“Ngươi có định đổi công việc khác không? Ta có quen một số người, có thể giới thiệu ngươi.
Chu Ngưng Nguyệt muốn tìm người đến thử xem sao.
Thử xem liệu mình có nhìn nhầm không.
“Tiền lương có cao không?” Lý Lạc Thư hỏi.
Chu Ngưng Nguyệt không trả lời vấn đề này mà hỏi tiếp:
“Ngươi tên gì?"
“Ta tên Lý Lạc Thư, thế còn ngươi?"
Lý Lạc Thư cũng thuận miệng hỏi lại:
“Lý Lạc Thư Chu Ngưng Nguyệt lặp lại một lượt, định nói tên này với những người khác.
Cũng đỡ nhận lầm người.
Chỉ là nàng vừa mới ghi lại thì chợt ngẩn người.
Thái Thượng trưởng lão của Thập Vạn Thiên Thần môn?
Đại ca của Thánh Tử Ma Đạo?
Kiếm chém Phong Bạo chi Thần? Không có bạn gái?
“Biết kiếm thuật?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
“Biết, Tiểu Dương bảo ta là tông sư Kiếm Đạo.
Lý Lạc Thư cười nói.
“Không có bạn gái?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi lại.
“Có bạn gái. Trên mặt Lý Lạc Thư đầy ý cười:
“Bạn gái ta còn đối xử với ta cực tốt, tình tình tốt, con người cũng ngoan ngoãn, ta nói gì nàng cũng không hề phản đối. Ta đi trực đem, cho dù trong lòng nàng có không muốn cũng sẽ không miễn cưỡng ta ở cùng nàng.
Mỗi ngày đều an tĩnh đợi ta trở về.
“Ách.."
Chu Ngưng Nguyệt bỗng cảm thấy có thể mình nhận nhầm người rồi.
Đại ca của Chu Tự không có bạn gái, gần đây còn muốn giúp cướp...à giới thiệu.
Sau đó nàng lại nghĩ đến điều gì đó:
“Ngươi có bạn gái khi nào vậy?"
“Mới đây thôi"
Lý Lạc Thư nói.
Thế nhưng hắn nhìn quanh, sau đó mới tốt bụng nhắc nhở:
“Bạn nhỏ này, ngươi còn không đi về à? Trời muộn rồi đấy.
“Mới đây á?"
Chu Ngưng Nguyệt lại cảm thấy khá đúng, sau đó lại hỏi:
“Ngươi có tiểu đệ khác cha khác mẹ nào không?"
“Ta có một người đại ca"
Lý Lạc Thư ăn ngay nói thật:
“Đại ca của ta là thần nhân, ta phục hắn sát đất.
Lại không giống rồi, Chu Ngưng Nguyệt rất tò mò không biết mình có nhận nhầm người không.
Nhưng thoạt nhìn đối phương cũng không hề tầm thường.
Hay là thử đánh hắn một quyền nhỉ?
Tính toán một hồi vẫn nên bỏ đi, nhỡ đánh không lại thì sao.
“Đại ca ngươi họ gì?"
Chu Ngưng Nguyệt lại bắt đầu hỏi.
“Họ Chu"
Lý Lạc Thư thuận miệng đáp:
“Lại nói, đại ca ta cũng ở trong vườn hoa Phú Quý.
“Vườn hoa Phú Quý? Ta nhớ có người tên Chu Tự, có phải hắn không?"
Chu Ngưng Nguyệt mở to mắt, gương mặt ngây thơ.
“Ô?"
Lý Lạc Thư kinh hỉ nói:
“Ngươi quen đại ca ta sao?"
Chu Ngưng Nguyệt có hơi mờ mịt.
Nàng nhớ Chu Tự nói Lý Lạc Thư là đại ca hắn.
Sao Lý Lạc Thư lại nói Chu Tự mới là đại ca?
Nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là...hình như Chu Tự không biết Lý Lạc Thư có bạn gái.
Hai ngày nay còn để nàng tìm giúp.
