Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1087: Tự Đi




“Nhớ đến lúc ấy đừng bận gì nhé, ta mời toàn người trẻ, các ngươi cũng có chuyện để nói Chu Tự nói.

“Thánh, Thánh Tử, ta có thể đi không?"

Miêu Khả An ngập ngừng nói.

“Ngươi đi cùng Ân Chí Viễn là được.

Chu Tự nói.

Nghe vậy, Miêu Khả An bắt chặt tay, thầm vui mừng.

Chờ đám người Chu Tự rời đi, nàng mới lấy túi kẹo cùng thiệp mời chỗ sư huynh:

“Cho ta mấy thứ này đi?

“Đi úp mặt vào tường, đến mùng 9 tháng sau thì ra.

Ân Chí Viễn lạnh lùng nói.

Miêu Khả An tỏ vẻ đáng thương vô cùng:

“Sư huynh à..."

"Di."

Ân Chí Viễn lại không nhượng bộ chút nào.

Sau đó Miêu Khả An hừ lạnh một tiếng, tự giác đi úp mặt vào tường.

Sư huynh còn uy nghiêm hơn cả cha nàng.

Lúc sau Ân Chí Viễn thở dài một hơi, đi về chỗ sư phụ.

Lúc sau.

“Tham dự hôn lễ? Là hôn lễ của ai mà khiến ngươi phải tự đi?"

Miêu Thiên Nguyên khinh thường nói:

“Tự minh đi thì thôi đi, lại còn phải mất mấy ngày? Hắn có mặt mũi lắm à?

“Sư phụ, người nói chuyện có hơi tuỳ ý rồi, phải khiêm tốn một chút.

Ân Chí Viễn nói.

“Khiêm tốn? Người ngươi quen còn cần vi sư phải khiêm nhường sao?"

Miêu Thiên Nguyên hừ lạnh:

“Nghịch đồ, ngươi cho rằng ngươi bắt đầu chấp chưởng Thái Cực phong là có thể ngồi lên đầu lên cổ vi sư đấy à? Nực cười"

Ân Chí Viễn đưa thiệp mời qua.

Một tấm bị sư muội lấy đi mất, hắn vẫn còn cầm một tấm.

Miêu Thiên Nguyên nhận lấy rồi đọc qua:

“Chữ cũng không tệ, thế nhưng Chu Tự với Thu Thiển này là ai? Là người của tông môn nào vậy?"

“Là Thánh Tử Ma Đạo cùng Thần Nữ Ma Đạo"

Ân Chí Viễn bình thản nói.

Nghe vậy sắc mặt Miêu Thiên Nguyên không đổi, chỉ là thuận tay gấp thiệp mời lại, sau đó lạnh giọng nói:

“Nghịch đồ, ngươi cho là ngươi tai to mặt lớn lắm đấy à? Hôn lễ này ngươi chặn tiếp cận được chắc? Để vi sư đưa ngươi qua đó, để vi sự đích thân chọn lễ vật, chứng tỏ phong thái của Thiên Vân Đạo Tông ra"

Ân Chí Viễn thở dài một hơi:

“Sư phụ, bọn họ tổ chức ở một thành thị bình thường, chỉ nhận tiền mặt. 1000 tệ tiền mặt “Nực cười, ngươi tưởng vi sư không có à? Vi sư không có thì có thể mượn của Chưởng giáo.

“Chưởng giáo không có, nhưng thực ra sư nương có đấy.

Ân Chí Viễn nói.

Nghe vậy, Miêu Thiên Nguyên mắt lạnh nhìn Ân Chí Viễn, lạnh lùng nói:

đồ, đúng là nghịch đồ, thế mà ngươi còn không đi sắp xếp à? Chuyện gì cũng phải để vi sư dạy ngươi “Nghịch phải không?"

Ân Chí Viễn:

"..."

“Vậy ngươi nhớ đến nhé"

Thu Thiển nói với Thiên Vân Y Y.

Nàng cũng đưa thiệp mời cùng túi kẹo.

“Được"

Thiên Vân Y Y gật đầu.

