Sau đó Thần Quang Minh nhìn về phía Lý Lạc Thư.
"Ta có tấn thăng nữa cũng chỉ là vô thượng kiếm đạo"
Lý Lạc Thư nói.
Hắn biết những người này tấn thăng là lên cảnh giới cao hơn. Chứ không tấn thăng trong cùng một cảnh giới.
"Xem ra tuổi còn trẻ thật sự là bất hạnh của các ngươi"
Thần Quang Minh cảm khái.
"Câu hỏi cuối cùng, các ngươi có biết bí mật của Hoang Cổ Kinh Thế Thư không?"
Thần Quang Minh hỏi.
"Không biết, nhưng một vị lão bản của ta đoán rằng có lẽ thời đại bắt đầu có liên quan tới mỗi một quyển sách.
Chỉ là vẫn chưa thể xác thực"
Chu Tự nói.
Thần Quang Minh gật đầu:
"Ta hỏi xong rồi, các ngươi còn gì muốn nói không? Nếu không thì ta đi đây"
"Có"
Lý Lạc Thư lập tức nói:
"Chúng ta phải làm thế nào để trở về thế giới hiện thực?"
Hắn phát hiện cổng không gian không thể nào liên kết với thế giới hiện thực"
Khắp nơi đều là khe hở thế giới và nơi hẻo lánh.
Hoàn toàn không tìm được tọa độ.
"Điều này ta không biết, cho dù là ta cũng không làm được"
Thần Quang Minh lắc đầu.
"Vậy ta cũng hỏi một câu, nếu các ngươi trở về sẽ có những dấu hiệu gì?"
Chu Tự hỏi.
"Ánh sáng quyền hành sẽ chiếu rọi đại địa, cũng chính là trên bầu trời sẽ có thêm một mặt trời đỏ, từ phía tây mọc lên. Lúc đó chính là ngày chúng ta trở về. Mà đại địa sẽ tỏa ra sự sống, thất thải hào quang thường xuyên hiện ra. Chư thần quy vị thì sao trời sẽ sáng chói bất thường, trăng sáng sẽ chiếu rọi trời đất, các ngươi sẽ thấy được mặt trăng to nhất trước giờ"
Thần Quang Minh nhắc nhở.
Chu Tự và Lý Lạc Thư có chút kinh ngạc.
Chư thần trở về gây nên nhiều dị tượng vậy ư.
"Tạm biệt, đợi lần sau gặp lại chúng ta đã là kẻ địch rồi. Lúc đó chắc hẳn các ngươi đã không phải đối thủ của ta nữa. Ta rất chờ mong ngày đó tới."
Bóng dáng Thần Quang Minh dần dần biến mất.
Chu Tự và Lý Lạc Thư nhìn đối phương biến mất, với vẻ mặt mờ mịt.
Bọn hắn phải làm thế nào để về bây giờ?"Hỏi tộc trưởng xem Chu Tự nói.
Sau đó hai người tới trước mặt tộc trưởng, nói ra ý định của mình. "Quay về?"
Tộc trưởng tỏ vẻ hoang mang.
"Chính là quay về thế giới của chúng ta, ở đây có đầu ra nào không?" Chu Tự hỏi.
"Hỏi ta thì chắc chắn là không được rồi"
Tộc trưởng mỉm cười, lấy xúc xắc ra rồi nói một cách chân thành:
"Vậy sao không hỏi lão tộc trưởng thần kỳ?"
Chu Tự kinh ngạc, đối phương thật sự rất thông minh Lão tộc trưởng đức cao vọng trọng, chắc chắn có thể đưa ra ý kiến có ích.
Lý Lạc Thư vẫn nghi ngờ.
Sau đó ba người tụ lại một chỗ, bắt đầu lắc xúc xắc.
Rất nhanh sau đó, lão tộc trưởng cho một câu trả lời chắc chắn:
"Cút!"
Ba người đứng dậy.
Cái này không chuẩn.
