Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1289: Chín Mảnh




Nữ thần Hắc Dạ im lặng một lát rồi mới nói:

"Tiền bối muốn làm gì?"

"Ta muốn nhìn trộm bí mật một chút mà thôi"

Trí Giả cười nói, hắn không tiết lộ thêm gì.

Nữ thần Hắc Dạ cũng không hỏi nhiều, rất nhiều người đều không thể nào nhìn thấu được Trí Giả.

Dù nàng có được Con Mắt Toàn Tri, cũng không nhìn được bóng dáng rõ ràng của đối phương.

Muốn tìm được chỗ của đối phương là một việc cực kỳ khó.

Đây cũng là lý do tại sao nhiều người sẽ gửi đồ có giá trị cao ở chỗ Trí Giả.

Nàng cũng có đồ gửi ở chỗ Trí Giả.

Ai cũng sẽ nể mặt đối phương phần nào.

Vì không biết một ngày nào đó mình sẽ có chuyện cần nhờ vả đối phương.

Đương nhiên cũng chẳng ai làm gì được Trí Giả khi không tìm được hắn.

"Ta sẽ đưa đồ qua trong hai ngày tới" Nữ thần Hắc Dạ nói.

"Được, đến lúc đó ta sẽ giao đồ cho ngươi"

Trí Giả bình tĩnh nói.

Hắn có đủ uy tín, nữ thần Hắc Dạ không lo lắng.

Sau đó nàng biến mất trên mặt biển.

Lúc này nữ thần Hắc Dạ im lặng đứng đó lắng nghe tiếng sóng biển.

Sau lần giao dịch này, cảnh giới cao hơn sẽ tiến vào quỹ đạo. Tất cả mọi người sẽ có cơ hội tiến vào cảnh giới cao hơn.

Nhưng ai là người thắng cuối cùng...

"Con Mắt Toàn Tri chỉ biết lần này tu chân giới sẽ thua, nhưng đó là trong tình huống không phát sinh bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn"

Nữ thần Hắc Dạ nhắm mắt lại, biến mất trong đêm tối.

Sáng sớm, Chu Tự bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Hắn thấy Trí Giả nhắc tới mình.

"Năm giờ sáng, có cần sớm thế không?"

Chu Tự có chút bất đắc dĩ, Trí Giả muốn làm gì vậy?

Hắn nhìn sang Thu tỷ còn đang ngủ say thì vô thức hôn nàng một cái.

Quả nhiên tu chân giới thú vị cỡ nào cũng không tốt bằng ở bên cạnh Thu tỷ.

Chơi chán rồi lại dẫn Thu tỷ đi dạo chơi khắp Cửu Châu.

Chỉ là hắn vừa ngồi dậy Thu Thiển đã mở mắt ra.Nàng dùng ánh mắt long lanh nhìn hắn rồi lăn qua ôm hắn.

Đường cong như ẩn như hiện dưới áo ngủ đập vào mắt, Chu Tự cảm thấy tỉnh táo hẳn.

Hay là luyện công buổi sáng đi.

Củi khô lửa bốc.

Năm rưỡi, Chu Tự mới cầm điện thoại lên.

Lúc này trong lòng hắn đã bình tĩnh hơn nhiều.

Thu Thiển thì trốn trong chăn tiếp tục ngủ.

"Mới sáng sớm Trí Giả đã nổi điên gì vậy?"

Chu Tự có chút tò mò.

Đây là lần đầu tiên Trí Giả tìm tới hắn.

Trước đây còn chẳng thèm để ý, xem hắn như người vô hình.

Có thành kiến với hắn.

Chu Tự mở tin nhắn, phát hiện Trí Giả muốn mượn hắn một quyển sách.

"Sách gì?"

Chu Tự soạn tin nhắn hỏi lại.

Rất nhanh Trí Giả đã trả lời:

"Thần Văn Thạch Bản, cũng chính là sách thần minh "Sách thần minh? Sao ta lại có nó chứ?"

Chu Tự càng thêm nghi ngờ.

