Chu Tự nhìn xung quanh, xác định không có bóng dáng của Nguyệt tỷ.
Hắn ôm Thu tỷ lại để sấy tóc, sau đó nhỏ giọng nói: “Thử nhiều lần là biết. Không chừng sang năm ngươi sẽ làm mẹ.
Thu Thiển tùy ý để Chu Tự ôm lấy, sau đó vẻ mặt xấu xa cười nói:
“Ngươi muốn làm cha rồi? Muốn ta sinh cho ngươi mấy đứa? Ôi, Nguyệt tỷ"
Nghe vậy Chu Tự giật mình, dọa hắn ôm chặt Thu tỷ, lại kéo chiếc váy ngắn ngủi của Thu Thiển lại.
Phụt!
Thu Thiển bật cười, sau đó vẻ mặt vui vẻ ôm Chu Tự, đứng dậy nhẹ nhàng cắn lỗ tai hắn nói:
“Ông xã"
"Các ngươi không về phòng sao?"
Đột nhiên phía sau truyền đến giọng nói bất ngờ của Nguyệt tỷ.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, Thu tỷ nổ tung.
Lập tức từ trên người Chu Tự nhảy xuống.
Kéo váy xuống và trốn đằng sau Chu Tự.
Chu Ngưng Nguyệt ngáp một cái, sau đó đi rót cho mình một ly nước sôi rồi trở về phòng.
Lúc đi ngang qua tủ lạnh, còn mang theo một đĩa trái cây.
Chờ Nguyệt tỷ đi vào, Chu Tự mới tò mò nói:
“Thu tỷ, vừa rồi không phải ngươi mới nhìn thấy sao?"
Thu Thiển:
"..."
Luôn cảm thấy bị cặp tỷ đệ này bắt nạt.
Chu Tự đã nhìn ra, vừa rồi Thu tỷ muốn trêu chọc hắn, không ngờ Nguyệt tỷ thật sự đi ra.
Khéo léo thành vụng về.
Hắn vốn định ôm lấy Thu tỷ, lại phát hiện vẻ mặt Thu tỷ mỉm cười, hình như muốn nói không sinh, ngày mai ta định thủ tiết.
Chu Tự:
"..."
Có liên quan gì đến hắn?
Hắn đã cảnh giác.
Nhưng chỗ lỗ tai vừa mới bị cắn một cái, cảm giác là lạ.
Tò mò, hắn cắn vào tai Thu tỷ.
Trong nháy mắt, Thu Thiển kinh ngạc rụt lại.
A?
Khóe miệng Chu Tự nhếch lên, Thu tỷ sợ cái này?
Sau đó, họ trở về phòng.
Dưới ánh trăng, trên hải vực Vô Tận có một bóng người đi dạo trên mặt nước.
Lúc này mặt nước dưới chân nàng lắng lại, dưới chân có cột nước dâng lên.
Sau đó xung quanh cũng xuất hiện hai cột nước.
Chỉ là phía trên không có người đứng.
Ngay sau đó, hư không có một bàn tay thò ra.
Cánh tay phát ra kim quang, trong bàn tay có một bóng dáng theo đó xuất hiện.
Một bên khác cũng có một nam tử mặc âu phục màu đen cũng từ hư vô đi ra, rơi vào trên cột nước.
“Không ngờ ba người chúng ta lại gặp mặt nhanh như vậy.
Tai Họa nhìn Quang Thủ cười nói:
“Nghe nói ngươi hại chết Võ Thần? Bây giờ, thực lực của Võ Thần dũng mãnh, vượt xa Thần Minh bình thường, người này cũng bị ngươi hại chết"
“Không liên quan gì đến ta, ta đã nhắc nhở Võ Thần rồi. Hơn nữa được người bên kia trợ giúp, Võ Thần bại là do xuất hiện người có thể chèn ép hắn. Nếu không, thực lực của hắn và Hạ Thiên Khuyết tương đương, dưới tình huống Hạ Thiên Khuyết không có hậu viện, bị thua là chuyện sớm hay muộn thôi Quang Thủ nói.
