Trong rừng cây ở địa giới Ma tu.
Đám người Chung Hổ đã rời khỏi di tích, tính sẽ đến thành phố của người bình thường.
“Một ngàn? Nói ra thì các ngươi có không?"
Ma Kiếm Không Minh hỏi.
“Không có, ta rất ít khi vào thành phố.
Tiêu Diệp lắc đầu. Mấy người bên cạnh đều lắc đầu. Kể cả Chung Hổ cũng không có một ngàn.
“Thực ra rất dễ, tùy tiện đi cướp chút là được.
Tiêu Viêm nhắc nhở nói. Mọi người đều dồn ánh mắt lên hắn, dường như muốn trừng mắt chết đối phương. Lúc này Long Bồng chắp tay hướng lên trời:
“Ta nói Thánh Tử thiên uy huy hoàng, là thánh hiền nhân gian, chủ nhật nguyệt, đâu thể nhận lễ vật lai lịch bất minh như vậy? Lòng dạ các ngươi thật xấu xa, dám sỉ nhục thánh hiền đạo ta như vậy?"
Tiêu Viêm:
"..."
Đó là Thánh Tử của chúng ta, có liên quan gì đến các ngươi? Nhưng không dám nói, chỉ sợ bị người ta đánh.
“Đi làm thuê vậy, chắc hẳn Thanh Thành có không ít việc làm, chúng ta tìm vài công việc trả lương theo ngày hoặc theo tuần Chung Hổ nói.
“Làm thuê? Nghe nói phải chịu ấm ức, các ngươi có chịu nổi không?"
Bạch Cẩm có lòng tốt hỏi.
Tu vi của những người ở đây đều không kém, không chỉ không kém, mà đều là thiên kiêu. Không nói tu vi, nhỏ tuổi cũng đã mấy chục, nhiều tuổi thì hơn một trăm, làm sao có thể chịu ấm ức.
"Di."
Ma Kiếm Không Minh nói:
“Đến lúc đó ai không kiếm được đủ tiền thì tự rút lui, tránh để chúng ta phải đánh.
Họ đã đánh mấy trận rồi, nhưng không phân được người nào đi. Nếu không phải Chung Hổ nhìn thấy trong nhóm đang bàn bạc tiền mừng là một ngàn, họ vẫn còn đánh tiếp. Bây giờ không ít người đều đang cố gắng vì một ngàn.
Đáng giận nhất là Thần Số Mệnh đó, hắn lại nói nhà hắn rất giàu, một ngàn hoàn toàn không vấn đề.
“Chúng ta có thể vào Thanh Thành không?"
Long Ân Hồng hỏi.
Nàng nhớ trung ba phẩm cũng không dám vào. Trước đây chỉ có hạ tam phẩm có thể tùy ý vào.
“Bây giờ chắc không vấn đề, nghe nói không còn hạn chế nữa, Thánh Tử đạo ta như mặt trời chói chang, chiếu rọi đại địa. Ai dám hỗn xược? Đương nhiên không cần quá hạn chế.
Tiêu Diệp lên tiếng nói.
Mọi người gật đầu.
“Vậy làm việc gì thì được?"
Chung Hổ hỏi.
“Bốc gạch công trường?" Tư Yến tiên tử nói.
“Làm shipper?"
“Chuyển phát nhanh?"
“Chúng ta có pháp bảo trữ vật, lại thêm ngự kiếm trên không, ta cảm thấy làm shipper và chuyển phát nhanh thực sự là hai lựa chọn không tệ.
“Thực ra cũng có thể giúp đỡ vận chuyển, nghe nói một chuyến xe một hai trăm, thanh toán ngay.
Mọi người vừa đi vừa bàn bạc. Nếu bị một số người ma đạo nghe thấy, có lẽ họ sẽ cảm thấy những người này điên rồi. Áp lực tu luyện quá lớn, cuối cùng ép thành như vậy.
Lúc tan làm, Chu Tự chào tạm biệt hội Hình Ngọ sư huynh.
