"Không, là các ngươi thua rồi"
Đột nhiên hắn mở miệng nói.
Câu nói này của hắn khiến mấy người Thiên Đế kinh ngạc.
"Chúng ta thua rồi?"
"Đúng, các ngươi thua rồi"
"Các ngươi bây giờ chẳng qua chỉ là nỏ mạnh hết đà, vì sao bọn ta lại thua?"
Chu Tự nhìn đối phương rồi nói khẽ:
"Ngươi là gì? Là tam hoàng thời đại trước. Chúng ta là gì? Đại ca ta là thiên kiêu của thời đại mới, ta tương đương với hắn, cũng có thể nói là thiên kiêu"
"Sau đó thì sao? Các ngươi quá trẻ, làm cách nào để đánh tan thời đại đỉnh phong như chúng ta?"Thiên Đế chất vấn.
"Đỉnh phong của thời đại như các ngươi?"
Chu Tự cười nhạo, giọng hắn mênh mông như đại đạo, vang vọng đất trời:
"Chẳng qua là chút tro tàn không quan trọng của thời đại trước, sao dám so với ngọn lửa hừng hực đang cháy đương thời như chúng ta?"
Ầm ầm!
Sau đó, trên người Chu Tự và Lý Lạc Thư bộc phát hỏa diễm mãnh liệt, cứ như đang thiêu đốt tất cả mọi thứ xung quanh.
Trong sự kinh ngạc của đối phương, Chu Tự tiến lên trước một bước, khí thế trên người hắn bắt đầu bộc phát. "Kinh ngạc không? Chẳng có gì đáng để kinh ngạc cả. Sự trầm lắng của thời đại ư? Bề dày của lịch sử ư? Nực cười. Bây giờ là thời đại nào? Thời đại tu chân, thời đại thần minh là quá khứ của chúng ta, thời đại tam hoàng là lịch sử của chúng ta. Thời đại của chúng ta xuyên qua thời đại của các ngươi, các ngươi lấy gì so sánh với chúng ta chứ? So thực lực, lực lượng, hay trầm lắng?"
Chu Tự nhìn qua phía trước, giọng nói của hắn nối liền với trời đất, đinh tai nhức óc:
"Thời đại tu chân, thiên hạ đạo pháp lấy ta làm điểm cuối. Thời đại thần minh, quyền hành thần lực lấy ta làm suối nguồn. Thời đại tam hoàng, đại thế tự nhiên phụng ta làm tôn. Như thế đã đủ chưa?"
Ầm!
Trong lúc nhất thời, quanh người Chu Tự có vô số lực lượng phun trào, bắt đầu thiêu đốt.
Ba ngàn đại đạo tựa như phát điên, bắt đầu thiêu cháy bóng đen xung quanh.
Đám người Thiên Đế kinh ngạc, không thể nào tưởng tượng nổi.
"Bọn ta là tam hoàng cao quý, để lại ấn ký khó thể xóa nhòa trong thời đại, ngươi thì sao chứ?"
Thiên để chất vấn.
"Ta u?"
Chu Tự nở nụ cười mỉm, hắn lại đạp ra một bước.
Giọng nói của hắn theo đó mà vang lên, khí tức cũng tăng vùn vụt:
"Ta là môn chủ Thập Vạn Thiên Thần Môn đương thời, là Thánh Tử Ma Đạo của Ma Đạo đã kết thúc thời đại thần minh, cố lộng huyền hư từ trước thời đại thần minh trải đường cho đại đạo của ta, Trí Giả từ trước thời đại tam hoàng mời ta uống trà. Cuộc đời ta đủ để xuyên qua toàn bộ thời đại tu chân, mà những thời đại này bao trùm lên thời đại tam hoàng của các ngươi. Ta hỏi ngươi thêm một lần nữa. Các ngươi lấy gì để so sánh với ta?" "Nực cười, nếu chỉ như vậy cũng tính là xuyên qua thời đại, vậy ngươi đã phá vỡ vực chủ từ lâu rồi, nhưng ngươi của bây giờ có thể làm gì? Dù ngươi có nói hay đến đâu cũng không thay đổi được sự thật rằng vực chủ sẽ nuốt chửng mọi thứ. Các ngươi vẫn không có cách nào để ngăn cản con đường của chúng ta"
Khí tức của Thiên Đế phun trào, vực chủ bộc phát, như muốn dập tắt toàn bộ hỏa diễm.
Chu Tự ngẩng đầu nhìn lên cao, nhẹ giọng nói:
"Đại ca, mở đường giúp ta Lý Lạc Thư không hề do dự, một đạo kiếm ý đến từ hư không, hắn chém ra một kiếm, phá vỡ tất cả hắc ám trước mắt.
Chu Tự bước thẳng lên đỉnh.
Hắn đứng trên không trung với vẻ mặt bình tĩnh.
Hắn của hôm nay cúi đầu nhìn tam hoàng phía dưới, nhẹ nhàng thốt ra:
"Các ngươi nói ta không thể nào hủy diệt vực chủ?"
Chu Tự nhẹ nhàng nở nụ cười, giọng nói của hắn mang theo một lực lượng khó mà hiểu thấu, xuyên qua hư không đến thẳng bên kia thế giới.
Chư thiên đều nghe được những gì hắn nói.
"Vậy các ngươi ngẩng đầu lên nhìn lên trời cao, ta ở đây chiếu rọi đại địa!"
Giọng nói rền vang vừa dứt, Chu Tự đánh ra một chưởng.
Trong nhát mắt, đất trời chấn động cùng cộng hưởng, đại đạo thiêu đốt vạn vật.
Lúc này toàn bộ bầu trời tu chân giới đều xuất hiện sấm xét, tất cả mọi thứ đều như bị mất đi một phần, phần nhỏ đó đang bay thẳng về một phương hướng vô định.
Đó là điểm cuối của đạo, suối nguồn của thần, tôn chủ đại thế.
Liễu Nam Tư nhìn lên trời với ánh mắt khó mà tin nổi, một ngọn lửa sáng chói đang thiêu đốt, chiếu rọi đại địa. "Thiết luật khởi động rồi"
Chu Nhiên kinh ngạc.
Những gì xảy ra đã vượt qua khỏi suy nghĩ của hắn.
Sau khi Chu Tự dứt lời, cả đất trời đều cộng hưởng.
Cứ như cảm nhận được khí thế của hắn, hiểu được quyết tâm của hắn, đồng tình với lý niệm của hắn.
Mà thiết luật cũng vì thế mà chấn động.
Vô số phù văn như gông xiềng từ đất trời bay thẳng về phía Chu Tự với một tốc độ mắt thường khó mà nhìn thấy được.
Mà lúc này, Chu Tự đứng thẳng trên cao, thiên địa cộng hưởng, thiết luật gia trì, thời đại ủng hộ.
Một chưởng của hắn rơi xuống, quang mang vạn trượng, sáng chói vô biên.
Đây là một chưởng mạnh nhất của Chu Tự, là lực lượng của thời đại, thiên địa và thiết luật cùng xuất hiện.
Một chưởng này từ trên trời giáng xuống.
Không ai có thể ngăn cản.
Trong tu chân giới, mấy người Lý Cảnh Sơn cũng đang ngước nhìn trời cao, vô cùng rúng động.
Hình Ngọ cảm thấy khó mà tưởng tượng được.
1119 chữ