Nàng cảm thấy nếu chụp được ảnh của bạn gái Lý Lạc Thư xong đưa cho Chu Tự.
Chẳng phải rất hay sao?
“Thúc thúc"
Chu Ngưng Nguyệt ngoan ngoãn lại tò mò:
“Có thể cho ta gặp bạn gái ngươi được không?” “Cái này..."
Lý Lạc Thư có hơi khó xử:
“Bạn gái ta có hơi sợ người lạ.
“Ta mới tám tuổi, các cô gái đều thích chơi với bé gái.
Chu Ngưng Nguyệt ngây thơ như trẻ con.
“Bạn gái thúc thúc sợ người lạ, vừa hay có thể trò chuyện với trẻ con. Trẻ con tám tuổi cũng không hiểu gì hết.
“Ngươi tám tuổi hả?"
Lý Lạc Thư suy nghĩ nói:
“Trẻ con đúng là không cần đề phòng gì.
“Đúng thế, đúng thế, có thể cho ta gặp bạn gái của thúc thúc không? Bạn gái xinh đẹp, nếu không ai biết thì cô độc biết chừng nào.
Chu Ngưng Nguyệt ra dáng vẻ thấy tội nghiệp cho người khác.
“Việc này."
Lý Lạc Thư nhìn trái ngó phải, lại gần cô bé trước mặt, nhẹ giọng nói:
“Vậy người gặp thì gặp, nhớ giữ bí mật cho ta.
“Không thành vấn đề.
Chu Ngưng Nguyệt vui vẻ nói:
“Chúng ta đi gặp đi"
“Ta phải đi làm, ngày mai ngươi rảnh thì ta có thể đưa ngươi đi. Nhưng ngươi phải nói với cha mẹ một tiếng"
Lý Lạc Thư nhắc nhở nói.
“Vậy chúng ta thêm bạn bè"
Chu Ngưng Nguyệt nói.
“Được"
Lý Lạc Thư cũng không có ý kiến gì. Thêm bạn xong, Chu Ngưng Nguyệt định rời đi:
“Ồ, ta về đây"
Nói xong nàng quay người đi về phía sau.
“Này."
Lý Lạc Thư chỉ phía sau mình nói:
“Vườn hoa Phú Quý ở phía sau ta chứ?"
“Ta chỉ đang kiểm tra ngươi thôi.
Chu Ngưng Nguyệt giật mình, xách dưa hấu rời đi. Lý Lạc Thư cũng không để ý. Để một đứa trẻ con không hiểu sự đời gặp bạn gái, chắc không vấn đề gì chứ? Bạn gái hắn đẹp như vậy. Đại ca cũng gặp rồi, cũng công nhận. Lần đầu tiên gặp một cô bé nhiệt tình như vậy, từ chối cũng không hay.
“Nguyệt tỷ, không phải ngươi đi mua thịt à? Ngươi đi đâu thế?"
Chu Tự dạo quanh nửa vòng cuối cùng cũng tìm thấy Nguyệt tỷ xách dưa hấu.
“Đi mua dưa hấu, mua luôn hai quả.
Chu Ngưng Nguyệt đưa dưa hấu cho Chu Tự nói.
“Chúng ta cũng mua hai quả, có phải hơi nhiều rồi không?"
Chu Tự nhận lấy dưa hấu nói.
“Không nhiều đâu, các ngươi không ăn hết thì ta ăn giúp các ngươi Chu Ngưng Nguyệt nói.
“Nguyệt tỷ có thể ăn dưa hấu thay cơm.
Thu Thiển cười nói.
“Đúng rồi, ta còn cần tìm bạn gái giúp đại ca ngươi không?"
Chu Ngưng Nguyệt quay đầu hỏi Chu Tự.
“Cần chứ, hắn độc thân lâu như vậy, chắc chắn phải giúp hắn tìm một người"
Chu Tự vội gật đầu, lần trước đã hứa rồi. Lâu như vậy vẫn chưa tìm được người nào, chẳng may bị hỏi đến thì rất phiền.
1160 chữ