“Không sao, sớm muộn cũng có thể tìm được bạn gái tốt hơn. Kết hôn cũng không có gì tốt đẹp, Thu Thiển không những bá đạo, còn dễ đánh ta tàn tật. Ngày nào cũng nấu cơm bưng đến trước mặt ta, không làm gì hết, ta sẽ phế bỏ.
Chu Tự thở dài một tiếng trả lời tin nhắn. Rất nhanh đối phương gửi tin nhắn mới đến:
“Đại ca kéo dài thêm một tuần, ta hồi phục trạng thái đã, cảm giác đạo tâm suy sụp rồi"
Chu Tự:
"..."
Thứ bảy ngày một tháng bảy, Lý Lạc Thư lại gửi tin nhắn đến.
“Đại ca, ta chuẩn bị xong rồi. Nay ta đi ra từ trong thất tình, đã đạt đến trạng thái đỉnh phòng trước nay chưa từng có"
Đọc tin nhắn, Chu Tự suy nghĩ, trả lời nói:
“Đệ nhất kiếm đỉnh phong, chém người trong lòng trước"
“Nhưng ta không có người trong lòng"
Lý Lạc Thư trả lời.
“Ta hỏi vị trí Nữ Thần Hắc Dạ, chém bạn gái cũ trước.
Chu Tự trả lời.
Sau đó hắn lấy điện thoại của Thu Thiển, tag trí giả vào.
Trên biển sâu, Nữ Thần Hắc Dạ ngước nhìn bầu trời cao. Lúc này một luồng kiếm ý từ trên cao chém xuống.
“Kiếm của ta lần đầu chém ra, dưới ánh mặt trời gay gắt, chém tất cả bóng tối"
“Kiếm đạo vô thượng?"
Nữ Thần Hắc Dạ cau chặt mày. Sau đó quyền hạn bóng tối, quyền hạn vực sâu, quyền hạn tai ương cùng nổi lên.
Ba loại quyền hạn hợp lại, dường như đã xuất hiện sức mạnh hoàn toàn mới. Sức mạnh này nghênh đón kiếm đạovô thượng. Âm!
Sức mạnh gió bão chấn động hải vực, dấy lên làn sóng khổng lồ ngút trời. Âm!
Kiếm đạo vô thượng phá mở quyền hạn, chém về phía Nữ Thần Hắc Dạ.
Vù!
Trường kiếm chém qua, Nữ Thần Hắc Dạ trực tiếp hóa thành một dải tinh không.
“Chỉ là một phân thân, thật đáng tiếc.
Phân thân? Chu Tự đọc được tin nhắn Lý Lạc Thư gửi đến, cảm thấy không đáng tiếc. Dù sao bây giờ họ chưa chắc là đối thủ của Nữ Thần Hắc Dạ. Tai Ương Tử Thần từ bỏ quay về, quyền hạn của hắn bắt đầu được Nữ Thần Hắc Dạ tiếp nhận.
Hiện giờ, nàng còn có con mắt biết tuốt, đã đạt đến cảnh giới đỉnh phong nhất thời đại Thần Minh. Nay họ thực sự không thể đối kháng với nàng. Trừ phi Lý Lạc Thư lại tiến vào kiếm đạo vô thượng. Còn bản thân Chu Tự cũng phải dừng lại không giới hạn ở tận cuối đạo. Lúc đó dưới bầu trời không chỗ nào không phải đất của vua, những vùng đất ven bờ, dân chúng khắp nơi, có ai không phải bề tôi của vua. Họ đao kiếm hợp bích, càn quét giới tu chân.
Thập Vạn Thiên Thần Môn sẽ vượt trên Ma Môn và Thiên Vân Đạo Tông. Phải biết rằng Thập Vạn Thiên Thần Môn họ có vô số cường giả, rất nhiều thiên tài, điển hình trong đó chính là Nguyệt tỷ. Tám tuổi, trận linh ngũ phẩm, trận pháp độc nhất vô nhị.
“Mặc kệ, chuẩn bị đi, chúng ta xuất phát.
Chu Tự gửi tin nhắn.
“Đến Biến Giới Thành ư?"
Lý Lạc Tư hỏi.
“Ừm, lần này ta đi một mình"
Chư Tự trả lời.
Nguyệt tỷ không đi, một mình Thu Thiển đi cũng buồn chán, cho nên các nàng đợi ở nhà. Rất nhanh Chu Tự đã đến vườn hoa Cẩm Tú.
“Trương thúc"
Chu Tự chào hỏi Trương Thúc.
“Đến tìm Tiểu Lý à?"
Trương túc hỏi.
“Đúng thế, đại ca ta ở đây vẫn tốt chứ?"
Chu Tự hỏi.
“Tốt, rất tốt, trước đây còn có người đến gây chuyện, bây giờ không một ai dám đến Trương thúc cười nói.
“Trương thúc còn tuyển người không?"
Chu Tự hiếu kỳ hỏi.
“Không...không tuyển nữa. chúng ta tuyển một người là đủ rồi.
Trương thúc vội nói.
Chu Tự thấy hơi tiếc. Nếu không hắn võ đạo đại thành, thực ra cũng có thể.
Một lúc sau, Lý Lạc Thư đi ra. Hai người chào tạm biệt Trương thúc, đi đến Biên Giới Thành. Vừa đi vào đã nhìn thấy tín đồ canh cửa. Chu Tự suy nghĩ nói:
“Thất Thiên"
“Gọi ta phải không?"
Thất Thiên từ trên trời giáng xuống.
“Ta đang gọi người.
Chu Tự nhìn dáng vẻ nhỏ bé của Thất Thiên nói:
“Ngươi từng nói chuyện với tín đồ canh cửa chưa?” “Có chứ"
Thất Thiên gật đầu.
“Nàng có nói nàng có lai lịch thế nào không?"
Chu Tự hỏi.
“Không nói"
“Thế ngươi nói chuyện gì với nàng?"
“Phần lớn là ta nói, nàng nghe.
Chu Tự không còn gì để nói, sau đó đến dưới cây bất tử, lúc này trên cây có không ít quả, đám người tam lão bản cũng đang tu luyện ở đây. Họ đến đây thông qua trận pháp. Bản thể của nhị lão bản tiến vào, hắn vừa nghỉ phép là đến đây chơi game. Chủ yếu là khi ở dưới cây thần, hắn sẽ có trạng thái cực kỳ tốt.
“Các ngươi không tăng ca à?"
Chu Tự hỏi.
“Chẳng phải còn có đám người Hạ Nguyệt à? Chúng ta không cần tăng ca nữa.
Tô Thị trả lời.
Chu Tự gật đầu. Có thêm hai thực tập sinh, đúng là rất tiện, nhưng không biết họ có thể ở lại bao lâu. Có lẽ ở thêm hai tháng nữa thì phải về rồi, nếu nhanh thì hơn một tháng. Hiện giờ họ đúng là rất chăm chỉ cần cù, dường như là bị dọa sợ.
“Rất vất vả, ta tặng họ thêm mấy quả"
Chu Tự nói.
“Ta cũng gặp họ rồi, rất nhiệt tình, họ có luyện kiếm không? Tuy ta cũng không giỏi lắm, nhưng cũng đủ để chỉ dạy vài chiêu"
Lý Lạc Thư nói.
Chu Tự không biết, lần sau hỏi vậy.
Sau đó Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm đi đến, nói chuyện của Biên Giới Thành. Trong thông đạo dưới lòng đất, họ tìm được tế đàn của Nữ Thần Đại Địa. Nhưng khác với tế đàn khác, hình như tế đàn này không có sức sống, không biết tại sao.
1100 chữ