Hình như nàng đã đoán được.
Chu Tự tò mò, đây là ý gì?
"Sau đó thì sao?"
Tô Thi hỏi.
"Ý của Minh Nam Sở là, chúng ta không đối phó được, không có nghĩa là Thánh Tử Ma Đạo không đối phó được. Chúng ta có thể nói chuyện này cho Thánh Tử Ma Đạo, nhằm vào tòa thành này đồng nghĩa với không để uy nghiêm của Thánh Tử vào trong mắt. Đương nhiên hắn sẽ không thể ngồi yên."
Hàn Tô vừa cười vừa nói.
Chu Tự:
"…"
Thế này rốt cuộc ai mới là nhân vật phản diện?
Hắn chỉ nghe qua nhân vật phản diện cố ý tìm chính phái chủ trì chính nghĩa, chưa từng nghe nói đến chính phái để nhân vật phản diện đi ra chủ trì chính nghĩa.
Lúc này chẳng phải nên là không ta còn ai sao?
Thế mà lại tính toán đổ lên đầu boss phản diện.
…
Chu Tự cảm thấy uy tín của chính đạo trong lòng hắn đang dần hạ xuống, đúng thật là Thánh Tử Ma Đạo tới, Thanh Thành được cứu rồi.
"Các ngươi liên hệ được với Thánh Tử Ma Đạo?"
Phân tích cẩn thận, hắn hỏi.
"Nghe qua định luật sáu người chưa?"
Minh Nam Sở hỏi Chu Tự.
"Giữa hai người xa lạ, có thể thông qua sáu người khác xây dựng mối liên hệ, đây là định luật sáu người, cũng có thể gọi là quy tắc sáu người."
Chu Tự đột nhiên cảm thấy quả thực là có thể.
Đúng là họ không thể trực tiếp liên hệ với Ma Đạo Thánh Tử.
Nhưng tu chân giới nhiều người như vậy, quanh đi quẩn lại biết Nguyệt tỷ là đủ rồi, thông qua Nguyệt tỷ là có thể cho hắn biết Thanh Thành có đọa thi đột kích.
Nguyệt tỷ biết, vậy cuối cùng chẳng phải Nguyệt tỷ đi sao?
Hi vọng Nguyệt tỷ đừng có không biết điều, cướp quái của ta.
Nếu cướp…Vậy cứ cướp đi.
Không chọc được vào Nguyệt tỷ, sáng sớm lão cha gọi điện thoại tới, hắn đã biết.
Nguyệt tỷ được yêu thương hơn.
Đáng tiếc mình thân là thân nam nhi, còn không biết nũng nịu.
"Chúng ta để ý trên trời, cũng không thấy quạ đen khác. Mục đích của đọa thi nếu thật sự là nơi này, tới được đây cũng phải mất mấy ngày, chúng ta vẫn có chút thời gian để chuẩn bị."
Hàn Tô lật sách nói.
Sau đó nàng ngừng tay lại:
"Tìm ra rồi, quy trình huyết tế. Không cần vào thành, chỉ cần vây quanh tám hướng là có thể dùng liên hệ đặc biệt của chúng mở ra huyết tế. Huyết tế duy trì trong bảy ngày. Sau khi thành công, máu thịt của chúng sẽ khôi phục lại, nếu số lượng huyết tế đủ lớn, chúng sẽ không khác gì người bình thường, giống như hồi sinh."
"Cương thi sao?"
Chu Tự có chút tò mò hỏi.
"Không hẳn, ngược lại giống con rối hơn."
Minh Nam Sở nói.
"Giết chết được không? Có phải cũng phải đánh vào đầu không?"
Chu Tự lại hỏi.
Hắn cần tìm hiểu rõ ràng, đến lúc diệt quái thuận tiện mau lẹ.
"Quả thực có chỗ cốt yếu, phần lớn ở tim hoặc đầu, chỗ hiểm giống như con người. Nhưng cũng có một số bị điều khiển, chỉ cần chặt đứt kết nối này, có lẽ sẽ làm cho đối phương mất đi năng lực hành động, đánh vào tim hoặc đầu lại không có tác dụng gì."
Hàn Tô nhìn sách nói.
Họ vẫn còn trẻ, kiến thức chưa đủ uyên bác, nhiều khi gặp được gì không biết thì phải tra tư liệu, từ từ tích lũy kinh nghiệm.
Tô Thi cũng rất chăm chỉ, tiếc là kinh nghiệm chẳng tăng lên là bao.
Nhưng nàng cảm giác giết quái tăng kinh nghiệm cực nhanh, nếu đọa thi không mạnh nàng cũng sẽ rút kiếm chém nó.
Sau khi xác định rõ hành động tiếp theo, Chu Tự trở lại trên quầy.
Ba vị lão bản nói gần đây khả năng vùng ngoại ô không an toàn lắm, không có việc gì thì đừng đến đó chơi.
Mấy ngày này họ sẽ đi xem xét tình huống, sau đó còn nghĩ cách để truyền tin đến tai Thánh Tử Ma Đạo, đến lúc đó đọa thi sẽ giao cho Thánh Tử giải quyết.
Chu Tự nhất thời không biết phải nói gì.
Chính phái không thực hiện chức trách, chuyện trừ ma vệ đạo lại giao cho boss phản diện.
Đương nhiên, không đoạt quái với hắn cũng tốt.
Nhưng đến lúc đó khả năng không chỉ một chỗ có đọa thi, hắn đến nói người ít trọng trách nhiều là được.
Lúc đó hắn sẽ cầm Phương Thiên Kích trong tay, quét sách một đám trộm cắp.
Bốn rưỡi, Chu Tự chốc lát lại nhìn điện thoại sốt ruột chờ tan tầm.
Không biết vì sao, Thu Thiển bảo hắn về sớm một chút, hắn lại muốn mau mau tan làm.
Thật kỳ quái.
Sau đó hắn cầm quyển sách lên xem giết thời gian.
Năm giờ rưỡi, cuối cùng đã tới lúc tan làm.
Hắn vội vội vàng vàng quẹt thẻ tan làm, chào tam lão bản tới nhận ca.
"Có vẻ rất vội về."
Tô Thi nhìn Chu Tự vội vàng có chút không hiểu.
Nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều, gặm bánh mì, tiện thể xem Thanh Quái Công Lược hôm nay vừa tìm được.
…
Trên đường về Chu Tự ghé qua cửa hàng tiện lợi mua vài gói kẹo, cảm giác trong nhà đều là trẻ con vậy.
Sau đó hắn thẳng đường về nhà, không mua thêm đồ ăn vặt.
Về sớm như vậy, Thu Thiển chắc hẳn đang làm cơm tối.
Thu Thiển không làm, hắn về làm cũng được, có lẽ lại càng ngon hơn.
Cạch!