Cô gái áo đen cười nói:
"Ta phải đi rồi, trong cửa không có Hắc Dạ, nhưng vẫn còn tồn tại vài quyền hành, các ngươi vẫn có thể sử dụng thông qua quyền trượng. Chỉ là quyền hành Tai Ách và quyền hành Thâm Uyên đã bị ta mang đi rồi. Đúng rồi, còn có một việc nữa"
"Là việc gì?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Thay ta chuyển lời, chúc họ tân hôn hạnh phúc"
Cô gái áo đen mỉm cười nói.
"Bái bai"
Chu Ngưng Nguyệt vẫy tay tạm biệt.
"Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ giữ ta lại bằng mọi cách chứ"
"Ngươi biết thừa là ta sẽ không làm như vậy mà Cô gái áo đen lại cười nói:
"Còn có gì muốn hỏi không?"
"Nếu ta bắt đầu nghiên cứu từ ngày đầu tiên đặt ngươi ở đây thì ngươi có còn cơ hội không?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
Cô gái áo đen lắc đầu, nói khẽ:
"Vấn đề này không có ý nghĩa gì cả vì việc mà không có cơ hội ta sẽ không làm"
Lời nói vừa dứt, cô gái áo đen đã biến mất tại chỗ.
Không còn thấy tung tích.
Cơ bản không biết đối phương đã đi nơi nào.
Lúc này, bọn Tô Thi mới đi lên.
"Nguyệt tỷ, người vừa nãy là ai vậy?"
"Trừ nữ thần Hắc Dạ thì còn có thể là ai?"
Chu Ngưng Nguyệt không thèm để ý nói. "Nàng trộm đồ trong này của chúng ta rồi à?"
Tô Thi hỏi.
"Cũng gần như vậy, nhưng mà nàng cũng đã nói một vài tin tức, dù không hữu dụng lắm.
Chu Ngưng Nguyệt bảo Đại Địa Thần Khuyển canh gác nơi này rồi dẫn mọi người rời đi.
"Sao nàng ta có thể tránh được cảm tri của ta thế nhỉ?"
Thất Thiên có chút khó hiểu.
"Là nhờ Tâm Linh Ca Giả, quyền hành Tâm Linh của nàng khiến ngươi không để ý đến nữ thần Hắc Dạ, dù ta không biết nguyên lý, nhưng mà đại khái chính là như vậy"
Chu Ngưng Nguyệt giải thích.
"Đúng là có khả năng này, phải tìm biện pháp thoát khỏi cách che dấu này"
Thất Thiên nghiêm túc nói.
Đây chính là sai lầm của nàng, phải nghĩ biện pháp sửa lại lỗ hổng đó.
"Ảnh hưởng có lớn lắm không?"
Hàn Tô hỏi.
"Nhìn tổng thể thì không có bất kỳ ảnh hưởng gì, nhìn cụ thể thì ảnh hưởng rất lớn"
Chu Ngưng Nguyệt nói.
Về phần cụ thể là ai thì nàng không nói, chờ chút nói với Chu Tự là được.
Hắc Dạ không náo loạn ra động tĩnh gì, họ cũng sẽ không lãng phí thời gian để đi truy bắt nàng.
Nhưng mà để đối phương đi như vậy làm nàng có chút không phục.
Còn về ngăn cản nàng ta, thật ra cũng không bắt buộc phải như vậy.
Vì cộng tất cả những người có mặt ở đây cũng không ngăn nổi.
Còn không bằng cứ thoải mái để nàng ta đi.
Đừng nói là nàng, Chu Tự có tới chắc cũng không chẳng ngăn được.
Nếu lại để cho nàng ta an tĩnh ở nơi này một tháng, có thể Chu Tự cũng không phải là đối thủ của nàng ta.
Tam đại quyền hành cộng thêm một cái Toàn Tri Chi Nhãn.
Ai mà đánh thắng được cơ chứ?
"Giờ chúng ta phải làm gì?"
Tô Thi hỏi.
"Đúng là có một chuyện lớn"
Chu Ngưng Nguyệt nói.
Trong chốc lát, mấy người xung quanh đều trở nên nghiêm túc.
