Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1071: Tìm Cơ Hội Hàng Yêu Trừ Ma




Càng kinh khủng hơn chính là, bạn gái của Đạo Tử lại là...

Nhất thời Thu Thiển cảm thấy mình đã biết quá nhiều.

Vô cùng nguy hiểm.

Chu Tự đúng là chẳng sợ cái gì.

"Nhưng mà điều này thì có liên quan gì đến sư phụ ta?"

Thu Thiển đột nhiên có chút không hiểu.

"Ta là con trai của Tịnh Thần Chu Vương, mà chẳng lẽ Liệt Dương Lý Chủ nổi danh ngang Tịnh Thần Chu Vương lại không có con trai sao?"

Chu Tự bất đắc dĩ nói:

"Sư phụ ta tên là Lý Cảnh Sơn, đại ca của ta tên là Lý Lạc Thư, bọn hắn đều là người của Quan Hà Phong của Đạo Tông Thiên Vân. Ngươi nói xem?"

"Hắn là con trai của sư phụ ngươi?"

Thu Thiển cảm thấy quả nhiên bản thân còn biết quá ít.

Chu Tự mới xuất đạo hơn nửa năm, việc nhỏ thì hỏi gì cũng không biết, việc lớn lại biết nhiều hơn tất cả mọi người.

"Nếu là thủ đoạn của sư phụ, ta nhìn là biết ngay Thu Thiển nói.

Sau đó nàng nhìn chằm chằm Chu Tự, vui vẻ ra mặt nói:

"Ngươi là vì ta mà đắc tội với đại ca sao?"

Chu Tự gật đầu, chân thành nói:

"Vì để Thu tỷ phải không nghĩ nhiều"

"Vậy.."

Thu Thiển tiến tới gần Chu Tự, thuận tay dùng dây buộc tóc lên:

"Vậy ta có phải nên biểu thị chút gì đó hay không?"

Nói xong nàng kéo kéo quần áo, nơi cổ áo bị đã kéo xuống rất thấp, nhất thời xuất hiện khe biển trập trùng:

"Có muốn xem thử xem hôm nay bên trong có phải màu ngươi thích không?"

"Chạm, chạm tay vào nhìn à?"

Hai mắt Chu Tự không dứt ra nổi.

"Ừm, chạm tay vào xem"

Thu Thiển gật đầu.

Chu Tự nhìn chung quanh một chút, sau khi xác định không có ai mới vươn tay ra.

Lúc hắn sắp chạm vào quần áo của Thu tỷ, Thu tỷ đột nhiên lui về sau một bước, sau đó chỉnh lại cổ áo, cười nói:

"Đột nhiên nhớ ra sắp làm xong bữa sáng rồi"

Chu Tự cứ như vậy nhìn Thu tỷ vui vẻ ra mặt đi về phía nhà bếp, trên đường nàng quay đầu nhìn Chu Tự rồi khẽ mở miệng, thanh âm hơi nhỏ mà Chu Tự lại nghe rất rõ ràng:

"Chồng ơi, đi ăn cơm nào"

Chu Tự:

"..."

Yêu nữ thế này không thể giữ lại được, phải tìm một cơ hội hàng yêu trừ ma.

Bảy giờ.

Nguyệt tỷ bị Thu tỷ kéo đến bàn ăn.

"Nguyệt tỷ nhớ phải đánh răng rửa mặt Chu Tự nói.

"Các ngươi không ngủ à?"

Chu Ngưng Nguyệt xoa xoa con mắt, mơ màng nói.

"Buổi trưa phải đi xử lý mấy chuyện linh dị ở nhà Nhị lão bản, chút nữa còn có việc bận nữa"

Chu Tự nhắc nhở.

Nghe Chu Tự nói, vẻ mặt Chu Ngưng Nguyệt vô cùng nghi hoặc hỏi:

"Chuyện gì cơ?"

