Sau khi đi vào, đám người liền thấy một cô gái áo đen đứng ở trước cửa, một tay đụng vào cửa lớn.
Thần sắc của nàng bình tĩnh, khí chất siêu nhiên, nàng đứng ở nơi đó, dường như bóng tối cũng đang ủng hộ nàng.
Mấy người thấy vậy thì cảm thấy choáng váng.
Dường như đã gặp được một tồn tại chói mắt.
"Quả nhiên là ngươi ở đây"
Giọng điệu của Chu Ngưng Nguyệt rất bình thản, dù cô gái trước mắt này không giống lúc trước lắm, nhưng mà cẩn thận quan sát thì chính là con rối đó.
Lúc này cô gái quay đầu nhìn về phía Chu Ngưng Nguyệt:
"Ta cũng không ngờ sẽ bị ngươi phát hiện ra nhanh như vậy, kế hoạch ban đầu của ta vốn là chờ ở đây một tháng. Các ngươi đang bận bịu, ta cũng không muốn quấy rầy các ngươi"
"Sao mà ngươi làm được?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Thời cơ đến là sẽ làm được, chỉ vậy thôi"
Cô gái áo đen nhìn Chu Ngưng Nguyệt, bình tĩnh nói.
"Thời cơ đến là chỉ chuyện Tâm Linh Ca Giả bị chúng ta bắt được à?"
Chu Ngưng Nguyệt có chút hiếu kỳ:
"Nếu chúng ta không đi bắt Tâm Linh Ca Giả, vậy kế hoạch của ngươi có thể tiếp tục được không?"
Cô gái áo đen trầm mặc một lát rồi nói:
"Có lẽ sẽ lòng vòng mất mấy lần, rồi lại về tới đây thôi"
"Vật dẫn nhất định phải là cái thứ này à?"
Chu Ngưng Nguyệt đi đến trước mặt đối phương, hỏi.
Những người khác không lên cùng vì tất cả đều không thể nào tới gần được.
Nhiều người như vậy nhưng dường như trong mắt đối phương lại chỉ có một mình Chu Ngưng Nguyệt.
"Phải nói là chỉ có thứ này mới có thể được đưa đến đây để bảo vệ"
Cô gái áo đen cười nói.
"Ta cảm thấy kế hoạch của ngươi chưa chắc đã thành công, có một số người mà chắc chắn là ngươi không quen biết"
Chu Ngưng Nguyệt đứng ở đó, khí thế không hề yếu hơn.
"Đúng vậy, cho nên ta cần chọn một thời điểm tốt, thời gian này họ sẽ lơ là rất nhiều chuyện, sẽ trì hoãn hầu hết mọi việc. Đây chính là cơ hội của ta"
Cô gái áo đen giơ tay bắt lấy quyền trượng ở trong cửa chính:
"Nhưng mà lúc này cũng không thể làm chuyện gì quá giới hạn, tỉ như ngươi ở trước mắt ta, ta chỉ cần động tay với ngươi thì chính là tự tìm lấy cái chết. Lúc ta còn sống, thời đại tu chân còn chưa xuất hiện. Nhưng lúc thời đại tu chân còn chưa xuất hiện, ta đã biết sự đáng sợ của bọn họ. Chỉ cần ta nắm chắc tốc độ này là sẽ có thể hoàn thành kế hoạch của ta. Tất cả đã bắt đầu, rất nhanh những người khác cũng sẽ tiến hành, ta không cần quá nhanh, chỉ cần nhanh hơn những người khác một bước là được"
Nàng vừa nói vừa dùng tay phân tách quyền trượng.
Trong chốc lát, quyền trượng đã phân thành hai mảnh.
"Nhưng mà nhất định sẽ đắc tội một người, ngươi thấy ngươi có thể trốn được sao?"
Chu Ngưng Nguyệt đưa tay nhận lấy một phần quyền trượng đã được tách ra, nói.
Hai người dường như cũng có một chút ăn ý.
"Ừm, nhưng mà chuyện gì cũng đều có rủi ro, dù rủi ro này không nhỏ, nhưng mà so với những rủi ro khác, có thể xem là nhỏ nhất rồi. Ta chỉ là vô tình đối địch với các ngươi, nhưng con đường mà ta đi cũng không giống như các ngươi được. Ở lại nơi này cũng không thể giúp ta đạt được.
"Ngươi tính toán đến đâu rồi?" Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Đi hoàn thành điều mà ta theo đuổi"
Cô gái áo đen nói.
Chu Ngưng Nguyệt khẽ vung Hắc Dạ Quyền Trượng:"Ngươi biết Toàn Tri Chi Nhãn ở đâu không?" Cô gái áo đen khẽ gật đầu:
"Biết.
"Ngươi sẽ làm thế nào để đoạt được nó?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Ngươi có thể tặng cho ta không?"
Cô gái áo đen hỏi lại.
Chu Ngưng Nguyệt mỉm cười, ngây thơ nói:
"Vậy ngươi phải cho ta cái gì đó?"
Nghe vậy, cô gái áo đen cũng mỉm cười tuyệt đẹp:
"Ngươi rất thông minh, nhưng mà tạm thời ta không có món đồ kia, nhưng rồi sẽ có thôi, hi vọng đến lúc đó ngươi có thể giúp ta làm người trung gian Chu Ngưng Nguyệt đặt quyền trượng mới vào trong cửa đá, thuận miệng nói:
"Nếu đúng là món đồ mà ta muốn, ta còn có thể giúp ngươi những việc khác nữa.
Nghe vậy, cô gái áo đen không nói thêm về việc này nữa mà là có chút hiếu kỳ:
"Làm thế nào mà ngươi lại phát hiện ra nhanh như vậy?"
"Vì trên đời này luôn có một số người mà ngươi không thể đoán được, cũng không thể nhìn thấu"
"Cũng đúng, biết hết cũng không chắc là đúng hết."
Cô gái áo đen gật gật đầu:
"Có lẽ Tâm Linh Ca Giả có tác dụng với các ngươi, lại nói cho các ngươi biết một việc, bên trong ngoại thành Thần Vực có biển, đối diện biển cố có một cánh cửa. Cánh cửa này ở bên dưới mặt trời đỏ, có thể xác định được, cánh cửa này không thông với Thần Vực mà là thông với di tích lịch sử"
"Di tích lịch sử?"
Vẻ mặt Chu Ngưng Nguyệt vô cùng nghi hoặc.
"Đi hỏi Trí Giả đi, hắn biết nhiều chuyện hơn ta, có biết tất cả thì cũng không thể nhìn thấy quá khứ được" Bóng dáng của cô gái áo đen bắt đầu tan đi, quyền trượng trong tay cũng bị nàng thu lại:
"Hắc Dạ, Thâm Uyên, Tai Ách, cộng thêm một nửa Toàn Tri Chi Nhãn trên người ta, thứ mà ta cần chỉ còn thiếu một chút. Ở trong mắt ta, ta của hiện tại có hi vọng thành công nhất"
"Chư Thần cần bao lâu để trở về?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Khó mà nói được, nhưng mà chắc chắn họ sẽ trở về, họ không chắc sẽ thắng, nhưng đại khái các ngươi sẽ thất bại. Nhưng câu nói này cũng có nghĩa khác, phải xem các ngươi nghĩ như thế nào rồi. Chưa chắc đã không có biến số, những gì ta nhìn thấy cũng không toàn diện như vậy"
1198 chữ