Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1231: Có Người Đến




Ngày hôm sau, Chu Tự thức dậy trong sánh chính.

Hắn nhìn lên trần nhà, vẻ mặt mờ mịt.

Vậy hôm qua đã xảy ra chuyện gì rồi?

Lúc này có một mùi hương truyền đến mũi.

Đó là mùi hương của Thu tỷ.

Hắn phát hiện mình vẫn nằm trên đùi của trắng nõn mềm mại Thu tỷ.

Cảm thấy buổi tối lúc ngủ, hắn thường xuyên bỏ qua chân Thu tỷ.

Cũng không biết tại sao.

Có lẽ có cái gì đó tương đối chói mắt.

“Bây giờ là sáu giờ 46 phút, vẫn có thể ngủ thêm một tiếng"

Giọng nói của Thu Thiển vang lên.

Chu Tự nhìn lên trên một chút, phát hiện có thứ gì đó che khuất tầm nhìn của hắn.

Thứ này thật sự là hấp dẫn ánh mắt nha.

“Ngươi đang nhìn cái gì vậy?"

Thu Thiển cúi đầu hỏi.

“Không có"

Chu Tự lắc đầu.

“Không nhìn à? Ta còn đang nghĩ để ngươi xem thử"

“Có nhìn"

Chu Tự lập tức nói.

“Vậy cho ngươi cái kia.

Nói xong Thu Thiển cho Chu Tự một ổ bánh bao:

“Lúc nãy Tô Thị mua đem tới, vừa rồi ngươi không thấy cái này à?"

Chu Tự:

"..."

Yêu nữ, nghiệp chướng.

Một ngày nào đó ngươi sẽ rơi vào tay ta, đến lúc đó để cho ngươi muốn sống không được muốn chết cũng không xong.

Trong lòng hạ quyết tâm xong, Chu Tự lập tức đứng dậy muốn đi đánh răng rửa mặt.

Điều khiến hắn bất ngờ là Thu tỷ lại đi đánh răng với hắn.

Hai người ở bên cạnh nhau, cũng không cảm thấy chật chội chút nào.

Ngay sau đó, Chu Tự đột nhiên nghĩ tới cái gì đó:

“Tô Thị? Tam lão bản đến lúc nào vậy?"

“Sáng sớm đó"

Thu Thiển nhỏ bọt kem ra và nói.

“Vậy người đâu?"

“Ngủ trong phòng Nguyệt tỷ, nàng ấy nói dậy sớm quá.

Chu Tự gật đầu, thì ra là thế.

Còn về tối hôm qua trí nhớ của mình tại sao lại biến mất, hắn cũng không hỏi.

Hắn sợ mất mặt.

Sau đó Chu Tự bắt đầu dốc lòng tu luyện.

Ngoại trừ Tô Thi thỉnh thoảng sẽ đến chỗ hắn xin chút trái cây ra, những người khác cũng không đến xin.

Chu Tự còn đặc biệt hỏi bọn Đông Phương Cảnh.

Thế nhưng họ vẫn không cần.

Xem ra là tu vi quá thấp nên không thích ứng được.

Nhưng họ cũng không tệ, một người đưa tới linh thú thịt khô, một người đưa tới linh quả.

Hương vị không tệ, Chu Tự lấy hai cái, tất cả đều đưa cho Nguyệt tỷ.

Thứ hai, ngày 13 tháng 6.

Đám người Hình Ngọ nói sẽ đến vào khoảng thứ Tư. Ngay lập tức, mọi người trong thư viện đều cẩn thận chuẩn bị. Luyện quyền thì luyện quyền, quét dọn vệ sinh thì quét dọn vệ sinh.

Phải biết, đối với tất cả mọi người, Hình Ngọ là tiền bối.

Không ai dám chậm trễ.

Nhất là lại vừa đến ba người.

“Là bốn người” Tô Thị nhắc nhở: “Chồng của Hoa tiên tử cũng tới.

