Trong một không gian không thể nào dự đoán, một nhà ba người không biết là quái vật gì đang phiêu đãng trong hư không, dường như rất quen với nơi này.
Đột nhiên có hai người giẫm lên người họ, khiến họ sợ tới nỗi hét to lên.
Trong lúc nhất thời những tảng đá trôi nổi xung quanh vỡ vụn, lực lượng bắt đầu ép lên không gian.
"Đám này ồn ào thật, không biết đang kêu cái gì.
Chu Tự tỏ vẻ ngạc nhiên.
"Cắt một dao là yên tĩnh lại ngay ấy mà"
Lý Lạc Thư đề nghị.
Một nháy mắt, một nhà ba người kia im lặng ngay.
"Ồ?"
Chu Tự rất kinh ngạc:
"Họ nghe hiểu tiếng người à?"
"Có lẽ là cảm nhận được ý định cắt bọn chúng của chúng ta"
Lý Lạc Thư đoán.
"Thần kỳ thật đấy, ngươi nói xem ta nên cắt tai trái của bọn chúng trước hay tai phải trước đây?"
Chu Tự hỏi.
Lúc này một nhà ba người bịt kín lỗ tai, sợ tới nỗi run lẩy bẩy.
Chu Tự càng thêm kinh ngạc.
Mấy kẻ này thú vị thật.
"Định vị được chỗ khác rồi, chúng ta thử lại lần nữa đi"
Lý Lạc Thư nói rồi mở cổng không gian ra.
Sau đó hai người lại biến mất.
Lúc này một nhà ba người thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Lần đầu tiên thấy sinh vật đáng sợ như vậy.
Ngày mười sáu tháng bảy. Thứ bảy, Thu Thiển ngồi bên cạnh Chu Tự, lúc này cơ thể của Chu Tự vẫn được mặt trăng đỏ bảo bọc dưới gốc cây như cũ.
"Nguyệt tỷ, cũng nửa tháng rồi, sao Chu Tự vẫn chưa quay lại?"
"Đúng vậy, đã nửa tháng rồi, hắn bỏ bê công việc nửa tháng, ta cũng bận cả nửa tháng rồi.
Tô Thi cũng cảm thán.
"Ngươi bận gì chứ?"
Đột nhiên Minh Nam Sở hỏi.
"Bận chế tạo phiền phức cho chúng ta"
Hàn Tô đang vẽ bùa đẩy kính mắt lên mà nói.
"Là các ngươi không gánh được ta đấy chứ.
Tô Thi tỏ vẻ không phụ đáp.
"Thêm cả hai người thực tập, cả bốn người đều tìm sách giúp ngươi"
Minh Nam Sở nói.
"Quá đáng lắm rồi đó"
Hàn Tô thành thật nói:
"Bình thường một người làm việc, ba người giúp tìm Tô Thi nhìn chằm chằm họ, sau đó quay lại bên cạnh Chu Ngưng Nguyệt.
"Ta không biết sách của ngươi ở đâu đâu"
Chu Ngưng Nguyệt vội nói.
Tô Thị:
"..."
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn quýt vừa than thở:
"Đến cùng là bao giờ Chu Tự mới quay về đây?"
"Nguyệt tỷ cũng lo lắng rồi à?"
Tô Thi hỏi.
"Không phải"
Chu Ngưng Nguyệt lắc đầu đáp, nàng thở dài nói tiếp:
"Đã nửa tháng rồi Thu Thiển không nấu cơm cho ta ăn. Chu Tự không biết trong nhà còn một tỷ tỷ cần phải ăn com sao?"
"Nguyệt tỷ chịu đựng chút đi"
Thu Thiển nói.
Nàng nói rồi đưa một cái bánh bao cho Chu Ngưng Nguyệt.
"Lại là bánh bao, vừa khô vừa cứng, ta không muốn ăn nữa"
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn vừa phàn nàn.
