Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1186: Vỡ Trận




"Tông môn này còn cường giả nào khác không? Ta cảm thấy không có"

Thần Trật Tự nhìn thoáng qua Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông rồi tung ra một chưởng. Một chưởng này của hắn bóp méo không gian, như muốn phá vỡ mọi thứ.

Trận pháp của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông nổi lên, vô số thanh kiếm ngưng tụ trong trận pháp, sau đó hợp lại thành một thanh kiếm khổng lồ, khí thế ngập trời.

"Trảm!"

Lạc trưởng lão chém ra một kiếm, cứ như toàn bộ Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông đều vung kiếm vậy.

Rầm!

Kiếm phá vạn pháp, không gian bị bóp vụn bởi bàn tay khôi phục lại bình thường.

Lúc này kiếm mang cường đại bay thẳng về phía Thần Trật Tự.

"Có chút thực lực đấy"

Thần Trật Tự xua tay phá tan công kích.

Hắn vừa dứt lời, quyền hành Trật Tự vừa biến mất lại quay trở về, sau đó giáng xuống như ngàn vạn bàn tay.

"Chỉ có thể cũng muốn phá vỡ đại môn Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông ta sao?"

Khí thế của Lạc trưởng lão mạnh mẽ, hắn cầm kiếm mà chiến, dẫn động toàn bộ lực lượng của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông.

Vạn kiếm trảm ra, phá vỡ tất cả không gian, thậm chí còn bắt đầu phản kích.

Thần Trật Tự không lùi mà còn tiến tới, công kích một cách mạnh mẽ.

Lực lượng cường đại lao vụt tới, không gian vỡ vụn lại lành ngay.

"Ta muốn xem xem các ngươi có thể kiên trì được bao lâu"

Thế tiến công của Thần Trật Tự lại càng thêm mãnh liệt.

Nhưng mấy người Lạc trưởng lão chẳng hề sợ hãi chút nào.

Lúc này một số người bao gồm cả Hạ Vũ Trúc đều đang dõi theo bọn người Lạc trưởng lão.

"Sư tỷ, Lạc trưởng lão có thể kiên trì được bao lâu?"

Cố Nhạn hỏi.

Hạ Vũ Trúc lắc đầu không đáp, bởi nàng cũng không biết.

"Mấy người Lạc trưởng lão có thể kiên trì được rất lâu, nhưng trận pháp thì không. Bởi vì trận pháp có rất nhiều thiếu sót, trận pháp như thế này hiếm ai có thể bù đắp được. Cho nên kiên trì được bao lâu phải xem vận may thế nào. Nhưng chỉ cần trận pháp xuất hiện ánh sáng bảy màu thì có nghĩa là thời gian không còn nhiều nữa. Đó là lúc chúng ta phải rời khỏi đây.

Trưởng lão trẻ tuổi nói.

Hắn ở lại để dẫn mọi người rời đi.

Hi vọng của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông đang nằm trong tay hắn.

"Xuất hiện ánh sáng màu đỏ thì có tính không?"

Đột nhiên Cố Nhạn hỏi.

"Tính chứ"Trưởng lão trẻ tuổi gật đầu. "Chỗ kia là màu đỏ à?"

Cố Nhạn chỉ vào hồng quang bên cạnh rồi hỏi.

Hai người nghiêng đầu nhìn lại.

Vừa nhìn thoáng qua họ đã ngây ngẩn cả người.

Dường như quang mang xích hồng đang tan rã mọi thứ.

Lực lượng của trận pháp đang dao động.

"Tiêu rồi, Lạc trưởng lão sắp không kiên trì được nữa, sao lại nhanh như thế chứ? Không đúng, chẳng lẽ có người phá hủy trận pháp?"

Trưởng lão trẻ tuổi có chút khó mà tin được.

Hắn đã chuẩn bị rút lui xong xuôi rồi.

Chỉ chờ trận pháp vỡ tung là hắn sẽ đi.

