Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1073: Quá Hào Phóng




"Thật đáng sợ"

Chu Ngưng Nguyệt lập tức né xa búp bê bên người.

Nhìn búp bê trên ghế sofa, lại nhìn búp bê trong TV, rõ ràng là kinh dị gấp mấy lần.

Nhất là trong màn hình Minh Nam Sở vẫn còn đang chơi game.

Lần này Minh Nam Sở bị dọa đến mức bị ám ảnh tâm lý mất thôi.

Thu Thiển có chút đau đầu.

Nàng nhớ tới khi còn bé, thường xuyên nhìn thấy những thứ kinh dị như vậy.

Nhưng mà nàng có thể chắc chắn đây không phải thủ đoạn của sư phụ.

Vậy thì búp bê này thật sự có vấn đề.

Mang đến Biên Giới Thành phong ấn lại đi, đây là ý nghĩ đầu tiên của cả bọn.

Tóm lại phong ấn trước đã, chờ bận xong đợt này thì sẽ đi nghiên cứu, xem xem đối phương đến tột cùng là thần thánh phương nào.

Chu Tự nhìn những hình ảnh này, có ý nghĩ muốn đánh nát búp bê này.

Giết chết rồi nói sau.

Nhưng mà dù sao cũng là bạn gái của đại ca, vẫn phải kiêng nể một tý.

Giữ lại để đại ca tự làm đi.

"Đúng rồi, copy lại đoạn video này để gửi cho đại ca"

Chu Tự nhắc nhở.

Để hắn cảm thụ một chút bạn gái đã sống lại.

“Đại ca, tìm ra được, ta phải đi chém nàng"

Sau khi gửi video cho Lý Lạc Thư sau, đối phương bóp mạnh trái cây trong tay, muốn báo thù cho vợ. Chu Tự cười, sau đó nói đã giao cho Nguyệt tỷ, sau này sẽ tìm ra.

“Vất vả cho tỷ của chúng ta rồi, lần này ta mời nàng ấy ăn cơm"

Lý Lạc Thư trả lời.

“Mời trái cây thì hơn, Nguyệt tỷ thích ăn trái cây.

Chu Tự đáp lại một câu.

“Trái cây thì mời thế nào?"

Lý Lạc Thư hỏi.

“Mua về rồi gửi cho ta, hoặc là bảo ta đi lấy"

Chu Tự nói.

“Được, ta đến Thực Vi Thiên Thành một chuyến, phải mùa đồ thật ngon cho tỷ tỷ chúng ta. Việc đó, tỷ chúng ta biết chưa?” Liệu có đau lòng giống như cha mẹ ta không?"

Lý Lạc Thư cẩn thận hỏi.

“Nàng cũng suy đoán, nhưng không sao, nàng không thể hiện thái độ gì, chắc hẳn là coi như không biết.Chu Tự khéo léo nói.

“Vậy thì tốt, nếu biết rồi, liệu có thể tiếp tục giới thiệu đối tượng cho ta không?"

Lý Lạc Thư gửi xong lại bổ sung một câu:

“Tất cả trông cậy vào tỷ của chúng ta.

Chu Tự nghĩ lại cũng phải, trước đây đã nói là hắn có bạn gái thì sẽ không giới thiệu nữa. Bây giờ biết bạn gái qua đời khi còn trẻ, giúp đỡ giới thiệu cũng không có gì đáng trách, sau đó hắn quyết định đi hỏi. Nhưng cũng nói với Lý Lạc Thư, ‘thi thể bạn gái của hắn đã được đưa đến Biên Giới Thành, nếu muốn đi thì tự đi là được, tin rằng không ai có thể ngăn cản.

Biên Giới Thành.

Chu Ngưng Nguyệt đến một căn phòng gần cây bất tử, vứt con búp bê ở đó rồi ra tay phong ấn. Còn bảo Thất Thiên dùng sức mạnh mặt trăng đỏ tiến hành phong ấn trấn áp, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

“Đây là cái gì mà phải trấn áp như vậy?"

Thất Thiên chọc lên mặt búp bê hỏi.

“Không biết, tóm lại con búp bê này rất kỳ lạ, nó có thể tỉnh lại bất kỳ lúc nào. Trước mắt chỉ có thể trấn áp trước đã"

Chu Ngưng Nguyệt ăn quả bất tử nói. Tuy rất hiếu kỳ, nhưng nàng cũng không vội nghiên cứu, bây giờ hôn sự vẫn quan trọng hơn.

“Đã tra hỏi Tâm Linh Ca Giả chưa?"

Nàng lại hỏi.

“Tra hỏi rồi"

Thất Thiên bay lên không trung, trả lời:

“Nàng ta cũng rất phối hợp, nói là từ rất lâu về trước mình đã bị phong ấn trên đảo. Nói là chủ của nàng bảo nàng đợi, đợi đến lúc nào cần ra thì ra và giao cho nàng một nhiệm vụ khó khăn.

“Nhiệm vụ gì?"

Thu Thiển tò mò.

“Đây chính là vấn đề, nàng ta vốn không biết nhiệm vụ của mình là gì, không biết là nàng ta quên, hay là chủ của nàng ta quên.

Thất Thiên nhún vai bất đắc dĩ nói.

“Tiếp tục hỏi, hỏi nàng ta giữa các Thần Minh thời đại đó có quan hệ gì, hỏi các Thần Minh có uy năng gì"

Chu Ngưng Nguyệt dặn dò.

“Làm tốt thì có thể cho ta ăn thêm một quả bất tử không?"

Thất Thiên nhìn Chu Ngưng Nguyệt.

“Không được, đây là quả của ta.

“Đồ keo kiệt, đợi Chu Tự đến, ta lại hỏi hắn.

Chu Ngưng Nguyệt không thèm để ý. Lúc này Thu Thiển lên tiếng nói:

“Nguyệt tỷ, ta cảm thấy ngươi đồng ý với Thất Thiên đi “Tại sao?"

Chu Ngưng Nguyệt khó hiểu hỏi.

“Bởi vì nếu Chu Tự đồng ý thì là mỗi người một quả, trong một lúc ngươi sẽ tổn thất hơn mười quả.

Thu Thiển giải thích nói. Chu Ngưng Nguyệt suy nghĩ, sau đó đồng ý với Thất Thiên. Nghe vậy Thất Thiên phấn khởi nhảy lên, sau đó biến mất tại chỗ.

“Ta đi làm việc đây"

Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển cũng không ở lại, mà rời khỏi Biên Giới Thành tiếp tục tìm Bạch Hổ đi dạo phố, mấy ngày này các nàng đều phải đi mua đồ. Sau đó đi dạo phố cả một ngày, cuối cùng lại chẳng mua gì. So đi so lại, phát hiện đều không hài lòng lắm.

Sau khi các nàng đi, ánh sáng trong căn phòng phong ấn búp bê biến mất từng chút, cuối cùng dường như trời tối sầm lại, mắt thường chỉ có thể nhìn thấy búp bê.

Sau đó trên đại địa dường như có thứ gì chui ra, nhập vào cơ thể của búp bê từng chút từng chút. Khi Thất Thiên đi từ bên ngoài vào, vẫn nhìn thấy căn phòng có ánh sáng, và búp bê trông vẫn như bình thường.

“Các ngươi cũng đến thêm vài phong ấn, ta cảm thấy được bảo vệ hơn.

1085 chữ