Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 121: Không Ăn Ta Ăn Một Mình




Hiện tại ma chủng đã không còn nhiệt tình như lúc ban đầu, có vẻ như tăng ca thức đêm nhiều rất mệt mỏi.

"Xong chuyện lần này sẽ cho nó nghỉ ngơi vài ngày."

Mỗi lần hoàn thành chín cái vòng, đều phải cho ma chủng nghỉ ngơi vài ngày.

Chẳng có tinh thần tận tụy cống hiến hệt mình gì cả.

Nhưng nhờ sự tăng ca thức đêm của ma chủng, hắn đã có được sáu cái vòng, một lần hắn thử mở đặc hiệu, toàn lực mở ra lửa cháy hừng hực, khí thế kinh người.

Chỉ tiếc là hôm qua đi vùng ngoại ô đi dạo một vòng mà chẳng thấy đọa thi.

Đại Địa Thần Khuyển cũng không truyền đến tin tức mới, tin tức tốt duy nhất chính là cơ duyên chi địa kết thúc, phần lớn mọi người đều rời khỏi Thanh Thành.

Chuyện Thánh Tử xuất hiện ở cơ duyên chi địa cũng bị truyền về.

Cái này là Nguyệt tỷ nói, bảo hiện tại Thánh Tử ma tu, tu Phá Thiên Ma Thể một quyền phá núi, giết người như ngóe, xé tay, cắt chân, chặt eo, tàn nhẫn đến cực điểm.

Một kích thiết quyền trấn áp hết thảy đồng trang lứa khắp thiên hạ, ngạo nghễ vô cùng. Nếu chọc phải, chỉ có nước bái lạy Thánh Tử, dâng lên máu thịt, may ra còn cầu được một sợi sinh cơ.

Nghe được cái này, Chu Tự cảm giác lời đồn càng ngày càng quá đáng.

"Hử?"

Chu Tự hơi bất ngờ, hắn đứng lên ra khỏi thư viện.

Đại Địa Thần Khuyển vừa truyền đến tin tức, dùng phương thức đặc thù, hắn có thể nhận ra, nhưng cần phải liên kết đại địa mới xem được.

Trong thư viện dễ bị phát hiện, bên ngoài thích hợp hơn.

Hắn rất thích công việc này, không thể mất được.

Bên ngoài, Chu Tự đặt tay xuống đất, dùng biện pháp Đại Địa Thần Khuyển dạy, cuối cùng lấy ra một mảnh giấy từ trong đất.

Bên trên là mấy dòng chữ nghiêng nghiêng ngả ngả:

Gia, đọa thi xuất hiện, trong hai ngày này họ sẽ tới, bốn phía Đông Tây Nam Bắc đều có.

Hình như chúng định trực tiếp tiến hành huyết tế.

Chủ lực tại thành tây bên này.

Chu Tự cất tờ giấy vào, hai ngày này à.

Tầm thứ hai, hắn đã mài Phá Thiên Chiến Kích lâu lắm rồi.

Hôm nay là lần thứ tư Chu Tự lĩnh tiền lương, cũng là lần duy nhất được đúng 1000 tệ.

Vì phải học Viễn Cổ văn, hắn không tăng ca ngày nào.

Ba vị lão bản cũng không sắp xếp thêm việc tu luyện cho hắn, chẳng qua là cảm thấy tiến độ của hắn quá nhanh, để hắn bớt kiêu ngạo.

Tu luyện sau đó họ cũng đưa ra chút ý kiến, nói qua những điều cần chú ý.

Tất cả những điều này hắn đã được nghe Nguyệt tỷ nói nên không cần quá để ý.

Đương nhiên, vẫn phải gật đầu đồng ý và nói tiếng cảm ơn.

Nhưng lúc đại lão bản hỏi có cần đan dược phụ trợ hay không thì hắn từ chối.

Cho đến giờ Nguyệt tỷ cũng chưa từng cho hắn uống một viên đan dược nào, không biết là không cần hay là vì dùng thứ tốt hơn.

Dù thế nào, hắn thân là thành viên thiên tài của chính đạo, nhất định phải tự mình tu luyện, không cần đan dược phụ trợ.

Cứ vậy thăng cấp.

Linh khí Chu Thiên đã có bốn màu, cách bát phẩm cũng không còn bao xa.

Lần sau sẽ nói với ba vị lão bản rằng mình đã lên Binh Giả bát phẩm, không biết ba vị lão bản sẽ có biểu cảm gì.

Theo như Nguyệt tỷ nói, bình thường muốn thăng cấp Binh Giả bát phẩm phải mất mấy năm, có thêm tài nguyên cũng tầm nửa năm.

Gặp được cơ duyên đặc biệt, mới có thể tăng nhanh tiến độ.

Ví dụ như ăn nhiều quả Trí Tuệ.

"Tiền lương tính xong rồi, chuyện đọa thi chúng ta còn đang theo dõi, Thánh Tử Ma Đạo có lẽ đã nhận được tin tức. Ngày nghỉ, ngươi tốt nhất đừng ra ngoại thành."

Hàn Tô đưa tiền lương, tiện thể nhắc nhở hắn một câu.

Minh Nam Sở y vẫn gác chân lên mặt bàn nghịch điện thoại như cũ.

"Đúng rồi, mấy nữa ta muốn xin nghỉ phép mấy ngày."

Chu Tự chợt nhớ tới chuyện mẹ nói:

"Cụ thể lúc nào thì không rõ, có lẽ trong tháng này. Muốn xin nghỉ một hai ngày đi thăm cha mẹ ta."

Được đại lão bản cùng nhị lão bản đồng ý, Chu Tự rời khỏi phòng nghỉ, quẹt thẻ ra về.

Sau khi từ tiệm hoa về, luôn cảm thấy xung quanh có người nhìn hắn, cầm hoa cảm giác rất xấu hổ.

Thực tế cũng chẳng có ai nhìn, là mình tự tưởng tượng ra thôi.

Đường Xuân Cảnh, vườn hoa Phú Quý.

Tòa số sáu, tầng ba.

Cốc…cốc!

Chu Tự gõ cửa, hắn tin người ra mở cửa nhất định là Thu Thiển.

Có người khác Nguyệt tỷ nhất định sẽ không động, trừ khi ngoài cửa đưa đồ ăn.

"Ai vậy?"

Giọng của Thu Thiển truyền ra.

"Là ta."

Chu Tự đáp.

Cạch!

"Ngươi không mang chìa khoá...sao?"

Cửa mở, Thu Thiển mặc đồ ở nhà màu lam, tóc cột qua bằng dây cột chạy ra mở cửa, người còn chưa kịp đứng vững.

Nhưng cửa vừa mới mở ra, Thu Thiển cứ thế đứng khựng tại chỗ.

Nhìn Chu Tự đang cầm hoa, nàng lập tức luống cuống.

"Thu tỷ, tặng ngươi."

Chu Tự đưa hoa tới.

"A."

Thu Thiển vô thức nhận lấy hoa, sau đó đi vào.

"Oa~"

Chu Ngưng Nguyệt ngồi trên bàn ăn há miệng kéo dài giọng.

Thu Thiển:

"…"

Chu Tự:

"…"

"Các ngươi có ăn cơm không? Không ăn ta ăn một mình."

Chu Ngưng Nguyệt tới tấp gắp thịt vào bát nàng.