“Ngươi nói Võ Thần vì sao lại chết?"
Tai Họa hỏi.
“Không đủ cẩn thận.
Quang Thủ trả lời.
“Đổi một cách nói khác đi, người từng hợp tác với ngươi để động thủ còn sống không?"
Vẻ mặt Tai Họa thành thật.
Quang Thủ:
"..."
“Hiểu không? Tảo Bả tinh.
Tai Họa lễ phép cười hai tiếng.
Nữ thần Hắc Dạ bên cạnh chỉ lắng nghe chứ không nói gì.
Ánh mắt nàng bình tĩnh, không có một chút cảm xúc nào, như một con búp bê thực sự.
Quang Thủ cũng không thèm để ý đến chuyện này, mà là nhìn về phía Hắc Dạ:
“Hắn trở thành tồn tại như vậy, ngươi đã đoán được rồi?"
“Không có"
Nữ thần Hắc Dạ lắc đầu:
“Không chỉ vì ta chỉ có một con mắt, hơn nữa hành vi của hắn cũng không thể nào đoán trước được. Hắn có chút đặc biệt, ở trong mắt ta, hắn thật ra chỉ là một tu sĩ Giai Linh lục phẩm. Nhưng hắn hết lần này tới lần khác có tam phẩm, thực lực càng khó có thể tưởng tượng. Nếu hắn bước vào trạng thái đó, các ngươi có thể không thể đỡ nổi một chiêu của hắn"
“Còn ngươi thì sao?"
Tai Họa hỏi lại.
Hắc Dạ trầm mặc một chút và nói:
“Nếu như quyền hành của ta hội tụ, có thể đọ sức một phen. Toàn Tri Chi Nhãn không được đầy đủ, thất bại hẳn là vấn đề thời gian thôi"
“Thần Quang Minh tới cũng phải bại sao?"
Tai Họa hỏi lại lần nữa.
“Giống vậy"
Nữ thần Hắc Dạ nói.
Quang Thủ và Tai Họa im lặng.
Sự mạnh mẽ của Chu Tự có phần vượt quá sức tưởng tượng.
“Vậy khi nào chúng ta giao dịch?"
Quang Thủ đột nhiên hỏi.
Hắc Dạ nhìn về phía Quang Thủ, bình thản nói:
“Thần Quang Minh vẫn chưa lấy được thứ ta muốn. Hãy nhớ kỹ ta muốn hoàn chỉnh.
“Hoàn chỉnh?"
Quang Thủ hơi nhướng mày:
“Ngươi biết không, quyển sách kia muốn hoành chỉnh rất khó, có một hai trang nội dung không quan trọng rơi vào vực thẳm. Có người đã làm như vậy, nhưng nội dung có thể giúp ngươi bổ sung Nữ thần Hắc Dạ nhìn hắn, sau đó nói:
“Giao dịch đã thay đổi một chút, bây giờ ta có thể bàn giao Toàn Năng Chi Thủ Nghe vậy, Quang Thủ im lặng.
Cuối cùng hắn chỉ có thể gật đầu.
Manh mối khác với nhận trực tiếp.
Ngày hôm sau, 30 tháng 5, Chu Tự tạm biệt Thu tỷ để ra ngoài đi làm.
Lúc đến thư viện, một số ông chủ đã vây quanh.
“Chu Tự, bây giờ ngươi có phải có nhân cách thứ tư rồi đúng không?"
Tô Thi là người đầu tiên hỏi.
Chu Tự lạnh lùng liếc mắt nhìn ông chủ Tam một cái và nói:
“Ngươi phát hiện rồi ư? Đến lúc đó ngươi nhớ tránh xa ta ra, nếu không ngươi sẽ không còn.
“Hù dọa đứa bé ba tuổi à?"
Tô Thi không phục nói:
“Ngươi chỉ biết hù dọa ta, có bản lĩnh thì hù dọa Nguyệt tỷ đi"
1134 chữ