Thu Thiển không thèm để ý, ngoài miệng thì Nguyệt tỷ nói không muốn ăn, nhưng thật ra cái gì cũng ăn.
"Vì sao Kiếm Thư sư huynh khác trước đây vậy?"
Tô Thi nhìn Đạo Tử đang ngồi xếp bằng mà hỏi.
"Thay đổi rồi đấy, lúc trước trái tim hắn tĩnh lặng, ôn tồn lễ độ, cho nên quang mang vạn trượng"
Chu Ngưng Nguyệt nói.
"Vậy bây giờ thì sao?"
Tô Thị hỏi.
"Bây giờ? Có bạn gái rồi chứ sao"
Chu Ngưng Nguyệt nói một cách thản nhiên.
"Bạn gái?"
Tô Thi kinh ngạc thốt lên:
"Không có mà, ta nghe nói hắn vẫn đang đi xem mắt"
"Vậy có lẽ là chia tay rồi"
Chu Ngưng Nguyệt bình tĩnh đáp.
Tô Thi gật đầu, cũng không để ý.
Nàng cảm thấy số lần Đạo Tử đi xem mắt cũng khá nhiều.
"Chu Tự trở về, ta còn phải dẫn hắn đi tìm cha mẹ ta nữa" Chu Ngưng Nguyệt có chút thắc mắc.
Mấy ngày trước trong nhà gọi tới, nói họ quay về một lần.
Nhưng đã nửa tháng trôi qua rồi, Chu Tự vẫn chưa quay lại.
Có phải hắn có năng lực xu cát tị hung không?
"Ta nghe một số người nói, có rất nhiều người biết môn chủ của Thập Vạn Thiên Thần Môn là Thánh Tử Ma Đạo.
Bây giờ tu chân giới đã vô cùng e ngại Thánh Tử Ma Đạo"
Đột nhiên Hàn Tô lên tiếng.
"Ta cũng nghe những người trong tông môn nói, Thánh Tử Ma Đạo đại diện Cuối đại đạo, danh tiếng trong tu chân giới cũng như mặt trời ban trưa Minh Nam Sở nhìn điện thoại nói rất chân thành.
"Hai người thực tập sinh cũng hoảng loạn cả lên"
Thật ra cũng vì mấy người Minh Nam Sở đã biết Chu Tự từ lâu, nếu không khi biết người bên cạnh mình là đại biểu cho Đạo Tẫn Đầu cũng sẽ quỳ sụp xuống như Tô Thị.
Lúc biết Chu Tự là Thánh Tử Ma Đạo thì họ cũng rất sợ hãi.
Cũng may Chu Tự khi đó không quá lợi hại.
Đúng rồi, Chu Tự chính là từ từ trở nên lợi hại.
Mấy tháng trôi qua, hắn từ có thể đối phó với lục phẩm thăng lên thành có thể đối phó với tam phẩm, sau đó là thần minh, bây giờ trở thành cuối đại đạo lại trực tiếp đối đầu với thời đại tam hoàng.
Mấy tháng tiếp theo, rất có thể hắn sẽ trở thành đệ nhất tu chân giới...
Lúc này trong hư không, Chu Tự và Lý Lạc Thư đều đang rất tuyệt vọng.
Đã rất lâu trôi qua, họ đã nhảy tới biết bao nhiêu không gian. Trong khoảng thời gian này cũng gặp được rất nhiều sinh vật kỳ quái.
Thỉnh thoảng còn gặp được vài người, nhưng những người đó cũng rất kỳ lạ.
Dường như xuất hiện dị biến khác.
Thậm chí còn gặp được một nơi hẻo lánh khá rộng, ở đó có một mảnh đại lục vẫn còn tu luyện ma pháp và đấu khí.
Sau khi họ đi vào đã kinh động đến cường giả trong đó.
Cũng may là rời khỏi đó nhanh.
Chỉ lướt qua đối phương, chưa xảy ra chuyện gì cả.
1129 chữ