"Thu tỷ không xem TV à?"
Chu Tự đang dùng thủy pháp thuật giúp lau dọn ban công.
Thú vị thật đấy.
Trước kia đều là dùng tay lau.
"Ngươi thích xem cái gì?"
Thu Thiển hỏi.
"Khi còn bé thường xuyên xem phim truyền hình võ hiệp"
Chu Tự nói.
"Trước kia là vì học võ nghệ à? Hiện tại không xem là vì chiêu thức của bọn hắn nghe không hay sao?"
Thu Thiển cười hỏi.
Chu Tự kinh ngạc ra mặt, sao bản thân lại có thể dung tục như vậy?
Môn võ nào tên nghe không hay ta sẽ không học á?
Không, chỉ là những môn võ ta học lại trùng hợp có tên gọi rất êm tai.
Cái gì mà Tuyết Phiêu Nhân Gian, Kiếm Nhị Thập Tam, Lục Mạch Thần Kiếm các loại.
Sau đó Chu Tự đổi đề tài:
"Có phải ngày mai sư phụ ta sẽ tới không?"
"Chắc vậy, trước đó sư phụ ta nói nàng không rảnh để về nên để sư tỷ nàng tới đây một chuyến. Nói muốn xem xem ta có gả được vào nhà tốt hay không, sau đó hôm nay ta nhận được thư thăm hỏi, là gửi vượt không gian đó."
Thu Thiển có chút bất đắc dĩ nói.
Sư phụ thật là không biết nặng nhẹ gì cả, thế này mà cũng không thèm về.
Mỗi ngày đều ra ngoài tìm di tích, còn muốn xem bói.
Đang nhắc đến sư phụ, điện thoại của Thu Thiển lại đột nhiên vang lên.
Vừa xem liền kinh ngạc.
"Vậy mà lại là sư phụ, nàng lại nhớ tới có đồ đệ như ta rồi sao"
Thu Thiển bất đắc dĩ nhận điện thoại.
"Sư phụ, ngươi còn nhớ tới ta à?"
Đối diện truyền đến tiếng cười:
"Vốn là quên rồi, nhưng mà đột nhiên nghĩ tới, đúng rồi nghe nói sư tỷ ta muốn đi tìm ngươi, ngươi biểu hiện tốt một chút, làm một đứa cho nàng xem.
"Sư phụ, ngươi đang nói cái gì vậy?"
Thu Thiển vốn đang bình thường lập tức trở nên căng thẳng.
"Vẫn chưa có bầu à? Ta nghe Nam Tư nói các ngươi đã ở cùng phòng rồi, chẳng lẽ giữa các ngươi còn đặt cách một bát nước à? Như vậy không được đâu"
Tiểu Kính tiên tử nghiêm túc nói.
"Có gì mà không được?"
Thu Thiển quật cường nói.
"Ngươi cũng không chối việc các ngươi đã ngủ cùng phòng rồi, vi sư sinh ngươi ra nuôi ngươi lớn, cuối cùng ngươi cứ như vậy bỏ vi sư mà đi"
Giọng nói bên kia có chút mất mát.
Lúc đầu Thu Thiển còn muốn giải thích vài câu, nhưng mà rất nhanh đối phương đã tốt bụng mà nhắc nhở:
"Nếu bát nước đó mà bị đổ là phải giặt chăn gối đó"
Thu Thiển:
"....Sư phụ, không phải như ngươi nghĩ đâu.
"Đúng, không phải như vi sư nghĩ, vi sư hiểu, hiểu mà"
Tiểu Kính tiên tử gật đầu nói, cuối cùng nàng lại lập tức nói:
"Đúng rồi, gọi điện là vì muốn báo cho ngươi một chuyện tốt, vi sư vừa mới bói ra kết quả rồi. Thai thứ nhất là con trai, ta cược với nhà bọn hắn rồi. Con trai do ta đặt tên, con gái thì họ đặt tên. Ngươi nhớ phải cố gắng lên nhé. A, tháng 5 vi sư sẽ về, khẳng định sẽ về trước khi ngươi xuất giá. Ngươi không cần lo lắng, cúp máy đây" Sau đó nàng cúp điện thoại luôn.
