Nữ thần Hắc Dạ nhẹ nhàng nói.
"Những cuộc giao dịch sau này không còn liên quan gì đến ta nữa"
Trí Giả vừa cười vừa nói.
Sau đó bóng dáng hắn bắt đầu dần tán đi từng chút một.
Chín món đồ kia đối với nhiều người mà nói đều có chút khó lường, nhưng đối với những người như họ thì chẳng có gì to tát cả.
Cũng không có tác dụng gì lớn lắm.
Trí Giả giao dịch với nàng chẳng qua là vì hắn không biết vị trí của những thứ đó mà thôi.
Nên mới cần những kẻ có được quyền hành Toàn Tri như nàng tìm giúp.
Chỉ là mục đích của đối phương vẫn luôn rất mơ hồ.
Nhưng nữ thần Hắc Dạ cũng không quan tâm mục đích của người khác.
Chờ Trí Giả biến mất, Quang Thủ lại nhô ra từ trong hư không, Tai Họa cũng theo đó xuất hiện.
Giao dịch tiến vào quá trình mới, thậm chí là quá trình cuối cùng.
"Lấy được đồ rồi à?"
Quang Thủ nhìn về phía nữ thần Hắc Dạ, hỏi.
Sau đó hạt châu của Cánh Tay Toàn Năng xuất hiện:
Nữ thần Hắc Dạ nói với giọng lạnh lùng:
"Quyển sách ta cần đâu?"
Quang Thủ đưa tay ra chộp một cái, một quyển sách cổ xưa rơi vào trong tay hắn.
"Chắc ngươi cũng biết nó là thật hay giả.
"Được rồi"
Nữ thần Hắc Dạ vừa dứt lời, Cánh Tay Toàn Năng từ từ bay tới trước mặt Quang Thủ.
Sau đó phần Thượng Thương của Hoang Cổ Kinh Thế Thư xuất hiện trong tay nữ thần Hắc Dạ.
Như thế thì mục đích của nàng đã hoàn thành hơn phân nửa.
Còn một phần nhỏ vẫn nằm trong tay Tai Họa.
Nữ thần Hắc Dạ cất sách đi, nàng đưa hai đốm sáng cho Tai Họa:
"Đây là quyền hành ngươi cần, chỉ là ta phải nhắc nhở ngươi, dù quyền hành của ngươi đã đầy đủ cũng sẽ có thứ khắc chế. Nhưng dù sao ngươi cũng chẳng phải Tai Ách Tử Thần, trong thời gian ngắn không thể nào bước vào cảnh giới kia"
Tai Họa cười hai tiếng rồi nói:
"Chuyện này ta hiểu rõ hơn các ngươi, hơn nữa bây giờ bước vào cảnh giới đó cũng chưa chắc đã là chuyện tốt. Đợi sau này ta bước vào, có khi các ngươi vẫn đang cố gắng dùng hậu chiêu để phục sinh"
Nữ thần Hắc Dạ không đáp lời.
Quang Thủ cũng không nói gì thêm, bởi vì rất có thể chuyện này sẽ xảy ra.
Mặc dù mọi người đều cảm thấy tu chân giới sẽ thua.
Nhưng mà...cũng không phải tuyệt đối không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nhất là những vị thần đang ở tu chân giới như họ.
Cứ luôn cảm thấy quái dị.
Dù sao những ngày qua Thánh Tử Ma Đạo quá sôi nổi, tốc độ tấn thăng cũng nhanh đến mức không hợp thói thường.
Mặc dù sau đó đã giảm tốc, nhưng cái chậm của hắn vẫn là nhanh của người khác.
Nếu không chư thần cũng chẳng vội trở về như vậy làm gì.
Đương nhiên, họ có thể trở về sớm như thế, thật ra là vì Thánh Tử Ma Đạo đã làm khá nhiều chuyện.
Dư huy quyền hành cũng là do Thánh Tử Ma Đạo tìm được.