"Đi rồi ngươi sẽ biết, chuyện này rất phức tạp, phải đưa đồ đến Biên Giới Thành"

Chu Tự ra vẻ bí hiểm. Chu Ngưng Nguyệt ồ lên một tiếng, rồi dùng thủ thuật pháp đánh răng, rửa mặt, sau đó bắt đầu ăn cơm.

Cũng không thèm để ý đến chuyện này nữa.

Chu Tự cũng không nhiều lời, tránh làm cho Nguyệt tỷ nuốt không trôi bữa sáng.

Không phải là vì thương xót Nguyệt tỷ, mà là nếu Nguyệt tỷ không ăn, hắn sẽ phải ăn.

Thu tỷ nếu làm nhiều đồ ăn sáng quá, sẽ một mực gắp cho hắn.

Cho nên đến lúc đón được bạn gái của Lý Lạc Thư rồi lại nói sau.

Trên đường phố trong Thanh Thành.

Lý Cảnh Sơn ngồi trong một quán ăn sáng, đối diện hắn là Hồng Nghê tiên tử đang sầu khổ ra mặt.

Hai người họ định ăn cháo ở đây.

Là Lý Lạc Thư giới thiệu cho họ, cháo ở quán này ăn cũng khá ngon.

Còn quan tâm cho họ tiền.

Để họ tiện dùng.

"Có phải cảm giác của ngươi sai rồi không?"

Lý Cảnh Sơn nói.

"Sao mà sai được?"

Hồng Nghê tiên tử thở dài một tiếng:

"Ta đi vào đã cảm thấy không đúng lắm rồi"

"Không phải ngươi không phát hiện ra sao?"

Lý Cảnh Sơn đặt bát cháo mới được bưng lên đến trước mặt Hồng Nghê, nói:

"Không phát hiện ra, chắc là không có đâu"

"Bình thường thì là như vậy, thế nhưng lại có một nhân tố không ổn định xuất hiện, dẫn đến việc ta không thể trực tiếp kiểm tra Hồng Nghê tiên tử bất đắc dĩ nói:

"Khi đó ta cũng không ngờ đồ đệ của ngươi sẽ ở đó, mà hắn đi nhanh quá, ta muốn kiểm tra cũng không có cơ hội. Có lẽ thứ đó đã bị hắn mang đi rồi. Trước kia chỉ có một mình Lạc Thư, giờ bắt đầu có đồng lõa. Mãi mới có được một người bạn, ta cũng không biết nên cao hứng hay là khó chịu thay hắn nữa. Nhìn cứ như là hồ bằng cẩu hữu. Nhưng dù sao thì hồ bằng cẩu hữu này cũng còn có đạo lữ bình thường.

"Nếu lo lắng như vậy thì sao không đi làm rõ?"

Lý Cảnh Sơn gắp cho Hồng Nghê một cái sủi cảo.

"Đã đưa cho người khác rồi thì sao mà làm rõ được? Bọn hắn có thể giữ bí mật cho nhau, ta là một người mẹ, chẳng lẽ nhất định phải tự làm xấu mặt con mình trước mặt người khác à? Cho dù là bọn chúng có thân đến mức nào, ta cũng không như vậy được. Hai người cũng không còn nhỏ, chắc chắn là cần có thể diện. Hơn nữa... phát hiện ra rồi cũng có tác dụng gì đâu? Lần trước không phải cũng phát hiện rồi, con trai dứt khoát không về nhà luôn. Nghe nói đồ đệ của ngươi gần đây dự định hỗ trợ đoạt một cái, bọn hắn là bạn bè tốt như vậy, ta sao có thể ra tay làm bọn hắn khó xử?"

Hồng Nghê tiên tử thở dài nói.

"Ăn sáng trước đi, đến lúc đó nói chuyện với Lạc Thư xem thích kiểu gì, sau đó lại đi xem mắt tiếp. Lần trước đi xem mắt không phải cũng bỏ được thứ đó đi rồi sao?"

Lý Cảnh Sơn nói.

Hồng Nghê tiên tử ngẫm lại thấy cũng đúng, chuyện như thế này càng ít người biết càng tốt.

1132 chữ