Thu Thiển nhìn về phía Chu Tự, cảm giác mặt đều đã ửng hồng.
Nàng hoàn toàn không hiểu sư phụ đang nghĩ gì nữa, đau đầu ghê.
Chu Tự nhìn gương mặt ửng đỏ của Thu tỷ, nói:
"Họ mà sư phụ ngươi nói là ai? Cha mẹ ta à?"
"Chắc là vậy.
Thu Thiển gật đầu.
"Con trai hay con gái tốt nhỉ?"
Chu Tự hỏi.
Thu Thiển nhìn chằm chằm Chu Tự, thấp giọng nói:
"Điều này không phải hỏi ngươi sao?"
"Không thì làm cái long phượng thai, một lần trai gái song toàn"
Chu Tự thử hỏi.
"Bụng sẽ rất to phải không?"
Thu Thiển sờ lên phần bụng không có chút thịt thừa nào, hỏi.
"Có lẽ là sẽ rất lớn"
Chu Tự sờ sờ bụng của Thu tỷ, so sánh một chút.
"Hẳn là tu chân giả sinh con sẽ dễ dàng hơn rất nhiều"
Thu Thiển vừa nói vừa bổ sung thêm một câu:
"Bạch Hổ tỷ nói vậy đấy, nàng nói nàng từng thấy nhiều rồi. Trước kia nàng cũng rất sợ, giờ thì không sợ nữa"
"Vì không gả được hả?"
Chu Tự hỏi ngược lại.
Thu Thiển:
"..."
Vẫn nên làm việc thì hơn.
Ăn xong cơm tối, Chu Tự liền bắt đầu học tập.
Chờ Thu tỷ đi nghỉ ngơi, hắn lại bắt đầu tu luyện.
Hôm nay Thu tỷ đã đi sớm ngủ rồi.
Chu Tự cảm thấy có chút đáng tiếc, gần đây Thu tỷ ăn mặc rất kín đáo.
Nghe nói đã mua không ít đồ đạc, thiệp mời kẹo mừng đều đã đặt rồi, qua mấy ngày nữa là có thể lấy về, sau đó gửi cho mọi người.
Chu Tự cảm thấy phải đưa đại ca theo, để hắn hỗ trợ mở cổng không gian.
Sau đó đi đưa thiệp mời.
Về phần bọn Thanh Long...
Dù sao cũng là đại nhân vật, phát thiệp mời cho cùng thế hệ không nên để bọn hắn giúp.
Vả lại, Lý Lạc Thư trực ca đêm, ban ngày rảnh vô cùng.
Mà bọn Thanh Long lúc nào cũng bận bịu, mặc dù không biết bọn hắn đang bận cái gì, nhưng đều là dáng vẻ bề bộn công việc.
Không nghĩ nhiều nữa, Chu Tự bắt đầu tu luyện.
Ngày mai còn nghênh đón sư phụ sư nương.
Hồ Khô Tịch.
Một bàn tay thò ra từ hư không.
Trong khoảng khắc xuất hiện nó chợt dừng lại một chút.
Dường như có chút bất ngờ trước sự bình lặng của hồ Khô Tịch.
"Không bình thường lắm"
Một bóng người ngưng tụ bên trên Quang Thủ, hắn cau mày.
"Có cái gì không bình thường?"
Một người đàn ông trung niên xuất hiện bên cạnh Quang Thủ, hỏi.
"Sao trái cây ở đây của ngươi không chín được?"
Quang thủ nhìn qua Tai Họa hỏi.
"Vì sao?"
Tai Họa cười nói:
"Có người đã đặc biệt tới đây áp chế một chuyến rồi. Trước khi gặp được hắn, ta nghĩ thời đại Thần Minh thất bại chỉ là trùng hợp. Sau khi gặp được hắn ta mới phát hiện, thời đại Thần Minh bị thua chỉ là chuyện sớm hay muộn. Con người đúng là có hơi ngoài sức tưởng tượng. Cho dù là thời đại này, hay là Tu Chân Giới trước đó, thật là trăm hoa đua nở trăm nhà đua tiếng"
1138 chữ