Trực tiếp tiết kiệm cho họ biết bao nhiêu thời gian.
Nếu không, họ muốn trở về còn phải chuẩn bị rất lâu.
Bây giờ Quang Thủ rất tò mò, quá trình chư thần trở về có gia tốc thêm lần nữa được không.
"Đại khái chư thần sẽ trở về vào cuối năm nay hoặc đầu năm sau, rất nhanh chúng ta sẽ biết được thời đại có thay đổi hay không rồi.
Tai Họa cười nói:
"Ta vẫn luôn không hiểu vì sao tu chân giới chắc chắn sẽ thua Hắn nói rồi nhìn về phía Quang Thủ.
Quang Thủ chỉ nói:
"Không thể trả lời"
Còn về phần có thật như vậy hay không thì khó mà nói.
Sau khi Tai Họa giao quyền hành thâm uyên và Tai Ách ra thì mọi giao dịch đã hoàn thành.
Tiếp theo để xem ai cười tới cuối cùng.
Quang Thủ chui vào hư không, nữ thần Hắc Dạ cũng biến mất ngay tại chỗ.
Tai Họa nhún vai, trở về hồ Khô Tịch.
Hắn chưa từng nghĩ tới chuyện tranh đoạt.
Dù Tai Ách không trở lại, hắn cũng không có lòng làm quá nhiều chuyện.
Chiều thứ năm, ngày 14 tháng 9.
Lúc đầu Chu Tự đang đi làm bình thường, đột nhiên Thu Thiển gửi tin nhắn cho hắn.
Nói rằng bên phía Tâm Linh Ca Giả lại có liên lạc với nữ thần Hắc Dạ.
Dặn hắn tan ca thì qua đó một chút.
"Liên lạc được với nữ thần Hắc Dạ rồi à?"
Chu Tự có chút bất ngờ, nhưng không quá sốt ruột.
Ai biết nàng muốn làm cái gì.
Tin tức hắn muốn nghe nhất bây giờ là, có tiếng động truyền ra từ trong cánh cửa kia.
Đáng tiếc mãi vẫn chưa có phản ứng, không biết phải chờ mấy tháng.
Đột nhiên Chu Tự nghĩ tới điều gì đó, có lẽ có thể hỏi nữ thần Hắc Dạ phải làm thế nào mới gọi được nữ thần Đại Địa trong cánh cửa kia dậy.
Chu Tự nhìn đồng hồ, phát hiện sắp tan ca.
"Được rồi, vẫn nên đợi tan làm thì hơn, nếu không sẽ bị trừ lương"
Trừ lương cũng có nghĩa là hắn không có tiền.
Bởi vì trừ tiền sinh hoạt đưa cho Thu tỷ ra thì hắn cũng chẳng còn bao nhiêu.
Một tuần thừa bốn trăm chín mươi tệ, tăng ca thì được hơn năm trăm.
Đương nhiên đây chỉ là trạng thái lý tưởng.
Nhưng bây giờ hắn cũng tiết kiệm được hơn năm ngàn tệ.
Sắp qua mười ngàn rồi, chỉ cần tấn thăng hai lần là đủ. Đáng tiếc vốn dĩ hắn định không tấn thăng chu thiên linh khí đoàn.
Nếu tấn thăng hết rồi sẽ rất khó sinh con với Thu tỷ.
Lỡ đâu lại già mới có con như cha mẹ, chẳng phải rất cực khổ sao?
Năm rưỡi, Chu Tự chấm công rồi chào tạm biệt mọi người.
Việc còn lại thì giao cho hai người thực tập sinh.
Có thực tập sinh tốt thật.
Chuyện gì cũng tiện hơn.
Thỉnh thoảng mấy người Hạ Nguyệt cũng sẽ tặng đồ ăn, nhưng đã khác với trước đây, không còn cảm giác hơn người nữa.
1094 chữ