Đột nhiên Chu Tự tò mò hỏi:
"Vì sao ngươi lại khắc cho lão tộc trưởng chữ này?"
"Để chân thực hơn"
Tộc trưởng thành thật đáp.
Chu Tự, Lý Lạc Thư:
"..."| Cũng chân thật đấy.
Nhưng bây giờ sao mà về?
Cũng đâu thể bị nhốt ở đây mãi?
"Thật ra ta có thể mở cửa không gian, nhưng không biết sẽ lạc tới đâu.
Lý Lạc Thư nói.
"Tức là chúng ta có thể tới bất cứ đâu đúng không?"
Chu Tự hỏi lại.
"Theo lý mà nói thì đúng là vậy, dù sao tam hoàng cũng chẳng phải đối thủ của đại ca" Lý Lạc Thư chân thành đáp.
"Vậy được, chúng ta trực tiếp mở cửa không gian đi. Đi tới từng nơi một, có lẽ sẽ về được." Chu Tự cảm thấy đây là cách duy nhất.
Dù sao bọn hắn khá là mạnh, đi tới đâu cũng được.
"Các ngươi muốn đi ngay bây giờ à?"
Tộc trưởng vội vàng hỏi.
"Có chuyện gì à?"
Chu Tự hỏi lại.
"Không thì ăn cơm xong rồi đi?"
Tộc trưởng có ý tốt cất lời.
"Có đạo lý"
Chu Tự gật đầu.
Vì không biết lát nữa sẽ đi tới đâu, vẫn nên ăn xong cơm rồi nói.
Không chỉ như thế, hắn còn phải đọc sách xong rồi đi.
Về lại bộ lạc, tộc trưởng thông báo tin tức tốt này cho tất cả mọi người.
Mọi người hoan hô.
Chu Tự và Lý Lạc Thư cũng có một bữa no nê.
Hai ngày sau.
Sau khi Chu Tự khôi phục hoàn toàn công lực ngàn năm, bọn hắn bắt đầu xuất phát. Chỉ là vừa đi khỏi phòng của tộc trưởng.
Lại phát hiện A Mộc đã đi cùng một cô gái ngũ quan thanh tú, dáng người thướt tha tới. "Chúng ta đính hôn rồi, một tháng sau sẽ kết hôn, lão tộc trưởng linh thật đó"
Chu Tự:
"..."
Lý Lạc Thư:
"..."
"A Mộc tới đây, chúng ta nói nhỏ một vài lời.
Chu Tự gọi A Mộc sắp thành hôn vào trong một xó xỉnh.
Ba người tránh đi thiếu nữ, sau đó chặn A Mộc vào góc tường.
"Đây là lần đầu tiên ta làm chuyện này, có chút kích động, tiếp theo đây mà có sai sót gì thì ngươi cũng thông cảm.
Chu Tự nói rất thật thà.
Lý Lạc Thư hít sâu một hơi rồi nói:
"Ta cũng lần đầu tiên mà, bình thường ta còn chẳng dám nghĩ tới chuyện này"
"Các...các ngươi muốn làm gì?"
A Mộc có chút sợ hãi.
Chu Tự mỉm cười rồi nói:
"Ta là đại boss của nhân vật phản diện, ngươi biết mà A Mộc:
"..."
Ta không biết mà.
Thiếu nữ kia đứng ngoài đợi một lúc lâu, chỉ nghe thấy trong góc có tiếng lốp bốp.
Sau đó thấy Chu Tự và Lý Lạc Thư sảng khoái tinh thần đi ra ngoài.
"Tiểu cô nương, A Mộc là nam tử hán, sau khi cưới ngươi chắc chắn sẽ hạnh phúc"
Chu Tự nói.
"Vừa nhìn đã biết là một phu quân hợp cách Lý Lạc Thư nói theo.
Sau đó hai người mở cửa không gian ra rồi biến mất ngay tại chỗ.
Thiếu nữ kinh ngạc, vội đi vào trong góc.
Sau đó...nàng thấy A Mộc nằm dưới đất với gương mặt bầm tím.
1104 chữ