Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1207: Thực Tập Sinh




Vân Tiêu tiền tử tò mò nói:

“Đạo chi cuối cùng kia rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Bây giờ ngươi đã đạt cảnh giới kia rồi ư?"

“Ta không rõ lắm là cảnh giới gì, ta chỉ biết mình tiến vào thời đại thần thoại chân chính.

Chu Tự nói nhưng không ai hiểu.

Quên đi, vậy cứ cho là nhân cách thứ tư đi.

Chờ Chu Tự đánh xong thẻ, Hàn Tô mới nhắc nhở:

“Đúng rồi, nghe nói thư viện thành bên cạnh điều hai người tới, nói tới đây thực tập hai ngày, đợi lát nữa ngươi qua đó xem thử"

"A"

Chu Tự gật đầu.

Đây là công việc cơ bản, không có gì.

“Không phải là người khó lường gì đó chứ?"

Chu Tự hỏi.

“Không phải, ta đã xem qua, chỉ là hai tiểu tử bình thường"

Vân Tiêu tiên tử nói.

Chu Tự gật đầu.

Làm việc bình thường là được.

Lại đây học tập phải gọi một tiếng sư phụ chứ?

Nghĩ lại thôi quên đi, như vậy luôn cảm thấy mình chịu thiệt thòi lớn.

Buổi trưa Chu Tự còn đang âm thầm viết lại Kim Quang Thần Chú.

Chép lại có rất nhiều chỗ tốt, một là có thể gia tăng ngàn năm công lực.

Hai có thể học thuộc Kim Quang Thần Chú, làm cho quang mang càng thêm sáng ngời.

Ba là có thể mò cá.

Còn chưa viết xong, Tô Thi đã đi tới trước mặt Chu Tự:

“Người mới sắp tới, có muốn ta đến dạy không?"

Vẻ mặt Chu Tự kinh ngạc nhìn Tô Thị:

“Ngươi dạy được không?"

“Không được đâu, khách sáo với ngươi chút thôi"

Tô Thi thoải mái nói.

Chu Tự:

"..."

Tam lão bản giống như Nguyệt tỷ, có vẻ như đều là nhặt về.

“Sao lại có người mới tới đây thực tập?"

Chu Tự tò mò hỏi.

“Nơi khác mở thư viện thì phải thực tập thôi."

Tô Thi cẩn thận suy nghĩ một chút nói:

“Khi đó chúng ta có người hướng dẫnm mà thư viện này đã tồn tại lâu lắm rồi. Chỉ là mãi đến khi chúng ta đến mới tuyển người bên ngoàim ai ngờ tìm tới sát tinh"

“Các ngươi làm sao lại tới nơi này?"

Chu Tự đột nhiên tò mò hỏi.

“Tới tìm Thánh Tử Ma Đạo đó.

Tô Thi bóc một viên kẹo.

Vốn muốn tự mình ăn, tay Chu Tự lại duỗi tới lấy kẹo đi.

Điều này làm cho Tô Thị cau mày, vô cùng bất mãn.

“Nguyệt tỷ có thể ăn, ta không thể ăn ư?"

Chu Tự bỏ kẹo vào trong miệng.

“Ta nói với Thu tỷ.

Tô Thi giận dữ nói.

Chờ sau khi gửi tin nhắn tố cáo, nàng mới tiếp tục nói:

“Lúc trước, chúng ta tìm Thánh Tử Ma Đạo là có thể kiếm được linh thạch. Tới đây nằm vùng sau đó thử tìm tới ngươi và tiếp xúc với ngươi, như vậy không chỉ có linh thạch, còn có thể mời ngươi cùng đi phó bản. Khi đó có một phó bản chúng ta cảm thấy rất lợi hại, nhưng thực lực của chúng ta không đủ. Đương nhiên phải tìm một viện trợ bên ngoài lợi hại.

“Sau đó thì sao?"

