Chu Tự suy nghĩ, cảm thấy có thể để Nguyệt tỷ lại, sau đó dẫn Lý Lạc Thư về.
Như vậy...có thể trực tiếp bị đánh chết.
Không có cách nào vẹn cả đôi đường.
Lúc sau, bốn người ngồi lên xe buýt về nhà.
"Tại sao ta cũng phải đi?"
Tô Thị nói.
"Ngươi không thích à?"
Chu Tự hỏi.
"Không phải, tới nhà đại di có đồ ăn ngon, ta chỉ là đang hỏi tại sao ta phải đi"
Tô Thị nói.
"Tới nhà đại di ngươi ăn cơm"
Chu Tự đáp.
Tô Thi cảm thấy Chu Tự đang xem nàng là đồ đần, nhưng nàng cũng không hỏi nhiều.
"Cho ngươi ăn cái này Chu Ngưng Nguyệt đưa một quả nho khá xấu xí cho Tô Thị.
Tô Thi thử một miếng rồi thốt lên kinh ngạc:
"Ngọt quá.
"Dường như nhị thúc nhị thẩm cũng tới"
Thu Thiển nói.
Tô Thi nghe vậy thì lại hưng phấn thêm một chút.
"Nói mới nhớ, nhạc phụ đại nhân đi đâu rồi?"
Đột nhiên Chu Tự nhớ đến hai vị kia.
Trước đó đi ra ngoài chẳng nói chẳng rằng, không biết đang ở đâu nữa.
"Trước đó vài ngày có gửi đến một phong thư rất dày"
Thu Thiển nói.
"Rất dày..sinh hoạt phí à?"
Chu Tự vui mừng thốt lên.
"Ảnh chụp chung của hai người họ"
Thu Thiển nói mà mặt không chút thay đổi.
Nàng cũng chẳng còn cách nào để đối phó với sư phụ nữa rồi.
Thậm chí rất đau đầu.
Đó là dưới tình trạng không nói chuyện, vừa nói chuyện thì nàng hoàn toàn không phải đối thủ của sư phụ.
Chu Tự thì rất tò mò về ảnh.
Hắn cầm lấy xem lướt qua thì không thể nào tiếp tục xem được nữa.
Dù không phải rất thân mật nhưng luôn cảm thấy đối phương đang cố ý.
"Đúng rồi, chư thần trở về thì sẽ ra sao?"
Đột nhiên Tô Thi tò mò hỏi.
"Cái này ta đã cố ý hỏi qua Chu Tự suy nghĩ một lát rồi nói:
"Bầu trời sẽ xuất hiện dư huy quyền hành, từ hoàng hôn đến mặt trời chói lóa. Đại địa sẽ tỏa ra sức sống, thất thải hào quang sẽ thường xuyên hiện ra. Sao trời sáng chói, trăng cũng sẽ sáng và to hơn bình thường"
"Dư huy quyền hành có phải như thế không?"
Tô Thị chỉ về phía mặt trời đang lặn xuống núi rồi nói.
Mấy người Chu Tự thuận theo ngón tay Tô Thị mà nhìn qua.
Họ phát hiện bên cạnh mặt trời có một điểm sáng không to mấy, như đèn đỏ vậy.
Nếu mặt trời to như cái chậu rửa mặt thì điểm sáng này phải to bằng cái nắm đấm.
Ánh sáng đột ngột xuất hiện khiến mọi người vô cùng kinh hãi.
Chu Tự cẩn thận phân biệt một chút thì phát hiện rất giống với mặt trời đỏ ở ngoại thành thần vực.
"Chư thần bắt đầu trở về rồi ư? Sao lại nhanh như vậy?"
Hắn có chút khó tin.
Hắn mới đi tới di tích lịch sử vào tuần trước mà.
Đợi một chút, Chu Tự phát hiện không chỉ là tuần trước.
Hắn còn tìm đường mất hai tháng.
Nói như thế thì đã rất lâu rồi.