Thất Thiên bay lơ lửng giữa không trung, dự định thi triển quyền cước, phải bù lại thất trách ban nãy mới được, nếu không sau này không có trái cây mà ăn nữa.
Chu Ngưng Nguyệt xoa xoa cái bụng:
"Đi về ăn dưa hấu đi, ta nghĩ bây giờ phải ăn dưa hấu lạnh cho tỉnh não, sau đó làm đề thi cho đỡ sợ, giữa trưa ăn cá kho, buổi chiều ăn quýt, sau đó lại làm đề thi, đêm thì ăn bò bít tết, ăn xong bò bít tết thì ăn thêm táo cho no bụng, buổi đêm làm đề thi tiếp cho buồn ngủ, đến mười giờ thì ăn đồ nướng"
Cả đám người:
"???"
"Được rồi, về thôi"
Chu Ngưng Nguyệt nói xong cũng biến mất tại chỗ.
Tô Thị và Hàn Tô cũng biến mất theo.
Để lại Thất Thiên kinh ngạc ra mặt.
Nàng nghĩ ngợi một lát rồi dự định đi tìm Tâm Linh Ca Giả, xem xem làm sao để chống lại loại quyền hành này.
Nếu không thì nữ thần Hắc Dạ nói đến là đến, nàng cũng không ngăn được.
Không thể để như vậy được.
"Chào đại tẩu.
Ở trước bốt bảo vệ, Lý Lạc Thư nghiêm túc nói.
"Nghe Chu Tự nói ngươi mới là đại ca"
Thu Thiển lúng túng nói.
Người ở trước mắt nàng đây chính là Đạo Tử của Đạo Tông Thiên Vân?
Hoàn toàn không thể liên tưởng đến được.
"Đại ca thích nói giỡn, hắn đang trêu ta thôi.
Lý Lạc Thư nghiêm túc nói.
Chu Tự không để ý việc này, mà đưa cho hắn thiệp mời cùng túi kẹo:
"Cái này là cho ngươi."
"Thiệp này là đại ca viết sao? Quả nhiên là Thần Nhân Lý Lạc Thư nhận thiệp mời, nhìn xuống hoảng sợ nói.
"Thu tỷ viết đấy"
Chu Tự trả lời.
"Đại tẩu cũng là Thần Nhân"
Lý Lạc Thư lại tán dương lần nữa, khiến Thu Thiển đang ở một bên không biết phải làm sao.
Bình thường hai người kia cũng nói chuyện như thế à?
Nhưng mà nàng cũng chỉ đành an tĩnh chờ mà thôi.
"Bây giờ xuất phát à?"
Lý Lạc Thư ăn một viên kẹo rồi hỏi, sau đó lại có chút mất mát:
"Hai ngày nay cha mẹ ta lại nói chuyện đi xem mắt với ta, ta đã liên tục thất bại ba lần, dù họ không nhắc tới, nhưng mà rõ ràng là không muốn ta thất bại nữa. Đến lúc đó đại ca phải giúp ta"
"Ta thấy đi xem mắt còn chẳng bằng cướp luôn một người, tìm hiểu một chút rồi trực tiếp đoạt lấy"
Chu Tự nói.
“Chẳng phải là do chưa tìm được người thích hợp hay sao?"
Lý Lạc Thư hỏi.
"Vậy chúng ta có thể đổi cách nghĩ, không cướp người của ma môn, trực tiếp cướp người đạo tu. Đến lúc đó cha mẹ ngươi giới thiệu ai cho ngươi, chúng ta trực tiếp đoạt lấy nàng. Nếu muốn tình cảm bình thường, ta sẽ ném các ngươi đến một đảo hoang, sau đó phong bế tu vi của nàng lại. Sau đó qua một khoảng thời gian kiểu gì chẳng có tình cảm với nhau?"
Chu Tự lộ ra vẻ tươi cười của nhân vật phản diện.
"Kế hay"
Lý Lạc Thư gật đầu bội phục nói.
Thu Thiển:
"..."
Nàng cũng mặc kệ luôn.
Đến lúc làm thật thì nào có dễ dàng như vậy.
1124 chữ