Dẫn theo tất cả mọi người trên Kiếm Chủng rời khỏi đây.

Lúc này quang huy xích hồng càng thêm kinh khủng, nó đang không ngừng thôn phệ trận pháp.

"Phải làm sao bây giờ?"

Cố Nhạn thốt lên trong vô thức.

Nhưng không ai trả lời nàng.

Trưởng lão trẻ tuổi nhìn chằm chằm, trận pháp sắp nổ tung.

Toi rồi.

Răng rắc!

Trận pháp xuất hiện vết nứt.

Lạc trưởng lão phát hiện lực lượng xuất hiện lỗ hổng. Hắn quay đầu lại nhìn thì nhận ra trận pháp sắp vỡ tan. Sao lại thế được?

Tất cả đều thấy, họ không cam lòng.

Nếu không họ có thể thắng rồi.

"Hahaha, xem ra trời muốn diệt các ngươi"

Thần Trật Tự bước ra một bước, bắt đầu tuyệt sát.

Lực lượng cường đại giáng xuống công kích mấy người Lạc trưởng lão.

"Lần này để ta xem ai có thể cứu các ngươi?"

Bọn người Lạc trưởng lão cắn răng, dù không có trận pháp thì họ cũng có thể đánh một trận.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người bắt đầu vung kiếm.

"Lấy trứng chọi đá"

Thần Trật Tự nở nụ cười khinh thường.

Lực lượng vặn vẹo giáng từ trên cao xuống, nghiền nát tất cả mọi thứ.

Trái tim Lạc trưởng lão đã nguội lạnh, nhưng hắn chẳng hề e ngại.

Dù có chết cũng không thể nào khiến những người đứng sau hắn cảm thấy mất mặt.

Kiếm của hắn lại vung lên thêm lần nữa.

Mà ngay lúc tất cả mọi người cho rằng trận pháp sắp vỡ vụn, quang mang xích hồng bắt đầu tham gia vào trận pháp, kết nối với nó.

Trong nháy mắt, một trận pháp càng chắc chắn hơn đã thành hình. Lực lượng của tất cả mọi người cũng theo đó hội tụ lại. Trước đây thì phần lớn lực lượng đều bị trận pháp tiêu hao, bây giờ thì phần lớn lực lượng đều dung nhập vào công kích.

Quang mang xích hồng bắt đầu trải rộng khắp đại trận, lực lượng cường đại được rót vào kiếm của Lạc trưởng lão.

Lạc trưởng lão vốn ôm quyết tâm liều chết, đột nhiên cảm thấy tất cả mọi thứ đã thay đổi.

Cường đại, một sự cường đại trước nay chưa từng có.

Lúc này Thần Trật Tự đã tới.

"Đến hay lắm.

Rầm!

Kiếm và quyền hành va vào nhau. Trong ánh mắt tuyệt vọng của tất cả mọi người, thanh kiếm này chém nát quyền hành, sắc trời lọt vào mắt họ.

Ầm!

Một kiếm này chém bay sự kiêu ngạo của Thần Trật Tự, cũng lấy mất một cánh tay của hắn.

Phụt!

Thần Trật Tự phun ra một búng máu tươi, sau đó hắn vội vàng lui lại.

Hắn nhìn trận pháp trước mặt bằng ánh mắt khó tin:

"Sao có thể thế chứ?"

Đúng vậy, tại sao lại như thế?"

Lạc trưởng lão cũng rất tò mò, sao đột nhiên trận pháp lại trở nên cường đại đến thế?

Không chỉ như vậy, hắn cảm giác trận pháp vỡ vụn, gần như biến mất. Mà bây giờ trận pháp còn đang được hoàn thiện, không biết có phải ảo giác hay không.

Có trận pháp đại sư đang âm thầm giúp đỡ ư?

Đến cùng là ai?

Lạc trưởng lão thắc mắc, nhưng không dám phân tâm.

1093 chữ