Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1185: Buông Kiếm, Tha Mạng




Dù sao dưới ánh mắt của nàng, lực lượng nơi chân trời kia không phải là thứ tam phẩm gì đó có thể đối kháng.

Thậm chí Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông còn đang chuẩn bị đường lui, điều này cũng nói lên sự cường đại của đối thủ.

Thanh Thủy Tiên Tử thở dài một hơi, nàng cũng không suy nghĩ nhiều.

Chỉ là tiếp tục đi theo Thánh Nữ Ma Đạo, lúc đầu nàng lo hai người này sẽ gặp nguy hiểm, bây giờ là tò mò Thánh Nữ có gì hơn người.

Trên không trung, Hạ Thiên Khuyết đứng thẳng.

Sau lưng hắn là Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông, lúc này đại trận đã mở ra.

Họ đã chuẩn bị sẵn sàng đối đầu với cường địch.

"Quả nhiên là hai người, trông gà hóa cuốc.

Hắn cảm thấy tất cả mọi thứ xung quanh đều là pháp bảo, hơn nữa còn rất mạnh.

Hắn đã nghe nói tới quyền hành thần minh từ rất lâu rồi, nhưng chưa bao giờ gặp qua.

Hôm nay chạm mặt, quả nhiên không tầm thường.

Nó khác hoàn toàn với đạo của tu chân giới, nhưng lại là trăm sông đổ về một biển.

Lúc này, dù đối phương còn chưa tới nhưng xung quanh đây đã tràn ngập quyền hành của đối phương.

Hạ Thiên Khuyết vung tay lên, kiếm ý ngập trời, sau đó trấn áp tứ phương.

Quyền hành bị chém đứt.

Cỏ cây trở về trạng thái bình tường.

"Mạnh hơn ta dự đoán"

Có tiếng nói truyền từ chân trời đến.

Chớp mắt sau, hai bóng người xuất hiện.

Chính là Vũ Thần và Thần Trật Tự, một kẻ sắc mặt lạnh lẽo, một kẻ áo giáp chỉnh tề.

Hai người bọn họ đi tới trước mặt Hạ Thiên Khuyết, khuếch tán khí tức để trấn áp.

Hạ Thiên Khuyết cũng không khách sáo, khí thế dũng mãnh, kiếm ý ngập tràn.

Hắn chặn đứng lực lượng quyền hành của hai vị cường giả trong chớp mắt.

"Thần Vũ Khí? Thần Trật Tự? Người của thời đại thần minh lại dám làm càn trong thời đại tu chân giới, các ngươi to gan thật đấy"

Hạ Thiên Khuyết nói với giọng điệu lạnh lùng"

"Chuyện này không liên quan tới can đảm, mà là thực lực"

Vũ Thần nhìn thoáng qua nam tử trung niên trước mặt rồi nói:

"Thực lực của các hạ không yếu, cho dù ở thời đại thần minh thì ngươi cũng không cam chịu núp trong nơi hẻo lánh. Chẳng phải vậy sao? Trên bản chất thì chúng ta không khác nhau đâu"

Hạ Thiên Khuyết cười đáp:

"Cũng đúng, vậy các ngươi xông lên cùng lúc hay lần lượt đây?"

Đối phương rất mạnh, cũng chiếm ưu thế về nhân số, nhưng hắn không sợ.

Hắn có thể đi được tới vị trí ngày hôm nay, đương nhiên có tín nhiệm của mình.

Không chiến há có thể bại?

Vũ Thần nhìn Hạ Thiên Khuyết, sau đó có một âm thanh to lớn vang lên:

"Lần này ta tới là muốn chấp chưởng tất cả kiếm của tông môn các ngươi. Những kẻ để kiếm lại có thể quay người rời đi"

Tiếng nói này có lực xuyên thấu rất lớn, có thể truyền tới tai tất cả mọi người.

Hạ Thiên Khuyết đứng im tại chỗ, không để ý tới những chuyện khác.

Mà Vũ Thần và Thần Trật Tự cũng đang chờ.

Chờ có người bỏ kiếm rời đi.

Nhưng họ chờ lúc lâu, cả Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông đều không phát ra tiếng động nào. Không có ai quăng kiếm rời đi.

Không chỉ như thế, thậm chí còn có kiếm ý nhen nhóm, chiến ý bắt đầu thiêu đốt.

Lúc này, Lạc trưởng lão bước lên trước, hắn đứng ở vòng ngoài cùng của trận pháp, giọng nói vang vọng khắp tám phía:

"Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông há có thể không đánh mà nhận thua chứ?"

Giờ khắc này chiến ý của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông đã bộc phát.

Họ chưa từng nói gì, nhưng lại chủ động khiêu chiến. Kiếm còn thì người còn, cho dù kiếm có gãy thì họ cũng có thể giết địch.

"Khí thế rất mạnh, đáng tiếc phàm nhân cũng chỉ là phàm nhân mà thôi"

Thần Trật Tự bước lên trước, đi về phía Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông. Mặc dù hắn chỉ là Thần Giang, nhưng thực lực cũng vượt qua phẩm cấp.

Dựa vào tính cách cao ngạo của Vũ Thần thì họ không thể nào liên thủ được, vậy thì chia nhau ra mà xử lý đi.

"Đánh bại ta rồi còn giết ta, các ngươi phải sống, nếu không sẽ phải tiếp nhận thẩm phán của ta"

Vũ Thần cười nói:

"Tín niệm của các ngươi khiến ta rất hưng phấn, chấp chưởng vũ khí của các ngươi mới có thể khiến ta trở thành Vũ Thần chân chính. Mới có thể khiến ta dung nạp càng nhiều quyền hành. Hôm nay các ngươi sẽ trở thành đá đệm chân cho ta!"

Vũ Thần còn chưa dứt lời đã bước ra ngoài, dường như tất cả mọi thứ trong trời đất này đã trở thành vũ khí trong tay hắn.

Cỏ cây, mây mưa đều vậy.

Mà tất cả mọi thứ đều chỉ mũi kiếm về phía Hạ Thiên Khuyết.

"Cường giả nhân loại, để ta xem kiếm của ngươi có chịu khuất phục ta hay không"

Ầm!

Lực lượng quyền hành chấn động, bao phủ lấy Hạ Thiên Khuyết.

Lúc này một đạo kiếm quang mở ra quyền hành, trảm phá không gian.

Chặt đứt tất cả gông xiềng.

"Chém!"

Hạ Thiên Khuyết cầm trường kiếm trong tay, lúc vung kiếm, khí thế hắn như chẻ tre.

Quyền hành và kiếm lực va chạm nhau trên không trung, ba động bọn chúng tạo nên xen lẫn vào nhau phá toái hư không, chém nát vạn vật.

Sức mạnh đáng sợ khiến những người vây xem kinh hãi không thôi.

Cường giả chiến đấu cứ như diệt thế, vô cùng kinh khủng.

Chỉ cần hơi không cẩn thận là sẽ bị hút vào trong đó.

Thần Trật Tự không chú ý phía sau, hắn nhìn trận pháp rồi cười khinh mà nói:

"Chỉ là một trận pháp cũng muốn ngăn cản ta sao?"

Lúc này hắn đi trên không trung, phía trên hắn có một vòng xoáy kỳ dị, như là có vật gì đó đang trôi nổi.

Lúc này không gian xung quanh đã bắt đầu vặn vẹo, quyền hành Trật Tự vây quanh Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông.

1145 chữ