Chu Tự:

Tam lão bản thật thông minh.

Hai người Hạ Nguyệt họ không biết vị tiền bối này là ai, nhưng cũng căng thẳng theo.

Có thể khiến cả thư viện để ý, đó nhất định là một vị tiền bối lợi hại.

Hôm nay, Hạ Nguyệt nhận được điện thoại của sư môn.

“Muốn đến Thanh thành?” Nàng có chút kinh ngạc:

“Tại sao Mạc trưởng lão lại đột nhiên tới đây?"

Lại tán gẫu vài câu, Hạ Nguyệt cũng đồng ý để đối phương tới.

Mạc trưởng lão là tiền bối, những tiền bối khác cũng phải đến.

Không biết có gặp được không. Cũng không đến mức đó phải không?

Hai vị tiền bối, không biết vị nào cao quý hơn đây.

Hạ Nguyệt thở dài, chỉ có thể nói một tiếng với ba lão bản vậy, nếu họ không có ý kiến, vậy thì hoàn toàn không sao đâu.

Không nói đã đến, dễ chuốc thêm phiền phức.

“Tiến bối trong tông môn của ngươi muốn tới ư? Không sao đâu, đến thì đến, có người đến thư viện, chẳng lẽ chúng ta lại không cho sao?"

Tô Thị thẳng thắn.

Vậy thì Hạ Nguyệt cũng yên tâm.

“Không ảnh hưởng đến việc tiếp đãi tiền bối của các ngươi chứ?"

“Không ảnh hưởng, họ chỉ đến một lát thôi, thêm người cũng không sao?

Ngay lúc hai người Hạ Nguyệt đang thảo luận về tiền bối, Vân Tiêu tiên tử đi ra.

Nàng hỏi Chu Tự còn trái cây không.

“Còn nha"

Nói xong hắn lập tức cho bốn quả:

“Cho Trình tỷ hai quả.

Ba vị lão bản cũng không cần cầm, không biết Tô Thị đã mang mấy quả về, chắc chắn đã chia xong.

Mà họ cũng không thể ăn nhiều.

Cũng chỉ có Vân Tiêu tiền bối và Trình tỷ có thể tùy tiện ăn.

Thu tỷ cũng không thể ăn quá nhiều.

Nguyệt tỷ thì lại có thể thường xuyên ăn, sau đó thường xuyên đọc sách áp chế tu vi.

Gần đây đã bắt đầu nghiên cứu trận pháp phong ấn tu vi.

Trước mặt Nguyệt tỷ khá đau đầu, rõ ràng không có tu vi tu luyện mà tu vi vẫn luôn tăng, khiến Thu tỷ muốn bỏ thuốc.

Hắn cũng không thể hiểu được tâm trạng của Nguyệt tỷ, dù sao hắn vẫn ghét bỏ ma chủng thăng cấp chậm, đã hai tháng rồi, vẫn đang quanh quẩn trong một cái vòng.

Gần đây đại bảo kiếm, mấy ngày nay có thể có hai vòng.

Nhưng muốn tích lũy đủ chín vòng vẫn cần một hai tháng, quá chậm.

Đông Phương Cảnh hơi tò mò, thứ này thật sự ăn rất ngon sao?

Thoạt nhìn rất bình thường, bề ngoài còn kém hơn quả táo bán ở bên ngoài. Nhưng cũng chỉ có Vân Tiêu tiền bối biết ăn, hình như những người khác đều không thấy ăn.

Xác suất lớn là khẩu vị của Vân Tiêu tiền bối tương đối nặng.

Nghĩ thông suốt chuyện này, Đông Phương Cảnh và Hạ Nguyệt cũng không suy nghĩ nhiều nữa, vẫn là nói chuyện về các tiền bối.

“Các ngươi nói tiền bối nào tới?"

Vân Tiêu tiền tử vừa ăn vừa hỏi.

“Là một vị trưởng lão trong tông môn của ta.

Hạ Nguyệt nói.

1113 chữ