Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1080: Trấn Trạch




Lúc này đối phương nhìn qua, đầu tiên là nhìn Chu Tự với ánh mắt ghét bỏ, sau đó nhìn sang Thu Thiển bên cạnh Chu Tự. Hắn lập tức sững sờ, nhưng nhanh chóng thu hồi ánh mắt, chỉ là vẫn hơi chấn hãi. Đợi Chu Tự đi đến, thì nghe thấy một tiếng “wow”.

“Ta đã nói sao ngươi lại kết hôn, thì ra lấy được một đại mỹ nữ"

Trần Chí Thành khâm phục nói.

“Đây là Thu Thiển, ngày mùng mười tháng sau chúng ta sẽ kết hôn"

Chu Tự lập tức giới thiệu.

“Xin chào"

Thu Thiển mỉm cười gật đầu. Được Chu Tự dẫn theo làm quen với bạn học, nàng hơi xấu hổ. Không phải là người của giới tu chân, nàng không biết chào hỏi thế nào.

“Chào chị dâu Trần Chí Thành vội vàng đáp lại.

“Thế nào, ta kết hôn nhanh chứ?"

Chu Tự cười nói.

“Có nhanh bằng ta không? Mấy tháng nữa là ta làm cha rồi.

Trần Chí Thành trừng mắt nói:

“Nhưng có con rồi sẽ phải chi tiêu nhiều hơn, nên kiếm thêm chút tiền, tốt nhất ngươi phải chuẩn bị trước. Tránh cho đến lúc đó chân tay luống cuống"

“Có lý.

Chu Tự gật đầu. Sau đó hắn lấy thiếp mời và kẹo cưới đưa qua.

“Cầm đi, đây là tấm thiệp đầu tiên mà chúng ta mời, là vinh dự đặc biệt tuyệt đối. Cất cho kỹ, đa phần chữ bên trong là do Thu tỷ tự tay viết. Nhớ đứng vứt đi, có thể trấn trạch.

“Trấn trạch?"

Trần Chí Thành sửng sốt, cười cười nói:

“Ta hiểu rồi, bà xã ngươi là nữ thần"

“Ngươi thật thông minh, suýt nữa bị ngươi đoán đúng rồi.

Chu Tự tỏ vẻ mặt kinh ngạc, sau đó nói:

“Lúc đó nhớ đến đấy"

“Tổ chức ở dâu?"

Trần Chí Thành hỏi.

“Khách sạn Thanh Thành"

Chu Tự trả lời.

“Rất gần, đến lúc đó ta và Giai Di cùng đến, buổi tối à ?"

Trần Chí Thành hỏi.

“Theo lý thuyết thì ăn hai ngày, tối ngày mùng chín và tối mùng mười.

Chu Tự trả lời.

“Tối ngày mùng mười ta sẽ đến, ngày mùng chín hơi bận.

Trần Chí Thành nói xong liền hiếu kỳ hỏi:

“Trong bạn học ngoài ta thì còn có ai?"

“Hết rồi"

Chu Tự trả lời.

Trần Chí Thành:

Thế chẳng phải ta rất ngại sao?

“Không cần lo lắng, ta còn có rất nhiều đồng nghiệp, đến lúc đó ngươi ngồi cùng với họ là được. Không sao đâu, hơn nữa trong đồng nghiệp của ta có một người siêu cấp xinh đẹp"

Chu Tự thấp giọng nói.

“Siêu cấp? Khoa trương vậy hả?"

Trần Chí Thành hơi không tin, nhưng rất nhanh lại cảm thấy không ổn:

“Không được, ta đưa Giai Di theo thì đừng nhìn thì hơn, ngươi không biết đâu, sau khi mang thai, Giai Di rất nhạy cảm, ta không dám chọc nàng giận.

“Yên tâm còn có soái ca"

"..."

Lúc này Trần Chí Thành suy tư một lát nói:

“Nói ra thì lần trước ta gặp một người lấy chuyển phát nhanh, giọng nói rất giống ngươi.

“Được rồi, không có việc gì nữa thì ngươi đi làm đi"

Chu Tự trực tiếp bảo Trần Chí Thành ra về, đột nhiên hắn lại nói:

“Đợi chút, tặng ngươi quả này, mang về, ngươi và vợ ngươi, mỗi người ăn một nửa, vô cùng ngon. Nhớ là mỗi người ăn nửa quả, rất tốt cho thai nhi.

