Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 114: Nhập Phẩm




Còn luồng linh khí Chu Thiên đã xuất hiện ba màu sắc đỏ, cam vàng. Thêm một vài ngày nữa, linh khí Chu Thiên có thể cũng sẽ tăng cấp theo. Nhưng không có chút ảnh hưởng nào với thực lực. Còn tu vi thì vẫn phải xem Ma Chủng.

Buổi chiều ăn bữa tối xong, Chu Tự đến phòng nghỉ ngơi.

Đến giờ bắt đầu làm buổi chiều, ông chủ lớn và ông chủ thứ ba đều đến, ông chủ thứ ba có vẻ rất vui vẻ. Có lẽ là có được không ít lợi ích trong Cơ Duyên Chi Địa.

Ba ông chủ đều có mặt trong phòng nghỉ ngơi, bên ngoài treo biển nghỉ ngơi.

Vừa mới đi vào, Chu Tự đã nghe thấy họ đang bàn luận một số chuyện.

“Tin tức đó là thật hay là giả?”

Minh Nam Sở hỏi Tô Thi.

“Ta hỏi rồi, là thật, cụ thể thế nào họ cũng không biết.”

Tô Thi trả lời.

Lại xảy ra chuyện gì? Chu Tự có chút tò mò.

“Là một số chuyện của giới tu chân.”

Sau khi bảo Chu Tự ngồi xuống, Hàn Tô tiếp tục nói:

“Nghe nói Thiên Vân Đạo Tông đột nhiên xảy ra đại chiến. Có đại nhân vật đang đọ sức, đánh đến mức trời đất đổi sắc, đến nay vẫn chưa ngừng.”

Chu Tự:

“...”

Quả nhiên giới tu chân không bình yên chút nào. Đánh đến mức trời đất đổi sắc, hắn thật sự không làm được.

“Đây là chuyện của đại nhân vật, chúng ta rất khó biết nguyên nhân. Hơn nữa những chuyện như này chính là truyền thuyết với nhân vật nhỏ bé như chúng ta. Không cần quá để ý.”

Hàn Tô giải thích.

Chu Tự gật đầu.

Tuy rằng hắn là Thánh Tử Ma Đạo, nhưng có lẽ những chuyện như này cũng không liên quan đến hắn.

“Nói về thu hoạch đi, chúng ta có được bốn cây thanh trúc, một áo giáp Ma Sát, một số vật liệu các loại yêu thú, và một ít linh dược. Quan trọng nhất là ba Trí Tuệ Quả.”

Hàn Tô vừa nói, Tô Thi ở bên cạnh đưa danh sách đã chuẩn bị sẵn cho Chu Tự xem.

Nhận lấy danh sách, Chu Tự chỉ xem qua một lượt, hắn cảm thấy có lẽ mình không được chia Trí Tuệ Quả, tổng cộng có ba quả, chắc chắn ba ông chủ mỗi người một quả. Dù sao thứ này có thể gặp mà không thể cầu. Những thứ khác thì đều gặp được và lấy được.

Nhưng, hắn chắc chắn ông già trí giả đó nhằm vào hắm.

Vô liêm sỉ.

“Vậy nói về việc phân chia đi.”

Hàn Tô nhìn Chu Tự đặt danh sách xuống mới lên tiếng:

“Chúng ta thương lượng một chút, lần này vai trò của ngươi rất quan trọng, nhưng vì không bỏ ra sức lực gì nên chia cho ngươi một Trí Tuệ Quả, những thứ khác thuộc về chúng ta. Trí Tuệ Quả là cơ duyên của trung tâm, có tác dụng rất lớn với việc tu luyện của ngươi. Đương nhiên, nếu ngươi cảm thấy bị thiệt, có thể chọn tất cả thứ khác ngoại trừ Trí Tuệ Quả. Có vấn đề không?”

Đương nhiên Chu Tự chọn Trí Tuệ Quả.

Bán đi để kiếm linh thạch thì không cần thiết, hắn khác với người khác, Thánh Tử Ma Đạo như hắn có vẻ cũng không thiếu những thứ này. Cho dù trong nhà không có, hắn cũng không biết dùng những thế đó để mua gì. Hắn có công pháp, vẫn có thể cho Ma Chủng ăn. Nếu linh khí Chu Thiên đột phá cực hạn tiến vào bậc ba, hắn còn có thể tu Đại Chu Thiên Kinh. Hắn không thiếu công pháp.

Pháp bảo thì có Phá Thiên Chiến Kích, không có pháp bảo nào có thể sánh bằng.

Đặc hiệu thuật pháp thì thiếu thật, nhưng rất nhiều thuật pháp đều phải đợi đến tăng lên đấu giả bậc bảy.

Còn về tăng cảnh giới...Thư viện có nhiều sách như vậy, đọc quyển nào cũng có thể tăng cấp.

“Ba người các ngươi không chia cho mình sao?”

Chu Tự tò mò hỏi.

“Chúng ta rất muốn, nhưng nghĩ lại thiên phú của ngươi quá cao, không làm khó ngươi.”

Minh Nam Sở lấy ra một quả màu trắng từ trong ngăn kéo đưa cho Chu Tự. Ông chủ thứ hai nói chuyện thật không kiêng kỵ, Chu Tự vừa nhận lấy quả vừa thật sự bội phục. Nhưng hắn vẫn hiểu, chia cho mình một viên Trí Tuệ Quả, ba ông chủ thực sự không ức hiếp người mới như hắn.

Nhân sĩ chính đạo có khác.

Khó trách một số người xấu thích làm bạn với người tốt. Chiếm hết lợi ích.

Nếu là người của Ma Đạo...Nghĩ đến đây trong đầu Chu Tự xuất hiện Nguyệt tỷ và Thu Thiển, hình như còn tốt với hắn hơn.

“Chuyện này miễn cưỡng cho qua, tiếp sau đây sẽ xảy ra chuyện gì cũng khó nói, bây giờ chúng ta sẽ giúp ngươi nhập phẩm để dễ dàng ứng phó với biến hóa tiếp sau đó. Có Trí Tuệ Quả trợ giúp, có lẽ không lâu nữa đâu, khoảng nửa tháng là đủ rồi.”

Hàn Tô nói.

Họ đã nghĩ xong quy trình.

“Chúng ta chuẩn bị cho ngươi rồi...”

Tô Thi đang định nói về công việc của nàng, nhưng rất nhanh đã bị Chu Tự cắt ngang, giọng điệu có chút áy náy:

“Ấy, ta đã nhập phẩm rồi.”

Hắn vừa dứt lời, Tô Thi trực tiếp sững sờ tại chỗ.

Hàn Tô và Minh Nam Sở cũng ngẩn người.

“Ha.”

Minh Nam Sở cười ngượng ngùng, sau đó đưa một tờ giấy thông tin chi tiết của Trí Tuệ Quả cho Chu Tự:

“Không còn sớm nữa, ngươi về đi. Có cần gì thì nói với chúng ta.”

Đợi Chu Tự rời đi, Tô Thi đến trước gương tạo kiểu tóc.

“Bị đả kích rồi?”