"Vị thần nào phải dùng tới loại biện pháp này để nhốt chân ta?"
Chu Tự có hơi thắc mắc.
Bình thường những kẻ hợp tác với Quang Thủ đều không phải người tầm thường.
Nhưng mình bị vây ở đây, trên kia cũng chỉ còn một mình Lý Lạc Thư, không biết hắn có đánh lại hai kẻ kia không.
Dù Lý Lạc Thư cũng là truyền kỳ đương thời, nhưng những kẻ kia cũng chẳng phải hạng tầm thường. Mọi người đều là ngũ phẩm, chênh lệch cũng không lớn.
Lúc này có một vũ khí tốt là có thể thể hiện ra ưu thế.
Theo lẽ thường mà nói, hắn đối đầu với Quang Thủ là sẽ thua.
Nhưng quyền trượng nhị thúc cho có công năng phá giáp, phá vỡ tất cả thuật pháp phòng ngự, quét ngang tám phía.
Cùng cấp độ, thì phải so sánh tới trang bị.
Dù điểm kỹ năng của đối phương có lẽ đã đầy, nhưng trang bị quá tầm thường. Cho nên bị hắn đè xuống đánh.
Ai bảo hắn có nhiều trang bị chứ?
Một cây quyền trượng?
Không, là quyền trượng, vòng vàng, chín hạt châu.
Tổng cộng mười một thần trang.
Không đè được đối phương xuống đánh thì còn lý gì chứ?
Chỉ là đợi một lúc lâu, Chu Tự cảm giác vẫn chưa tới cuối.
"Ta cũng tự biên tự diễn xong cả rồi, vì sao còn chưa tới?"
Hắn có chút bất đắc dĩ.
Như thế này chán lắm.
Hay là trực tiếp đi ra ngoài nhỉ?
Chu Tự ngẩng đầu lên nhìn, nếu vận chuyển công lực ngàn năm, có khả năng nhất định có thể đi ra ngoài được.
Đi vào cuối đại đạo, ra ngoài dễ như uống nước, chỉ cần một bước.
Trong trạng thái điểm cuối của đạo, khoảng cách đối với hắn chẳng có bất cứ ý nghĩa nào, không gian cũng vậy.
Có rất ít nơi hắn không thể đi được. Nếu không phải là các di tích lịch sử không biết đi như thế nào thì có lẽ dưới trạng thái này hắn cũng có thể trực tiếp đi qua.
Lúc này tốc độ Chu Tự rơi xuống đột nhiên chậm dần.
Đến rồi à?
Chu Tự phát hiện dưới làn nước xuất hiện khoảng đất trống.
Lúc rơi xuống, hắn nhẹ nhàng đụng vào thì cảm giác giống như đá, có hơi bóng loáng.
Dùng giày chà hai lần, Chu Tự đưa ra một kết luận.
Đường trơn trượt, đi đứng cẩn thận.
Nhất là có nước, càng phải cẩn thận hơn.
Lúc này nước hồ xung quanh bắt đầu rút lui, một vài tòa nhà cũng dần hiện ra.
Có một con sông xuất hiện dưới đáy hồ.
Điều này khiến Chu Tự cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Dưới đáy hồ còn có sông à?
Chẳng hiểu được.
Lúc này, bốn cột trụ to lớn xuất hiện, phía trước có cầu thang, phía trên cao có một thần tọa.
Một bóng người đen nhánh dần ngưng thực trên thần tọa.
"Vị thần nào vậy?"
Chu Tự nhìn bóng người kia rồi hỏi.
"Dường như ngươi chẳng hề lo lắng cho an nguy của bản thân nhỉ"
Bóng người kia còn chưa ngưng thực, giọng nói lại truyền tới trước.
"Thần minh các ngươi nói chuyện đều tự tin thế à? Sao cứ nhất quyết phải cho mình cao hơn người khác một bậc nhỉ?"
Chu Tự tỏ vẻ bất đắc dĩ.
"Chẳng lẽ không đúng sao?"
Giọng nói kia lại vang lên, tràn đầy thắc mắc.
Chu Tự:
"..."
Bản thân hắn là Thánh Tử Ma Đạo, nhưng nào có khoe khoang?
Nhưng đối phương là thần minh, muốn hắn giống người bình thường thì đúng là hơi khó.
Chỉ là Chu Tự cảm thấy tất cả thần minh đều giống nhau, rất không thú vị.
Có khi ngẫm lại, vẫn là Băng Tuyết Nữ Thần thích hợp để trò chuyện hơn.
Dù nàng không vừa ý lại ra tay, nhưng nàng vẫn rất khác với những vị thần này.
"Ngươi chấp chưởng quyền hành gì?"
Chu Tự hỏi.
"Tử vong, tai ách, hắc dạ, thâm uyênLúc này thân ảnh đã ngưng thực.
Là một hắc y nam tử, có chút giống với Tai Họa.
Nhưng trẻ hơn rất nhiều "Tại Ách Tử Thần?"
Chu Tự hơi kinh ngạc.
Tại sao Tai Ách Tử Thần lại tìm hắn mà không thông qua Tai Họa chứ?
Chẳng phải Tai Họa là hậu thủ của Tai Ách Tử Thần sao?
Không trung thành à?
"Ngươi từng nghe tới tên ta à?"
Tại Ách Tử Thần cười nói.
"Ta rất thân với Tai Họa"
Chu Tự nói.
"Thế à? Hắn có suy nghĩ của riêng mình, ta không ngăn cản hắn. Làm được gì cũng đều là năng lực của hắn.
Tại Ách Tử Thần bình tĩnh nói.
"Không phải các ngươi là một à?"
Chu Tự thắc mắc.
"Đúng, nhưng cũng không đúng, chỉ là điều này không quan trọng. Hắn có suy nghĩ của hắn, ta có kế hoạch của ta, chúng ta không liên quan.
Tại Ách Tử Thần nhìn Chu Tự rồi nói:
"Ta muốn giao dịch với ngươi."
"Giao dịch?"
Chu Tự híp mắt, hỏi lại:
"Ngươi muốn giao dịch cái gì với ta?"
"Ta cần Con Mắt Toàn Tri, ta biết nó ở trên người ngươi."
Tử Thần Tại Ách nói.
"Ta có thể đạt được lợi ích gì?"
Chu Tự hỏi lại.
"Ngươi muốn thứ gì?"
Tử Thần Tai Ách hỏi.
"Ngươi có Hoang Cổ Kinh Thế Thư không?"
Chu Tự nói thẳng.
Nếu có, hắn đồng ý trao đổi.
"Ta có thể lấy được nó.
Tử Thần Tai Ách gật đầu.
"Vậy thì được, ngươi đưa sách cho ta, ta đưa Con Mắt Toàn Tri cho ngươi"
Chu Tự không hề do dự.
"Nơi quyển sách kia tồn tại rất phiền phức, ta cần Con Mắt Toàn Trị mới có thể chắc chắn lấy được nó."
Tử Thần Tại Ách cười nói:
"Bây giờ ngươi có muốn đánh cược một lần không, để xem sau khi ta đạt được Con Mắt Toàn Tri thì có lấy sách cho ngươi hay không? Ta không thể nào đưa ra một lý do tuyệt đối, phải dựa vào ngươi có thể tin tưởng ta hay không"
Lúc Chu Tự nghe đối phương nói, hắn cảm giác quyền hành xung quanh có chút lay động.
Chu Tự cảm thấy Tử Thần Tai Ách không đến nỗi phải lừa gạt mình.
Vậy nên...
1104 chữ