Nói xong hắn tặng đi một quả xấu xí.

“Đây là quả gì?"

“Một loại quả rất tốt, rửa xong thì mỗi người một nửa, có thể kéo dài tuổi thọ, da trắng xinh đẹp"

“Thật hay đùa?"

“Thu tỷ thường xuyên ăn loại quả này.

Sau khi Thu Thiển gật đầu, Trần Chí Thành lập tức lên xe:

“Ta về đây, cùng Giai Di ăn quả này trước đã.

Chu Tự vẫy tay tạm biệt. Sau đó dẫn Thu tỷ đi vào trong vườn hoa Cẩm Tú.

“Đại ca ngươi làm việc ở đây à?"

Thu Thiển hỏi.

Nàng không hỏi nhiều về bạn học của Chu Tự, nhưng nghe nói đây chính là người bị mách lẻo yêu sớm, điều này khiến nàng cũng tò mò. Đến lúc đó có thể hỏi vợ của hắn, và hỏi xem mang thai có cảm giác gì, để tiện biết trước.

“Đúng vậy, lương rất cao, chỉ là phải làm ca đêm.

Chu Tự nói.

“Ngươi không thích làm ca đêm à?"

Thu Thiển cười hỏi.

“Ở nhà có Thu tỷ mà Chu Tự hơi ngượng ngùng nói.

“Ấy, ngươi nhớ nhung chỗ nào trên người ta?"

Thu Thiển thấp giọng hỏi.

Chu Tự:

"..."

Chỗ nào cái gì.

“Buổi tối là của ngươi, ban ngày cũng là của ngươi, thực ra không khác biệt mấy Thu Thiển cười nói. Khác biệt rất lớn, ban ngày có Nguyệt tỷ. Nhưng hắn xấu hổ nói ra miệng, lo sợ bị trêu chọc.

“Ta là người đang hoàng"

Chu Tự nói.

Phụt!

Thu Thiển che miệng cười.

Chu Tự:

"..."

Thôi bỏ đi. Đi phát thiếp mời thì hơn.

Hàn Tô dẫn theo Chu Ngưng Nguyệt đi mua một đống đồ. Hoa quả đồ ăn vặt đều có đủ, buổi trưa các nàng cũng không định tự nấu ăn, gọi đồ ăn ngoài là được, nhân tiện còn mang bánh mì cho Tô Thi. Lúc này Chu Ngưng Nguyệt đang ăn bánh mì. Sau khi về chỗ ở, nàng ngồi trên sofa bày hoa qua ra sau đó còn bày hoa quả mình mang đến ra.

“Tô Thi đâu?"

“Chắc ngủ trong phòng"

Hàn Tô đang bón cho ba con thú cưng ăn. Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, đứng lên, sau đó đi vào phòng Tô Thị.

Chẳng mấy khi.

“Nguyệt tỷ, đừng kéo ta, ta dậy rồi, ôi trời ơi!"

Bành một tiếng, Hàn Tô tỏ vẻ mặt kinh ngạc. Quay đầu nhìn qua, phát hiện Chu Ngưng Nguyệt tóm cổ áo bộ đồ con thỏ của Tô Thị, lôi ra ngoài như lôi đồ chơi thú cưng. Thô bạo đến vậy ư?

“Nguyệt tỷ ta phải đánh răng rửa mặt trước"

Tô Thị ngồi dưới đất nói. Lúc này Chu Ngưng Nguyệt cũng không để ý, mà ngồi trên sofa tiếp tục ăn. Chờ Tô Thị rửa mặt xong, nàng ngồi ăn bánh mì rất vui vẻ.

“Chu Tự sắp kết hôn, cảm thấy chúng ta cũng thoải mái hơn nhiều.

“Thoải mái chỗ nào?"

Chu Ngưng Nguyệt thuận miệng hỏi.

“Không cần bị Thánh Tử Ma Đạo hù dọa này, hiện giờ mọi người đều bận việc hôn lễ, một vài người hoảng hốt lo sợ cũng thoải mái hơn nhiều. Một vài hung thú nếu không làm việc gì quá xấu xa, thỉnh thoảng gầm gừ vài tiếng bên ngoài ngoại ô thì cũng không ai để ý.

Tô Thị nói.

1087 chữ