Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1029: Định Ngày




Chu Tự còn nhớ Thu Thiển rất thích ăn kẹo mút, nhưng gần đây rất ít khi ăn.

Hắn có hỏi vì sao.

Nàng nói, vì gần đây rất ngọt ngào.

Ngày tiếp theo, Chu Tự nhận được một gói hàng, là lâu chủ Thiên Cơ Lâu đưa tới.

Đúng là trước đây đối phương có nói qua, nhưng đã qua lâu rồi nên hắn cũng quên mất.

Sau khi tan việc, Chu Tự đi lấy hàng.

Hắn kiểm tra thì phát hiện là một hạt châu và một số trái cây.

Trái cây là cho Chu Ngưng Nguyệt, hạt châu là cho Chu Tự. Chu Tự xem kỹ thì phát hiện trong hạt châu có một cái vòi rồng.

Hắn dùng linh khí thử thì có có vô tận Phong Bạo nổi lên.

Sau khi xác định hiệu quả Chu Tự mới thu hồi linh khí.

Gió Cuồng Bạo, Chu Tự mừng thầm trong lòng. Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Lấy được đồ rồi thì Chu Tự đi tới thành Biên Giới.

Sau khi đi vào, Thất Thiên tới bên cạnh hắn rồi nói:

"Ta cảm thấy gần đây mặt trăng đỏ cứ lấp lóe, khi nào ngươi có rảnh đi lên xem một chút?"

Thất Thiên bay trong không trung, có một áng mây đi theo nàng.

Đây là đồ chơi nàng mới tìm được.

Từ lúc không bị đánh nữa thì tinh thần của Thất Thiên đã tốt hơn nhiều.

Nếu không thì mỗi lần Thất Thiên nhìn thấy Chu Tự đều phải lẩn trốn, quá kinh khủng.

"Lên đó à?"

Chu Tự ngẩng đầu nhìn mặt trăng đỏ một chút, cũng không biết trên đó sẽ có gì.

Nhưng đúng là cũng phải tìm cơ hội lên đó xem sao.

Gần đây không có thời gian rảnh.

"Đợi ta kết hôn xong sẽ lên đó xem sao"

Chu Tự nói.

"Khi nào ngươi mới kết hôn?"

Thất Thiên tò mò hỏi lại.

"Tháng năm, vẫn còn hơn một tháng nữa"

"Nhanh thế à? Thế thì không có vấn đề gì"

Thất Thiên gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Một tháng đối với nàng chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt, dù sao thời gian nàng ở chỗ này này được tính bằng đơn vị trăm năm.

Chớ nói chi nàng đã sống không biết bao lâu rồi.

Chu Tự bất đắc dĩ thở dài, lâu lắm đấy.

"Nhắc mới nhớ, ta có đi được không?"

Thất Thiên hỏi.

Nàng cảm thấy rất thú vị.

"Đến lúc đó ta hỏi xem sao"

Chu Tự trả lời.

Dù sao Thất Thiên là do sư phụ bắt đến, phải hỏi sư phụ mới được.

Mà dường như Thất Thiên vẫn chưa biết chuyện nàng bị chính chỗ dựa của mình bắt vào đây.

Sau đó Chu Tự đi tới trước cửa Thần Phong Bạo.

Hắn ném chìa khóa lên đó, bị cửa hấp thu trong nháy mắt.

Lúc này cửa cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa với tốc độ vô cùng nhanh chóng.

Chẳng cần tới hai ba ngày là đã có thể mở ra hoàn toàn rồi, đến lúc đó có thể nhìn thấy Thần Phong Bạo một lần nữa.

"Không biết rằng lần gặp lại này hắn có kiêu căng khó thuần như trước đây không?"

Chu Tự có chút chờ mong.

Thứ tư, ngày 30 tháng 3.

Chu Tự cảm thấy Ma Chủng nên tấn thăng rồi, nhưng trung tam phẩm tấn thăng lên thượng tam phẩm không biết có dễ dàng như trước đây không nữa.

Ma Chủng nghỉ ngơi nhiều ngày như thế rồi, cũng nên bắt tay làm việc.

Chỉ là đêm nay phải ra biển, cho nên gọi điện thoại cho lão cha trước vậy.

Đợi đi biển về rồi tấn thăng cũng được.

Trước khi đi làm, Chu Tự gọi điện thoại.

"Con trai."

Đối phương còn chưa nói xong thì Chu Tự đã ngắt lời:

"Cha, trò này cha còn chưa chơi chán à, đã hơn nửa năm rồi?"

Chu Nhiên:

"..."

"Ta nói chuyện chính nhé"

Chu Tự cũng không thèm để tâm đến cảm xúc của đối phương, hắn trực tiếp nói:

"Gần đây trong tim ta có cảm giác sắp đến thời cơ tấn thăng thượng tam phẩm, nhưng thiếu tài nguyên quan trọng. Lần này ta cảm thấy sẽ khó hơn nhiều so với việc tấn thăng trung tam phẩm. Có lẽ phải cần ba ngàn tệ"

Chu Nhiên:

"..."

"Cha, ngươi còn ở đó không?"

Chu Tự hỏi.

"Con trai."

Giọng nói của người đàn ông vang lên:

"Nói với con một chuyện, chúng ta đã quyết định ngày tổ chức hôn lễ rồi, là ngày 10 tháng 5, ngươi thấy thế nào?"

"Chuyện này.."

Chu Tự có chút xấu hổ.

Đương nhiên là được rồi, nhưng nếu nói thế lại cảm thấy bản thân đang rất sốt ruột, không kịp chờ đợi.

Nhưng nếu nói ngày đó quá sớm thì lại sợ mẹ mình thấy sớm thật.

Vậy nên vì sao phải hỏi ta?

Trực tiếp thông báo cho ta không phải được rồi sao?

Cuối cùng Chu Tự chỉ có thể nói:

"Các ngươi cảm thấy được là được.

"Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, kết hôn là chuyện cả đời"

Liễu Nam Tư hỏi lại.

Chu Tự:

"..."

Mẹ có thể nào đừng lề mề như thế được không?

Không giống tác phong bình thường.

Thể hiện khí chất độc tài của ngươi đi, không cần quan tâm tới cảm nhận của ta.

"Ngươi không nói lời nào thì ta xem như ngươi đồng ý, ta sẽ thông báo cho tỷ tỷ ngươi và Thu Thiển đi mua một ít thiệp mời và bánh kẹo. Các ngươi tự ghi tự sắp xếp rồi đi gửi cho mọi người. Bên này chúng ta cũng sẽ đi gửi.

Phòng của ngươi cũng phải trang trí lại, bên này chúng ta còn phải lo chuyện nguyên liệu nấu nướng của tiệc rượu cho hôn lễ của ngươi. Nếu các ngươi không biết làm thì ta sẽ để Bạch Hổ qua giúp đỡ"

Liễu Nam Tư suy nghĩ một chút rồi nói tiếp; "Đón dâu cũng phiền phức lắm đây, ngươi muốn đón dâu ở đâu? Tới nhà Thu Thiển đón hay trực tiếp đón ở nhà chúng ta?"

"Đón dâu ư?"

Chu Tự suy nghĩ một lát, vẫn không biết nên đón ở đâu.

"Thôi vậy, lái xe tới nhà Thu Thiển đón Liễu Nam Tư nói.

Chu Tự sững người, lái xe tới nhà Thu Thiển?

Sao có thể đi xe tới gốc cây kia được?

1159 chữ