Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1235: Sao Không Vào Trực Tiếp




“Khác nhau ở đâu?"

Chu Tự hỏi.

“Các ngươi đang nói chuyện gì vậy?"

Mấy người Vân Tiêu tiên tử đột nhiên đi qua.

Đã giữa trưa rồi, họ vốn định đi ăn cơm.

“À, Hoàng tiền bối đang nói về Trận Linh và Nguyên Linh cho ta nghe.

Chu Tự giải thích.

“Trận Linh, Nguyên Linh?"

Trình tỷ suy nghĩ một lát rồi nói:

“Ta cũng đang muốn nghe về nó, Âm Túc, Từ Từ, các ngươi cũng tới nghe đi.

Âm Túc và Từ Từ lập tức gật đầu.

“Định làm gì thế? Ta đi cùng nữa.

Tô Thị vừa đi ra thì thấy mấy người đang ngồi túm tụm lại.

Lúc này, Thu Thiển, Chu Ngưng Nguyệt, Hàn Tô và Minh Nam Sở cũng đi ra.

“Nguyệt tỷ, Thu tỷ, bên này có tiền bối nói về tu luyện.

Tô Thị cao giọng gọi.

Sau đó, nhận được sự ủng hộ của mọi người, Hoàng Mông đi đến trước bàn lớn, mấy người Chu Tự thì ngồi xung quanh.

Dù là Hạ Nguyệt hay Đông Phương Cảnh cũng đi tới ngồi xuống.

Tất cả đều đang chờ đợi Hoàng Mông bắt đầu giảng bài.

Cái này...

Hoàng Mông kinh ngạc, sao lại không giống với dự đoán của hắn lắm thế nhỉ...

Không phải bảo nơi này đa phần là Binh Giả bát phẩm sao?

Vì sao cả đám đều là Giai Linh lục phẩm vậy?

Nhất thời, hắn cảm thấy khá áp lực.

Tuy nhiên, hắn cũng không cảm thấy họ đều là thiên tài. Trong giới tu chân không phải không có thiên tài, nhưng không thể nào có chuyện có nhiều thiên tài tụ tập cùng một lúc như vậy được.

Có lẽ là vì tuổi của họ cũng không nhỏ.

Dù là vì lý do gì, người có tu vi như hắn vẫn dư sức dạy được những người này.

Vậy nên, hắn không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu nói đến Trận Linh ngũ phẩm và Nguyên Linh tứ phẩm. “Trận Linh giống nhau, nhưng thực lực không chắc đã bằng nhau, tất cả đều do mỗi người quyết định. Khí thế lúc đặt bút sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến việc cụ thể hoá Trận Linh. Giả sử Trận Linh là một ngọn núi, nếu người khắc hoạ ngọn núi không hiểu khí thế của núi non, không có niềm tin mãnh liệt, vậy Trận Linh của hắn sẽ không có khí thế, cũng không có uy lực. Nếu người khắc hoạ ngọn núi hiểu khí thế của núi non, cũng có niềm tin mạnh mẽ, vậy khi hắn cụ thể hoá Trận Linh, nhất định sẽ có đại thế của núi non. Đó chính là điểm khác nhau. Vậy nên, lúc khắc hoạ Trận Linh, tốt nhất phải chuẩn bị đầy đủ. Tâm cảnh chính là yếu tố quan trọng nhất.

Hoàng Mông giảng.

Chu Tự hơi kinh ngạc, hắn chưa từng nghe cách hiểu này bao giờ.

“Cũng có lý"

Trình tỷ gật đầu.

“Lần đầu tiên khắc hoạ Trận Linh, Trình tỷ đã làm thế nào vậy?"

Tô Thị tò mò hỏi.

“Khi đó cũng không có gì đặc biệt, sư phụ ta từng bảo, thứ ta hướng tới nhất trong lòng chính là Trận Linh thích hợp nhất với. Sau đó, bảo ta vẽ lại.

Trình tỷ kể.

“Ta thì không giống vậy.