“Phát cho mấy người Thượng Quan Hà rồi, phát cho Ân Chí Viễn rồi, cũng phát cho Thiên Vân Y Y rồi, còn Tiêu Bộ phải hỏi một chút, vậy thì còn vĩ thần gì đó nữa. Không biết phương thực liên hệ của hắn, thôi vậy, để Thanh Long trực tiếp đến đón người là được.

Chu Tự nói.

Thiên Vân Y Y yên lặng lắng nghe.

Dường như có chút mong chờ, cuối cùng nàng chợt lên tiếng hỏi:

“Chúng ta không thể đích thân qua đó sao?"

“Có thể chứ, thế nhưng với tốc độ của các ngươi hẳn là cần một chút thời gian.

Chu Tự tốt bụng đáp lại.

“Thực ra ngươi cũng có thể xuất phát trước cùng mấy người Ân Chí Viễn.

Thu Thiển vội đẩy Chu Tự ra:

“Đến lúc đó Tô Thi sẽ liên lạc với các ngươi, chỗ ở cũng sẽ được sắp xếp ổn thoả.

“Ta cũng thấy ngự kiếm qua đó thú vị hơn, mở cửa không gian quá mức nhàm chán.

Lý Lạc Thư nói.

Chu Tự:

"..."

Nhưng ta không biết.

“Qua đó sớm chút, tốt nhất là khởi hành vào mùng 5 tháng 5, khoảng tầm mùng 8 là đến, mùng 9 là có thể bắt đầu"

Thu Thiển tính một chút.

“Vậy ta để Tô Thi nhắn vào nhóm cho các ngươi.

“Được"

Thiên Vân Y Y gật đầu.

Nàng vẫn bình tĩnh như cũ, vẫn là khí chất phi phẩm như xưa.

Giống như tiên tử trên trời.

Trên hải vực.

Tiêu Bộ vừa mới nghỉ ngơi một lúc liền định quan sát đám hải quái xung quanh.

Hải vực này đột nhiên xuất hiện rất nhiều hải quái, hẳn là trong biển đã xuất hiện đồ gì đó.

Hắn cùng một số sư huynh sư tỷ đến xem tình hình thế nào.

Chỉ là trên đường gặp phải một số ma tu.

Dường như Nhất thời hai bên giao tranh.

bọn họ cũng đến vì bảo vật dưới biển.

Không ngừng công kích. Thế lực của mọi người ngang nhau.

“Tiêu sư đệ đến đây, ma tu phát động tổng tiến công"

Một nam thanh niên nói.

“Đến đây"

Tiêu Bộ phi đến.

Lúc này người bên phía ma tu đã bắt đầu công kích.

Hắn không dám chần chừ, long ảnh trên người hiện ra.

Bước thật lớn, quyền trấn tức phương.

Rầm!

Chiến đấu với hắn là một vị đại hán trung niên, khí huyết trên người bạo phát.

“Tiểu tử ngươi còn quá non, nơi đây có món đồ mà ma môn chúng ta nhìn chúng, Thiên Vân Đạo Tông cũng không tranh được.

“Nực cười, các ngươi mà cũng uy hiếp được chúng ta ư?"

Lời vừa dứt hai bên lại lao vào đại chiến.

Dưới biển sâu.

Một nơi khúc khuỷu đang có vô vàn hải quái tràn ra.

Lúc này có hai bóng dáng xuất hiện dưới đó.

Bọn họ như có hình dáng nhưng rồi lại vặn vẹo.

“Người Tu Chân giới đã chém giết lẫn nhau, tìm cơ hội rồi cùng ta có thể thôn tính bọn chúng “Chờ thôn phệ được những kẻ này, kế hoạch có thể tiến thêm một bước. Rất nhiều người đều đang chuẩn bị cho Chư Thần trở về, chúng ta cũng không thể kém cạnh được"

“Đợi chủ ta trở về, trật tự cùng hỗn loạn đều sẽ do chủ ta quy định. “Đúng vậy, đợi khi đánh chết đám tu chân phê vật này, thần ta sẽ mở ra một khe nứt, đến khi ấy Thần Quốc sẽ giáng lâm"

1128 chữ