Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1088: Tộc Ba Mắt




“Họ đang làm gì thế?"

Trên trời cao, Chu Tự nhìn đám người chiến đấu phía trước hỏi. Lần này họ đến tìm Tiêu Bộ, nhưng vừa có được tọa độ đi đến thì phát hiện có hai đám người đánh sống đánh chết. Không những vậy, hình như xa xa còn có người giết đến, là đến chi viện. Những người này bận rộn vậy hả?

“Chắc là có xung đột gì đó, có vẻ là người của Đạo Tông Thiên Vân và người của Ma Môn.

Lý Lạc Thư nói.

“Có thể là vì hải quái phía dưới, ta cảm thấy phía dưới có điều gì kỳ lạ"

Thu Thiển nhắc nhở nói. Nàng cảm thấy sức mạnh quyền hạn xuất hiện biến hóa. Chu Tự nhìn xuống dưới, cảm nhận được quyền hạn xuất diện dao động. Quả nhiên có liên quan đến Thần Minh.

“Phía dưới có đường khe nứt, không biết thông đến chỗ nào, ta cảm thấy không bình thường, cần xuống xem sao không?"

Lý Lạc Thư hỏi.

“Đi thôi, xuống xem sao.

Chu Tự không nói nhiều trực tiếp đi xuống phía dưới. Còn phía Tiêu Bộ thì cứ để họ đánh tiếp, đợi hắn làm rõ tình hình phía dưới rồi gửi thiệp mời.

Ba người hạ xuống, nước biển bắt đầu tách ra, dường như đang nghênh đón ba người. Nước biển lùi lại từng chút và không quấy nhiễu đến người khác. Thậm chí ba người đến đây cũng không có ai chú ý. Kể cả có mấy người nhìn thấy, cũng không biết rốt cuộc là người phương nào.

Dưới biển sâu, Chu Tự cảm giác có vô số sinh vật biển đang bơi vờn xung quanh. Nhưng càng xuống sâu, một số hải quái bao phủ xung quanh khiến Chu Tự cảm thấy bất lực. Lập tức phong cảnh dưới biển trở nên đáng sợ.

Đám hải quái này, có con méo mó, có con tàn tạ vô cùng, cứ cảm thấy không phải sinh vật bình thường. Cảm nhận một chút, còn có chút dấu tích quyền hạn.

“Phía dưới là nơi nào, tại sao lại có nhiều hải quái như vậy? Lần trước nhìn thấy nhiều hải quái thế này là ở ngoại thành thần vực, nhưng cảm thấy không giống ở đây.Chu Tự nói.

“Hình như phía dưới có người canh giữ, chúng ta đến hỏi xem.

Lý Lạc Thư vung tay, kiếm phá biển sâu. Tốc độ của ba người nhanh hơn rất nhiều. Càng chìm xuống sâu, ánh sáng dần dần biến mất. Ngẩng đầu nhìn, dường như bị chôn sâu xuống vực sâu vô tận.

Chu Tự suy nghĩ, có ý định nâng cả vùng biển này lên. Không biết với thực lực hiện tại của hắn, liệu có thể làm được không, theo lý thì có thể. Võ đạo tông sư, đó là do hắn chăm chỉ khổ luyện từng ngày, có thể cảm nhận sâu sắc sự tiến bộ. Lúc này, hắn cảm thấy sức mạnh quyền hạn ở chỗ không xa, có chút kỳ lạ, dường như cực kỳ lớn mạnh.

“Tới rồi"

Lý Lạc Thư nhẹ giọng lên tiếng. Lúc này họ đáp xuống mặt đất dưới biển sâu. Sau khi vào nơi này, Chu Tự phát hiện vùng biển ban đầu tối tăm, đột nhiên có ánh sáng. Trong biển cả có rất nhiều sinh vật kỳ lạ, chúng phát ra ánh sáng, chiếu sáng thế giới dưới đáy biển tựa như sao sáng trên bầu trời.

“Thì ra dưới biển sâu là như này, hình như đây là lần đầu tiên ta đến Chu Tự kinh ngạc nói.

“Vùng biển này còn đỡ một chút, những nơi khác không giống thế này.

Lý Lạc Thư nói.

“Trước đây ta cũng từng đến một vùng biển, hình như ở đó còn có người dân sinh sống"

Thu Thiển đi bên cạnh Chu Tự nói. Nàng từng theo sư phụ đến một số nơi, không giống như Chu Tự, còn chưa ra khỏi Thanh Thành.

“Vậy sao? Có Khoa Kỹ Thụ không?"

Chu Tự hiếu kỳ nói.

“Có, nhưng không phải như ngươi nghĩ, hình như cơ thể hơi khác?

Thu Thiển suy nghĩ một lát rồi trả lời.

Chu Tự gật đầu:

“Sau này có thời gian thì đi ngắm xem.

“Phía trước có người, hỏi hắn xem Lý Lạc Thư nhắc nhở nói. Chu Tự gật đầu, sau đó lại gần khởi nguồn hải quái.

Chỗ khởi nguồn có tảng đá khổng lồ, trên tảng đá có đường khe nứt, vô số hải quái ra từ trong đó. Sức mạnh quyền hạn truyền ra từ tảng đá. Chu Tự cảm giác nghi hoặc, nhìn thật kỹ, phát hiện tảng đá mang theo một loại méo mó.

“Đây là quyền hạn gì?"

“Không biết.

Thu Thiển lắc đầu. Lý Lạc Thư không nói gì, đại ca cũng không biết, làm sao hắn biết được.

“Ồ? Loài người?"

Sau khi ba người lại gần, đột nhiên có giọng nói vang lên ở phía trước.

“Các ngươi không ở bên trên tranh giành à? Sao lại xuống đây trước?"

Giọng nói đó vang lên. Chu Tự nghe thấy giọng nói đó truyền ra từ trong tảng đá. Ngay sau đó có hai bóng hình đi ra. Mới nhìn thì cơ thể họ hơi méo mó, nhưng đi ra xong, ngưng tụ từng chút, cuối cùng biến thành hai người đàn ông.

Đa phần ngũ quan đều bình thường, chỉ là có thêm một con mắt.

“Tộc ba mắt?"

Chu Tự hỏi.

“Tộc ba mắt?"

Một bóng người trong đó cười nói:

“Tại sao không phải các ngươi là tộc hai mắt, chúng ta là người bình thường chứ?"

“Phí lời, người bình thường có ai nói mình có ba mắt?"

Chu Tự nói.

“Bệnh nhân cũng không nói mình là bệnh nhân, ngươi là bệnh nhân à?"

Người đàn ông cao hơn trong có cười nói. Lúc này hai người hoàn toàn xuất hiện trước mắt đám người Chu Tự.

Hai người một cao một thấp, trên người có lớp vảy. Không gian xung quanh hơi méo mó.

“Ta định hỏi các ngươi một số vấn đề"

Chu Tự không định lằng nhằng với họ. Chỉ có thời gian một ngày hôm nay, đâu rảnh mà lãng phí.

“Loài người, ngươi thật ngông cuồng, ngươi hỏi đi, chúng ta khá rộng lượng với người chết.

Bóng người thấp bé ngúng nguẩy cái đuôi lớn nói.

Thì ra còn có đuôi, đúng là người kỳ lạ, trong lúc kinh ngạc, Chu Tự mới lên tiếng:

“Khe nứt này thông đến chỗ nào? Tại sao lại nứt ở đây?"

“Loài người, ngươi có biết Thần Quốc không?"

1118 chữ