Thu Thiển ló đầu ra khỏi chăn:

"Ngươi có đó"

"Ta có? Nhưng tại sao ta lại có nó chứ?"

Chu Tự hỏi trong vô thức.

Lúc này Thanh Long cũng nói:

"Thiếu chủ, quyển sách này ta tự tay đưa cho ngươi mà"

Chu Tự nhớ lại ngay, đúng là có chuyện này.

Thanh Long còn đưa Tiên Thiên Đạo Văn, chỉ là không có tác dụng gì với hắn.

Vậy nên hắn đã tặng đạo văn cho đại ca, đổi một bản Ma Đạo Văn Thư.

Còn Thần Văn Thạch Bản vẫn nằm trong nơi hẻo lánh.

Nói mới nhớ hắn cũng không biết Thần Văn viết cái gì.

Đột nhiên Chu Tự cảm thấy mắt mình tối sầm lại, có một tấm chăn trùm lên đầu hắn.

"Thu tỷ, ngươi làm gì vậy?"

Chu Tự hỏi.

Một lúc sau giọng của Thu tỷ vang lên:

"Được rồi"

Chăn trên đầu cũng được kéo ra.

Lúc này Thu Thiển đã mặc quần áo xong xuôi.

"Ngươi muốn ăn gì?"

Nàng xuống giường rồi hỏi.

"Bánh quẩy"

Chu Tự đáp.

"Vậy ta đi mua, tiện thể kéo mấy người Nguyệt tỷ cùng đi luôn.

Thu Thiển nói rồi mở cửa ra ngoài.

Trước khi đi nàng còn nhắc nhở Chu Tự nhớ mặc quần áo vào.

"Được"

Chu Tự đáp, chỉ có thể mặc quần áo tử tế rồi khoanh chân ngồi dưới đất.

Hắn lấy Thần Văn Thạch Bản ra.

Lần trước không đọc nổi, bây giờ thì đọc rất nhẹ nhàng.

Đáng tiếc là không hiểu được.

Hắn chưa từng học thần văn bao giờ.

Sau đó hắn hỏi Trí Giả, cần phiến đá này làm gì.

"Ngươi còn nhớ giả thuyết mà ngươi nói không? Thời đại có thể vì ngươi mà mở ra không, ta đã tìm được bảy mảnh khác, còn thiếu hai mảnh do hai người các ngươi giữ Trí Giả nói thẳng.

Hình Ngọ gửi một icon bất ngờ:

"Các ngươi đang nói gì vậy?"

Chu Tự chỉ có thể dành thời gian giải thích:

"Là một giả thuyết của Tam lão bản, nàng nói ba thời đại mở ra có khi nào liên quan tới ba phần của Hoang Cổ Kinh Thế Thư hay không. Mỗi một phần mở ra một thời đại"

"Có giả thuyết như vậy ư?"

Thần Vận Mệnh cũng nói.

Chu Tự kinh ngạc, tiểu hài tử dậy sớm như thế à?

Rất nhanh hắn nghe được tiếng oán giận của Nguyệt tỷ.

Còn có tiếng ngáp của Tô Thị:

"A...ta buồn ngủ quá "Đi, bây giờ đi bánh quẩy sẽ mua nóng hổi, ăn cũng ngon hơn"

Thu Thiển nói.

"Nóng hổi ư?"

Tô Thi nghe vậy thì tỉnh táo hẳn.

"Ngon ư?"

Chu Ngưng Nguyệt cũng rất hưng phấn.

"Đương nhiên rồi"

Thu Thiển gật đầu.

Khi ba người chuẩn bị xuất phát, Chu Tự nhắc nhở:

"Nhớ đánh răng rửa mặt.

Có mấy luồng nước bay ra ngoài.

"Rửa xong rồi"

Chu Ngưng Nguyệt nói.

"Ta cũng vậy"

Tô Thị nói theo.

Chu Tự cảm thấy cuộc sống của những người này đúng là rất tiện lợi.

Chỉ có hắn vẫn ngoan ngoãn đánh răng rửa mặt theo cách bình thường.

1056 chữ