Hắn đi thẳng về nhà, còn về chỗ Nhị lão bản, hắn cũng không quan tâm quá nhiều.
Cũng không gửi tin nhắn nào.
Vì bất cứ tin nhắn nào đều có thể bị xem như chứng cứ, đến lúc đó nói không quá thân quen với Nhị lão bản cũng không lấp liếm được.
Hiện tại không chú ý đến hắn là vì cuộc sống tốt đẹp trong tương lai.
Cho nên phiền Nhị lão bản vất vả một tý, sau này sẽ bảo Lý Lạc Thư mời hắn ăn cơm.
Về đến nhà, Chu Tự liền thấy Thu Thiển đang dọn dẹp phòng ốc.
"Thu tỷ đang làm gì vậy?"
"Ngày mai có khách đến, ta phải dọn dẹp một chút.
Vẻ mặt Chu Tự vô cùng nghi hoặc, tới thì tới, sao mà phải dọn dẹp chứ, chủ yếu là chẳng phải nhà cửa vẫn dọn thường xuyên sao?
"Dù sao thì dọn dẹp tử tế chút cũng chẳng sao"
Thu Thiển nói.
"Đây là vì thể diện của ngươi, dù sao cũng là nơi mà ngươi lớn lên"
Chu Ngưng Nguyệt đang nằm trên sofa ăn trái cây xem ti vi nhắc nhở.
"Nguyệt tỷ, có lẽ ngươi nên dùng một từ khác đấy, là nhà của chúng ta"
Chu Tự nhắc nhở.
Nhưng mà hắn đã biết người tới là ai.
Nhất định là sư phụ và sư nương.
"Là nhà của ta, sớm muộn các ngươi cũng phải dọn ra ngoài"
Chu Ngưng Nguyệt quay người ngồi quỳ trên ghế sofa, dựa vào trên lưng ghế mà nhắc nhở Chu Tự mới vừa vào cửa.
Đối với điều này, Chu Tự không để ý mà nhìn về phía phòng bếp.
"Cơm tối còn phải đợi một lúc nữa Thu Thiển đang quét dọn ban công nói.
A một tiếng, Chu Tự liền đi qua giúp Thu tỷ dọn dẹp.
Chỉ có Nguyệt tỷ mới ngồi suốt ngày thế kia."Tám tuổi rồi, ấy vậy mà lại không giúp làm việc nhà"
Chu Tự nói.
"Ta bận lắm nha Chu Ngưng Nguyệt ngồi xuống chỉ chỉ dưa hấu trên mặt bàn nói:
"Ta đang xử nốt chỗ dưa hấu còn lại trong nhà nè.
Chu Tự:
"..."
"Nguyệt tỷ cũng không lười như ngươi nói đâu, thật ra Nguyệt tỷ vô cùng chăm chỉ, các loại trận pháp trong nhà đều là do nàng duy trì và bổ sung Thu Thiển nghiêm túc nói:
"Tỉ như trận pháp mà ngươi tu luyện, rất phức tạp, mà trong khắp nơi phòng đều là trận pháp. Có thể ứng phó với các loại tình huống bộc phát "Đúng đấy, cho nên đêm nay ta muốn ăn đêm"
Chu Ngưng Nguyệt nghiêm chỉnh ra mặt nói.
Chu Tự:
"..."
Luôn cảm thấy mọi người đều đang nuông chiều Nguyệt tỷ.
"Đúng rồi, hôm nay Bạch Hổ tỷ nói có không ít người đến Thanh Thành rồi. Là người của ma môn, nhưng cũng không làm gì cả. Nguyệt tỷ tìm người thăm dò một chút, phát hiện bọn hắn đang đi ứng tuyển Thu Thiển nói.
"Ừm, người dẫn đầu ngươi biết đấy, là người tên Chung Hổ, đa số những người còn lại ta cũng không biết tên gì. Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn dưa hấu vừa nói.
Hiện tại mắt của nàng vẫn đang dán vào TV. TV đang chiếu phim hoạt hình gấu con.
Nàng xem một cách say sưa hứng thú.
1173 chữ