Chư thần trở về lúc này cũng hợp tình hợp lý.
Hắn nghĩ sao thì nói vậy.
Thu Thiển và Chu Ngưng Nguyệt trợn trắng mắt.
Hai tháng đã được xem là rất lâu à?
"Tổng cộng ta mới tu luyện được một năm lẻ một tháng, hai tháng đó đã chiếm mất một phần sáu khoảng thời gian tu luyện dài Chu Tự nói.
đằng đẵng của ta"
Trong lúc nhất thời Thu Thiển không biết nên nói gì.
Chu Ngưng Nguyệt cũng chỉ ăn đồ ăn rồi im lặng.
"Chư thần trở về thì sẽ ra sao?"
Tô Thi biết rất ít về chuyện này.
"Khó mà nói, nhưng căn cứ theo tin tức từng nơi đưa tới thì sẽ uy hiếp to lớn đến tu chân giới. Đúng lúc đi về nói với lão cha một chút"
Chu Tự chân thành đáp.
Hắn nhìn mặt trời đỏ mà thầm vui trong lòng.
Chuyện nghiêm túc như thế này xảy ra thì mẹ sẽ không còn tâm trạng mà ra tay nữa nhỉ?
Phải biết rằng tất cả mọi người đều cảm thấy tu chân giới sẽ thua.
Họ có lợi hại hơn nữa cũng phải nghiêm túc suy nghĩ các đối phó.
"Dấu hiệu xuất hiện rồi, vậy khi nào họ mới tới"Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Ta không biết, quên không hỏi.
Chu Tự lắc đầu, hắn chợt nhớ lại:
"Có thể hỏi Tai Họa hoặc Thần Vận Mệnh, có lẽ họ biết"
Chu Ngưng Nguyệt lấy điện thoại ra rồi nhắn tin cho Tai Họa.
"Thúc thúc, ngươi nhìn thấy mặt trời đỏ không? Có phải là chư thần đã bắt đầu trở về rồi không?" "Đúng vậy.
Tai Họa trả lời ngay, cuối cùng còn bồi thêm một câu:
"Tiểu Thánh Nữ thật thông minh Chu Tự nhìn họ nói chuyện mà cười ha hả, tiểu hài tử mới cần lễ phép với họ"
Sau đó hắn cũng nhắn tin vào nhóm:
"Khi nào họ sẽ đến?"
Tai Họa gửi một sticker rồi đáp:
"Chuyện này chỉ có thể hỏi Thần Quang Minh mà thôi"
Chu Tự:
"Thần Quang Minh nói mấy dấu hiệu, một là dư huy quyền hành xuất hiện từ hoàng hôn đến mặt trời chói chang. Hai là đại địa tỏa ra sức sống, thất thải hào quang hiện ra. Ba là sao trời sáng chói, trăng cũng sáng và tròn hơn"
Thanh Long tiếp lời:
"Có thể xác định rằng đại địa chưa xuất hiện sinh cơ, vậy nên bây giờ chỉ mới là giai đoạn thứ nhất, còn khá nhiều thời gian Hình Ngọ:
"..."
"Ta đi hỏi sư phụ ta, các ngươi đi hỏi những người khác đi.
"Hỏi chuyện gì?"
Tô Thị hỏi.
"Tiểu Tô, ngươi đi hỏi cha ngươi xem hắn thấy thế nào về mặt trời đỏ"
Vân Tiêu Tiên Tử vội đáp lại Tô Thị.
"Không cần ta hỏi, chúng ta đang trên đường đi tới nhà đại di, sau đó sẽ gặp dượng và cha mẹ ta, để Chu Tự hỏi là được rồi"
Tô Thị trả lời.
Chu Tự:
"..."
Ta là kẻ gà mờ, các ngươi cứ bắt nạt ta vậy ư?
Sau đó hắn trừng mắt liếc nhìn Tô Thị.
Tô Thi chỉ hừ lạnh một tiếng.
1164 chữ