Chu Tự không nhớ rõ mấy lão bản có bảo hắn vào phó bản không.

“Sau đó?"

Tô Thi sờ sờ cằm suy nghĩ một hồi nói:

“Sau này hình như chúng ta lấy được rất nhiều thứ, tu vi tăng lên rất nhanh. Sau đó, chúng ta dành thời gian để tự mình hạ phó bản, những thứ có được cũng rất bình thường, còn không bằng đi đánh nữ thần Băng Tuyết.

Chu Tự:

"..."

Luôn luôn cảm thấy mình bị thiệt thòi.

Lúc mới tới ba vị lão bản này đã là Binh Giả bát phẩm, hiện tại mỗi người cũng là Giai Linh lục phẩm, vào thời điểm đó không thể đi vào chỗ kia nhưng bây giờ họ có thể đi bất cứ nơi nào họ muốn.

Không có vấn đề gì cả.

Hơn nữa tu vi còn đang tăng, pháp bảo cao minh cũng không ít. Tóm lại sau khi mấy vị lão bản đến Thanh thành, tất cả lập tức thay đổi.

Tất nhiên một vài lão bản đã thay đổi tốt hơn, hắn cũng thay đổi tốt hơn.

Dù sao cũng cho hắn một công việc, tiền lương và đãi ngộ cũng không tệ.

Có thể sớm biết hướng đi của chư sĩ chính đạo, sau đó tránh nguy hiểm. Còn được được rất nhiều sách ở đây.

“Hình như Hàn Tô dẫn người tới đây rồi, ngươi mau đi đi"

Trước quầy, Tô Thị nhìn ra bên ngoài và nói.

“Tôi phải dạy cái gì?"

Chu Tự khá tò mò.

“Ngươi sẽ biết ngươi phải dạy cái gì Tô Thi thuận miệng đáp lại.

Biết cái gì chứ?

Chu Tự suy nghĩ về công việc cũng sẽ làm một cái gì đó bình thường.

Dạy họ căn bản, sau đó dạy họ làm nhân viên hay làm lão bản?

Làm lão bản không có tâm đắc, làm nhân viên ngược lại rất có tâm đắc. Chẳng bao lâu, đã có hai người được đưa vào cửa.

Từ xa nhìn lại, là hai thiếu nam thiếu nữ tuổi còn nhỏ.

Khoảng 18 hoặc 19 tuổi.

Tu vi là Binh Giả bát phẩm binh giả.

Nam thì mặc quần jean ngắn tay, tóc hơi xoăn tự nhiên.

Mắt nhìn xung quanh có chút tò mò lại có vẻ sợ người lạ Nữ thì mặc áo sơ mi trắng, váy dài kẻ sọc ngàng đầu gối, tóc dài qua vai.

Nhìn bốn phía mang theo một chút vẻ thăm dò giống như người từ thành phố lớn đến những vùng nông thôn nhỏ vậy.

Trên mặt mày mang theo chút vẻ ghét bỏ.

Đúng là trẻ con, Chu Tự cảm thấy họ quá trẻ tuổi.

Hai người đều là Binh Giả bát phẩm.

Theo lời đám người Thu tỷ nói, đã là tu chân giả rất tốt rồi.

“Đây là một trong những nhân viên quản lý của chúng ta, Chu Tự.

Hàn Tô chỉ chỉ Chu Tự, tiếp tục nói:

“Sau này các ngươi sẽ đi theo hắn học tập. Có bất kỳ câu hỏi hay gì cứ hỏi hắn, vấn đề gì cũng có thể được hỏi"

Sau đó Hàn Tô lại nhìn về phía Chu Tự giới thiệu:

“Hai người này là thực tập sinh Lạc Thành tới học tập, người này là Đông Phương Cảnh, người này là Hạ Nguyệt.

“Gọi ta là Tô Thị, các ngươi có thẻ làm việc tạm thời không?"

Tô Thị có lòng tốt hỏi.

1169 chữ