Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1068: Làm Nên Siêu Phẩm




Sau khi tạm biệt Thu tỷ, hắn xuống lầu.

Nơi đầu tiên hắn đi là Vườn hoa Cẩm Tú.

Tìm được Lý Lạc Thư rồi thì hắn kể đại khái tình hình.

"Cử động rồi?"

Lý Lạc Thư nhìn Chu Tự, cảm thấy khó tin:

"Bạn gái ta lanh lợi dễ thương, thích tĩnh không thích động, sao có thể cử động chứ? Nàng có bật đèn hay không cũng không quan trọng, nhưng nàng không thể nào tự đi tắt đèn được.

"Sự thật là Nhị lão bản thấy nàng cử động rồi, hơn nữa còn thấy nàng đi tắt đèn, bây giờ hắn cũng không thoát ra được"

Chu Tự đứng trước phòng bảo vệ nói.

"Xem ra có yêu nghiệt dám mượn thân thể của bạn gái ta, đại ca chúng ta cùng đi chém nàng"

Mắt Lý Lạc Thư lóe lên sát ý.

Có gan dám đoạt xác bạn gái hắn, chung quy phải trả giá đắt.

"Di."

Chu Tự nhìn Lý Lạc Thư, cảm thấy bội phục.

Đây là muốn giác ngộ giết vợ rồi.

"Đợi ta xin nghỉ phép đã Lý Lạc Thư lập tức lấy bộ đàm ra.

Chốc lát.

Hai người chạy băng băng trên đường, chẳng bao lâu đã đến tiểu khu của Minh Nam Sở.

Bọn hắn không biết cụ thể tầng mấy, nhưng Lý Lạc Thư biết rõ vị trí của bạn gái ở đâu.

Lập tức Ngự kiếm nổi lên:

"Ở tầng mười mấy Rất nhanh họ đã đi đến hành lang của một tầng, đứng trước một cánh cửa.

"Là ở đây.

Lý Lạc Thư cau mày lại:

"Nhưng không cảm giác được có gì không ổn.

Chu Tự nhấn chuông cửa.

Rất nhanh, Minh Nam Sở đã ra mở cửa, vẻ mặt suy sụp.

"Nhị lão bản ngươi không sao chứ?"

Chu Tự vội vàng hỏi thăm.

"Ta không biết"

Minh Nam Sở nhìn thấy Chu Tự cảm thấy nhẹ cả người:

"Nhưng ta biết nếu cứ tiếp tục như thế, ta chắc chắn không ổn.

"Đại ca ta, ngươi gọi đại ca cũng được"

Chu Tự chỉ Lý Lạc Thư đang đứng bên cạnh rồi nói.

Nhìn người con trai khí chất bình thường ở trước mặt, Minh Nam Sở có hơi nghi ngờ, người này là Thiên Kiêu Kiếm Thư đã từng soi sáng Tu chân giới sao?

Không giống nha.

So về khí chất, hắn thấy bản thân còn giống hơn.

Nhưng mà Ma Đạo Thánh Tử cũng không giống mà, nói cách khác, hai người này gọi nhau một tiếng huynh đệ chắc chắn là có điểm chung.

"Gọi đại ca khách khí quá, gọi ta tiểu Lý là được."

Lý Lạc Thư khách khí nói.

Minh Nam Sở:

"..."

Tại sao đại lão lại khách khí như vậy?

"Bọn ngươi vào trong xem thử trước đi"

Minh Nam Sở chỉ vào bên trong.

Việc cấp bách vẫn là nên giải quyết vấn đề trước đã.

Không thì mọi người cũng không thể ngủ được.

Ba người đi vào trong nhà, lúc này đèn sáng lên.

Chu Tự vừa nhìn đã thấy bóng dáng trên ghế sofa, tầm nhìn của hắn cũng coi như tạm được, nhưng không ra có gì kỳ lạ.

Lý Lạc Thư đi đến trước mặt "bạn gái" hắn, quan sát xung quanh, chân mày hơi nhíu lại.

"Sao rồi, có phát hiện ra gì không?"

Chu Tự hỏi.

Minh Nam Sở cũng nhìn thử, hy vọng có phát hiện gì đó.

Nếu cái gì cũng không thì chắc ói máu thật luôn quá.

"Không phát hiện ra được gì, nhưng mà cảm thấy có chút bất thường, thực sự có một loại biến hoá không thể nào miêu tả được"

Lý Lạc Thư chân thành nói:

"Trên người bạn gái ta đúng thật là có một loại năng lượng nhỏ bé không thuộc về nàng, nhưng trên đời có rất nhiều loại năng lượng nhỏ bé này, căn bản là không thể khiến một người cử động được. Cho nên nhất thời không thể xác định được có chuyện gì"

"Nếu không thì tắt đèn thử xem?"

Minh Nam Sở đề nghị.

"Có lý.

Chu Tự gật đầu.

Khi có ánh đèn thì rất nhiều thứ nhỏ bé không dám xuất đầu lộ diện.

Dường như tắt đèn sẽ trở thành thế giới của bọn chúng, tóm lại bóng tối chính là chốn ăn chơi của tất cả những thực thể sợ ánh sáng.

Răng rắc!

Sau khi đèn tắt, ba người đàn ông vây quanh, quan sát bóng dáng của người con gái đang ngồi trên sofa.

"Bọn ngươi cách xa một chút, đừng quấy nhiễu bạn gái ta"

Lý Lạc Thư nói.

"Nếu nàng cử động thì không còn là bạn gái ngươi nữa đâu, nén bi thương đi"

Chu Tự nhắc nhở.

"Không thể nào, bạn gái ta tuyệt đối không xảy ra chuyện đâu"

Lý Lạc Thư ngang ngược nói.

Ba người quan sát một lúc cũng không phát hiện ra có gì bất thường.

"Đợi lát nàng chuyển động, có phải ngươi sẽ giác ngộ giết vợ không? Liệu có phải là siêu phẩm không?"

Chu Tự hiếu kỳ hỏi.

Lý Lạc Thư:

"..."

Minh Nam Sở ngây ra, siêu phẩm...

Siêu phẩm là cảnh giới gì hắn cũng không biết.

Hắn hoàn toàn không biết tên các cấp từ Tam phẩm đổ lên.

Trong bóng tối, ba người cứ vậy mà quan sát nhưng đối phương không có phản ứng gì.

Chỉ là nhìn xa xa thì cảm giác có chút kinh dị.

Đợi mười mấy phút trôi qua, Chu Tự bật đèn lên:

"Không có phản ứng "Có khi nào do bọn ngươi quá mạnh nên dọa nàng sợ không?"

Minh Nam Sở hỏi.

Chu Tự lập tức nhìn qua phía Lý Lạc Thư, Lý Lạc Thư cũng nhìn lại.

Hình như đều cảm thấy là lỗi của đối phương.

Minh Nam Sở:

"..."

Không nói nên lời, vậy mà hắn lại lập được mối quan hệ thế kia với hai người này.

Rất rõ ràng, con búp bê này không dám xuất hiện trước mặt hai vị này, cũng chỉ có hắn là dễ bị bắt nạt thôi. "Trước mắt không có gì xảy ra, không thấy tình hình thực tế thế nào nên ta cũng không dám khẳng định chuyện gì."

Lý Lạc Thư cau mày lại.

Một khi hắn phát hiện ra nhất định sẽ chém đối phương.

Vậy mà lại dám chiếm đoạt thân thể của bạn gái hắn.

1230 chữ