Nhất thời, Lệ Hải đã dần mất đi khả năng suy nghĩ.
Cuối cùng là biến mất hẳn.
Chỉ là trước khi biến mất, Quang Thủ đã nhìn về hướng biển sâu.
Cuối cùng hắn cũng biết được người vẫn đối nghịch với hắn là ai.
Hóa ra chính là hai người đó.
Lần sau chỉ hy vọng đừng gặp phải họ, hắn tình nguyện giảm một ngàn năm tuổi thọ.
Lúc này, mấy người Tiêu Bộ vẫn còn đang hoang mang.
Vừa mới chớp mắt một cái, họ cảm thấy đất trời đã bị kiếm thay thế.
Đúng là chết lặng luôn.
Cuối cùng hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy?
Cả đám cũng không dám loạn động, họ chỉ an tĩnh đứng giữa không trung, chờ tất cả bình thường trở lại.
Những người từ xa đang muốn đến gần cũng đã không còn tung tích nữa.
Họ bị dọa đến mức chạy trốn ngay lập tức.
Cả đám người nhìn về phía mặt biển tĩnh lặng, như chim sợ cành cong, dường như bất kể động tĩnh gì đều có thể hù dọa được họ.
Lúc này, cánh cửa không gian mở ra.
Việc này dọa cho đám người kia hết hồn, câm như hến.
Chu Tự và Thu tỷ đi ra đầu tiên, đi đến ngay trước mặt Tiêu Bộ.
Sắc mặt Tiêu Bộ tái nhợt, hoang mang vô cùng.
"Các ngươi đánh xong rồi à?"
Chu Tự cười hỏi.
Những người khác trông thấy Thánh Tử thì hơi thở có phần nghẹn lại.|| Nhất là câu “Các ngươi đánh xong rồi à” này.
Dường như chỉ một khắc sau là có thể tiễn họ lên đường luôn.
"Chu...Chu đạo hữu"
Tiêu Bộ run sợ nói.
"Cái này cho ngươi"
Chu Tự đưa thiệp mời và kẹo mừng tới:
"Mùng 10 tháng sau là hôn lễ, theo lý thì mùng 9 đã bắt đầu rồi. Đến lúc đó ngươi cùng Thượng Quan Hà đi là được. Đúng rồi, khi đó các ngươi có còn muốn đánh không?"
"Không...không đánh nữa"
Người thanh niên ở bên cạnh mở miệng đầu tiên:
"Trong một năm này, Tiêu sư đệ sẽ không đánh nữa. Hắn nhất định sẽ tham gia hôn lễ đúng giờ"
"Vậy thì tốt rồi, nếu không thì ta lại phải giúp các ngươi xử lý vấn đề, vậy không phải ảnh hưởng đến việc quý khách tham gia hôn lễ sao.
Chu Tự cười nói.
Sau khi xác định không còn chuyện gì, hắn cùng Thu tỷ đi vào trong cánh cửa không gian.
Trong nháy mắt, cả đám người thở phào nhẹ nhõm.
Dường như họ đã sống sót ngay trước mắt Tử thần.
Sau đó mọi người nhìn chằm chằm Tiêu Bộ, hóa ra là ngươi đã đưa Thánh Tử tới.
Nhưng mà rất nhanh sau đó họ đã ngẩn ra, vì sao Thánh Tử lại mời người của Đạo Tông Thiên Vân?
Đám người của ma môn đau lòng nhức óc.
Họ còn không có mà.
Đi vào cổng không gian, Chu Tự vô cùng tò mò:
"Đại ca đang làm gì vậy?"
Chờ ra khỏi cổng không gian, Lý Lạc Thư mới đưa một khối bạch ngọc ra, nói:
"Cái này phát hiện từ lúc mở cổng không gian đấy, hẳn là rơi từ trong Trật Tự Quốc Độ ra Chu Tự nhận lấy ngọc thạch rồi xem xét tỉ mỉ một hồi.
Sau đó hắn trông thấy một bóng người.
Bóng người này đứng ở trước Trật Tự Quốc Độ, cười nói:
“Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy di sản quốc gia đấy, ta cũng muốn xem xem đến cuối cái quốc độ này có thể trở thành thứ đồ mấu chốt hay không. Giúp các ngươi à? Tại sao lại phải giúp các ngươi chứ, ta đến đây chỉ là để nhìn một số thứ, lưu lại một số vết tích. Không tham dự, cũng không thương xót. Đây chính là ta, Cố Lộng Huyền Hư Chi Thần"
Trong nháy mắt, Chu Tự đã lấy lại tinh thần.
"Thu hoạch ngoài ý muốn, thế mà lại là Cố Lộng Huyền Hư Chi Thần"
"Lại là chìa khoá à?"
Thu Thiển hỏi.
"Ùm."
Chu Tự gật đầu:
"Đợi chút nữa về rồi xem, hôm nay phát thiệp mời trước đã. Chúng ta đi tìm Bách Mạch tiên tử, nhân tiện nhờ nàng đưa luôn cho ông chủ trả giá một cái"
Sau đó họ đến chỗ Bách Mạch tiên tử.
Vậy mà nàng lại bày quầy ở một phiên chợ tu chân nào đó.
Người này đúng là thích bày hàng.
"Tiền bối nhớ phải đến sớm chút nhé, có thể đến Thanh Thành bày quầy bán hàng"
Thu Thiển cười nói.
"Thanh Thành có nhiều tu chân giả không?"
Bách Mạch tiên tử hỏi.
Suy tư một lát, Chu Tự liền nói:
"Có thể đến thư viện bày quầy bán hàng, lúc đó chắc cũng không thiếu người đâu"
Chắc cũng phải được mười mấy người.
"Cũng được, nhưng mà có lẽ ông chủ trả giá sẽ không đi Bách Mạch tiên tử cầm thiệp mời rồi nói.
"Không sao cả, bảo hắn chuẩn bị kỹ tiền mừng là được" Chu Tự nói.
Bách Mạch tiên tử:
Từ biệt Bách Mạch tiên tử, Chu Tự đi tới hồ Khô Tịch.
"Chúc mừng, chúc mừng!"
Tai Họa cười cười nhận lấy thiệp mời:
"Ta nhất định sẽ đến đúng giờ"
"Thật sự không có vấn đề gì sao?"
Lý Lạc Thư cũng có chút hiếu kỳ.
"Không có vấn đề gì cả"
Tai Họa mở bánh kẹo ra bắt đầu ăn.
Vẻ mặt vô cùng nhẹ nhõm.
Hắn phải hoàn thành một hành động vĩ đại mà đến Chư Thần cũng không dám làm.
Khác với dạng đứa bé chờ được sinh ra như Vận Mệnh Chi Thần, trận doanh của hắn vẫn là ở bên phía Chư Thần.
Trận doanh của Vận Mệnh Chi Thần đã là Tu Chân giới rồi.
Cho nên hắn vẫn là người đứng đầu thời đại Thần Minh.
Mặc dù hắn không phải thần của thời đại đó, nhưng vẫn là đại biểu của thời đại đó.
"Vậy chúng ta đi trước đây"
Chu Tự chào tạm biệt.
"Được, mùng 9 ta sẽ đến Thanh Thành đúng giờ, đừng quá lo lắng cho ta, ta hơi tuỳ tiện ấy mà"
Tai Họa cười nói.
“Được thôi, đến lúc đó ta bảo Thanh Long đi tiếp đãi ngươi"
Chu Tự đáp lại nói.
Tai Họa:
"..."
1141 chữ