm túc.

"Được thôi"

Trần Chí Thành gật đầu.

Sau khi đặt gói hàng xuống thì hắn leo lên xe rời đi.

Cuối cùng vẫn không quên bổ sung câu nói:

"Ngươi rất giống bạn cùng lớp của ta đó"

Chu Tự:

"..."

Ép ta diệt khẩu đúng không?

Chờ Trần Chí Thành rời đi, Chu Tự nhìn chung quanh một chút, xác định không có ai thì mới cất thùng hàng vào trữ vật pháp bảo.

Sau đó đi lên tầng tám.

Cũng chính là căn phòng thuê giúp Lý Lạc Thư.

Chu Tự vừa bước vào thì điện thoại đã rung lên.

Hóa ra là Trần Chí Thành gửi tin nhắn tới.

"Chu Tự, ta nhớ ngươi cũng ở bên thành tây nhỉ? Ta vừa gặp được một người rất giống ngươi. Ngươi đoán hắn mua cái gì?"

“Mua ông nội ngươi, có đáng không?

Sau đó Chu Tự trả lời một câu:

"Ta ở hoa viên Phú Quý"

"Hả? Ta không hỏi ngươi ở cư xá nào mà, ngươi nói xem có phải là dạo gần đây ngươi đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi không?"

"Ngươi mới phẫu thuật ấy. Gần đây ta sắp kết hôn, phẫu thuật làm gì? Ngươi đẹp trai như ta không?"

"Lão bà của ta sắp sinh, lão bà ngươi thì sao? Ta còn nghi ngờ có phải ngươi giữ mặt mũi nên mới nói thế. Ta nhìn thế nào cũng không cảm thấy ngươi giống như người sẽ kết hôn"

Trong cơn nóng giận, Chu Tự gửi luôn giấy đăng ký kết hôn qua.

Dường như đối phương có chút bất ngờ.

1174 chữ