Vì cuộc điện thoại của Thu Thiển khiến Chu Tự có cảm giác có tật giật mình.
Cuối cùng chỉ có thể thô sơ giản lược mở mang kiến thức về bạn gái của Lý Lạc Thư một chút.
Lúc rời khỏi, hai người định tới hoa viên Cẩm Tú.
Tiện thể xử lý thủ tục nhậm chức.
Chỉ là vừa rời khỏi thang máy, Chu Tự đột nhiên tò mò hỏi:
"Đại ca, ngươi nói xem...cái kia của vị trong phòng ngươi có chân thật không?"
Lý Lạc Thư:
"..."
Rất nhanh sau đó Chu Tự đã tỉnh ngộ, Lý Lạc Thư không hiểu.
Chu Tự cũng rất bất đắc dĩ, đại khái hắn cũng sẽ không hiểu.
Cả đời này cũng không gặp được loại như thế.
Dù sao hắn và Thu Thiển phải ở cùng nhau cả đời, hắn cũng không cần những thứ khác.
Chắc chắn Thu tỷ cũng không cho.
"Đợi lát nữa có thể họ sẽ thử võ nghệ của ngươi"
Trước khi đi vào hoa viên Cẩm Tú, Chu Tự lên tiếng nhắc nhở.
"Không thành vấn đề, từ nhỏ ta đã luyện tập thập bát ban võ nghệ, gần đây lại học thêm cầm nã thủ"
Lý Lạc Thư tự tin nói.
Dù sao hắn đã làm bảo vệ từ rất lâu rồi, hắn có thể thích ứng được.
Tiền lương là một vạn, còn nhiều hơn những chỗ trước đây hắn làm.
Về phần trực ca đêm cũng không thành vấn đề, vì làm bảo vệ trong công xưởng cũng phải làm ca đêm.
Tiền lương cao thật ra đều do tăng ca mà có, bên này vừa tới đã một vạn, có lẽ ở Thanh thành rất khó tìm được tiền lương cao như thế này.
Đại ca quả nhiên là thần nhân.
Rất nhanh hai người Chu Tự đã tới phòng bảo vệ.
Lần này có bốn người bên trong.
Trương đại thúc, Tiểu Dương đã gặp trước đó, cộng thêm hai nam tử nhìn rất rắn chắc.
"Trương đại thúc, đại ca ta đến báo danh"
Chu Tự vừa cười vừa nói.
Lúc này mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Lý Lạc Thư.
Nhìn qua tuổi còn rất trẻ, mặt mũi cũng thanh tú ưa nhìn, nhưng đôi mắt lại cho người ta một cảm giác rất tang thương.
"Võ nghệ tốt không?"
Trương đại thúc thấy vậy có hơi nghi ngờ.
"Thử xem sao"
Chu Tự nói.
"Tiểu Dương, ngươi thử một chút.
Trương đại thúc nói với Tiểu Dương.
Lần trước bị Chu Tự đánh đã rất mất mặt, lần này Tiểu Dương quyết định ra tay nhanh hơn một chút.
"Mà.."
Lý Lạc Thư nhìn thoáng qua những người khác:
"Hay là cùng xông lên đi"
"Ha?"
Một câu nói khiến tất cả mọi người đều sững sờ.
Trương đại thúc cười cười nói với ba người Tiểu Dương:
"Vậy các ngươi lên cùng một lúc đi Sau đó, bốn người đi tới một khoảng đất trống.
Lý Lạc Thư bị ba người vây quanh.
"Chuẩn bị xong chưa?"
Tiểu Dương hỏi.
Hắn phát hiện người này thật sự rất ngông cuồng, lần này dù thế nào cũng phải để đối phương nếm chút đau khổ mới được.
Hai người khác cũng không để ý, ba đánh một, dù chỉ đánh lung tung thì họ cũng thắng chắc.
"Các ngươi có thể ra tay bất cứ lúc nào, ta thấy các ngươi ra tay thì ta cũng sẽ đáp lại"
Lý Lạc Thư nói với giọng điệu ôn hòa.
"Vậy ta không khách sáo nữa"
Tiểu Dương nói xong thì bước ra.
Lần này dù thế nào cũng phải để cho đối phương hiểu một điều rằng hai quyền khó địch lại bốn tay.
Sau đó...Hắn cảm thấy bản thân lại nhìn thấy mặt đất rồi.
Ầm!
Ngã xuống đất với tư thế chó đớp phân.
Sau đó là hai tiếng động lớn, hai người còn lại cũng giống như hắn.
Vừa nhìn đã biết hai người kia không có kinh nghiệm gì, thậm chí ngẩn ra tại chỗ.
Họ có chút giận dữ, muốn đứng dậy làm cho đối phương đẹp mắt.
Nhưng cả ba người đều không động đậy được.
Mà Trương đại thúc đứng ở bên cạnh quan sát thì sững người, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?
Thật ra hắn đã thấy rồi, động tác của đối phương cũng không nhanh đến nỗi mắt thường không nhìn thấy được, chính là dùng khuỷu tay, cánh tay và chân xử lý ba người trong ba giây.
"Sao rồi?"
Chu Tự cười hỏi.
"Nhận, nhận ngay.
Trương đại thúc gật đầu .
Hắn có chút nghi ngờ đây là cao thủ vừa xuống núi.
Tiểu Dương nhìn qua Lý Lạc Thư rồi nói trong vô thức:
"Ngươi cũng là võ đạo tông sư ư?"
Lần trước Chu Tự nói như thế. "Không phải"
Lý Lạc Thư lắc đầu rồi đáp:
"Cầm nã thủ vừa rồi là ta mới học được, những loại võ còn lại ta đều biết cả. Nhưng không phải tông sư. Miễn cưỡng tính là kiếm đạo tông sư, kiếm thuật của ta khá là lợi hại"
Tiểu Dương:
"..."
Tức là những gì họ nói đều là thật à?
Thật sự có võ đạo tông sư?
Hai người khác không phục, họ nói phải đánh thêm lần nữa.
Lần này Lý Lạc Thư có nhường họ, qua mấy chiêu mới đè hai người xuống đất.
Dù sao vừa học cầm nã thủ, không đè ai đó xuống đất cảm thấy có hơi thiếu linh hồn.
"Lý Lạc Thư đúng không?"
Trương đại thúc nói rất khách sáo:
"Ta họ Trương, không biết khi nào ngươi mới có thể đi làm?"
"Tối nay là được.
Lý Lạc Thư đáp lại.
"À...dạo này buổi tối có thể sẽ có người lén lút đi vào, phải cảnh giác một chút.
Trương đại thúc có lòng tốt nhắc nhở.
"Ta hiểu rồi, ta sẽ bắt chúng lại"
Lý Lạc Thư gật đầu cười đáp.
"Trước đây ta đi làm thường xuyên gặp phải, không thành vấn đề.
Vì Lý Lạc Thư phải đi làm nên Chu Tự cũng không ở lại, mà đi mua đồ rồi về.
Một vạn một tháng, nếu không phải làm ca đêm thì Chu Tự cảm thấy mình cũng có thể làm.
Nhưng phải làm ca đêm thì thôi vậy, bây giờ mình cũng không còn độc thân, không phù hợp.
Chu Tự mua hai trái dưa hấu, lại mua kem rồi tính tiền đi về. Nhưng khi nhìn thấy kẹo mút thì hắn cũng lấy một cái. Mang về cho Thu Thiển.
1107 chữ