Vận Tiêu tiên tử cũng kể ra:

“Năm đó ta tự mình tìm hiểu, tự mình khắc hoạ Trận Linh của chính mình mà không theo con đường của bất kỳ ai. Trong mắt ta, không có tấm lòng thì không thể khắc hoạ Trận Linh thành công được"

“Đúng là như vậy"

Hoàng Mông gật đầu.

Lúc này, hắn đã nhìn ra được tu vi của hai người đó, Nguyên Linh tứ phẩm.

Thì ra hai nàng mới là người mạnh nhất ở đây.

Nhưng cũng không quan trọng.

Hắn vẫn chỉ dạy được.

“Vậy nếu đã khắc hoạ trận pháp, lại không có tấm lòng, vậy thì phải làm sao? Còn có thể uốn nắn không?"

Chu Tự hỏi.

“Có, đó là tu luyện Nguyên Linh, quá trình đó chính là cơ hội sửa đổi tốt nhất"

Hoàng Mông trả lời.

Chu Tự nghe rất tập trung.

Hắn cảm thấy việc đưa khí thế vào kim quang rất quan trọng.

Đến lúc đó, khí thế siêu phàm sẽ tạo ra hiệu quả tuyệt vời.

Trăm trận trăm thắng, không gì địch nổi.

“Được, vậy ta tiếp tục"

Hoàng Mông vừa cười vừa nói.

Mấy người Hạ Nguyệt cảm thấy kỳ lạ, không hiểu sao mọi người lại có hứng thú với đề tài này như vậy, chuyện đó không phải cách họ xa lắc xa lơ sao?

Trận Linh ngũ phẩm là tiền bối rồi, họ dùng cả đời vẫn chưa chắc đã đạt tới được.

Đó là mục tiêu của những người này sao?

Bên ngoài Thanh thành, mấy người Hình Ngọ xuất hiện ở vùng ngoại ô.

“Vì sao không đi vào thẳng luôn?"

Hoa Thanh Tuyết vô cùng nghi hoặc:

“Đi từ đây vào không phải tốn nhiều thời gian hơn sao?"

“Đi vào thẳng? Không ổn lắm đâu.Hình Ngọ lắc đầu. “Vì sao?"

Hoa Thanh Tuyết không hiểu.

“Hẳn là do có nguyên nhân quan trọng nào đó"

Đạo Chân Nhất nói.

“Ngươi đang đùa đó hả?"

Hoa Thanh Tuyết hỏi.

“Vậy thì ngươi đừng tin Đạo Chân Nhất bảo.

“Xem ra vẫn phải chiến tranh lạnh đi thôi!"

Hoa Thanh Tuyết tức giận nói.

Hình Ngọ và Mãn Giang Hồng nhìn hai người một cái, sau đó đi vào trong Thanh thành.

“Nếu được thì có thể để mấy người Tô Thị mời cơm, còn có thể đi tìm Tiểu Mệnh thử xem, gần đây hắn rất năng động. Nhà hắn hình như cũng rất giàu"

Hình Ngọ nói.

“Cũng định thế, khụ khụ.

Mãn Giang Hồng gật đầu.

“Các ngươi không định khuyên chúng ta à?"

Hoa Thanh Tuyết gọi hai người phía trước lại.

Hình Ngọ quay đầu, tốt bụng bảo:

“Có cần ta đóng băng miễn phí giúp các ngươi không? Miễn phí luôn nhé.

Hoa Thanh Tuyết:

"..."

Đạo Chân Nhất thật sự rất bội phục Hình Ngọ sư huynh.

Nghĩ kỹ lại thì cũng thấy đúng, ở Quan Hà Phong mà còn không ai bắt hắn im được, ra ngoài rồi, còn ai làm gì được hắn?

“Ai thèm chiến tranh lạnh chứ? Hôm nay chúng ta tới gặp tiểu sư đệ mà Hoa Thanh Tuyết chọc chọc người đàn ông bên cạnh:

“Có đúng không?"

“Đúng"

Đạo Chân Nhất gật đầu.

1140 chữ