Chủ nhật, ngày mười tám tháng chín, Tần Văn Thành sáng sớm đã dậy, bận rộn không thôi.
Thượng Quan Hà và Bạch Tử cũng đến để giúp đỡ.
Họ cũng biết đám người Chu Tự sắp tới nên không dám lơ là.
Chủ yếu là vì những người tiền bối đó sắp qua, nên họ thậm chí còn lo lắng hơn, sợ rằng tiếp đón không đủ chu đáo.
Buổi trưa, nhiều thứ đều đã được chuẩn bị tươm tất, người nhà của họ gần như đã có mặt ở đây.
Gia đình Thượng Quan cũng có một số người đến, tuy không nhiều và bối phận cũng bình thường, nhưng có thể đến chung vui, họ cũng rất mừng rồi.
Tính tổng cộng cũng không có bao nhiêu người, càng không có tiền bối.
Dù sao cũng chỉ là tiệc đầy tháng, không cần mời quá nhiều người, họ cũng không phải nhân vật ghê gớm gì.
"Đã chuẩn bị xong xuôi rồi sao?"
Kim Đạo Minh bước vào.
Tần Văn Thành và những người khác lập tức chào hỏi và kính cẩn nói:
"Bái kiến tiền bối"
"Không cần khách sáo, hôm nay ta chỉ đến đây để xem một chút, không ảnh hưởng đến mọi người đâu"
Kim Đạo Minh cười nói.
"Cảm ơn tình cảm của tiền bối"
Tần Văn Thành nói.
Lúc này Kim Đạo Minh nhìn hai cái bàn trống, tò mò hỏi:
"Còn có ai chưa tới sao?"
"Đúng vậy, có mấy người bạn, có lẽ họ đang trên đường đến Tần Văn Thành lập tức nói.
Kim Đạo Minh hơi ngạc nhiên.
Vốn vẫn muốn hỏi rõ ràng, nhưng ngay lúc này lại có người bước vào.
Một người đàn ông với vẻ mặt bình thản và khá bất lực, đi cùng với hai người phụ nữ, một người có hoa sen mờ ảo trên khắp cơ thể, người còn lại thì hơi non nớt.
"Tần đạo hữu, lại gặp mặt rồi"
Ân Chí Viễn cười nói.
Ban đầu hắn chỉ đến một mình, nhưng sư muội lại muốn đến, sau đó nàng ấy còn muốn kéo theo Thiên Vân Y Y.
Vậy nên thành ra ba người họ cùng đến.
Nhưng hắn đã không như trước đây rồi.
Trong những ngày này, hắn đã thành công thăng cấp lên thượng tam phẩm.
"Ân đạo hữu, mời vào trong"
Tần Văn Thành lập tức nói.
"Kim tiền bối cũng ở đây sao?
Ân Chí Viễn tò mò hỏi.
Theo lý thì đáng ra sẽ không có thêm tiền bối nào nữa.
"Haha."
Kim Đạo Minh cười nói.
"Ừ, vào ngồi đi, Ân đạo hữu đúng là xuất sắc, đã vào được thượng tam phẩm rồi"
"Vận may đúng là rất lớn, không thể nào sánh được với tiền bối"
Ân Chí Viễn lắc đầu khiêm tốn nói.
"Lần này đạo hữu đến đây chỉ để chúc mừng đứa trẻ thôi sao?"
Kim Đạo Minh hỏi.
"Thực ra, ta có thể sẽ thu nhận đứa bé đó, nếu nó phù hợp, ta muốn nó bái vào Đỉnh Thái Cực của ta"
Ân Chí Viễn đáp.
Kim Đạo Minh gật đầu, thật ra hắn cũng muốn nhận, nhưng hắn đã kiểm tra rồi, tài năng của đứa bé có chút bình thường.
Thực sự không phù hợp để thu nhận.
Chỉ là có chút không ngờ rằng người của đạo tông Thiên Vân lại đến nhận đồ đệ.
"Ồ, Ân tiểu hữu đã đạt đến thượng tam phẩm rồi sao?"
Đột nhiên một giọng nói vang lên.
Hai bóng người xuất hiện.
Đó là Hình Ngọ và Mãn Giang Hồng.
"Khụ khụ, hắn cũng là thiên kiêu, lại chấp chưởng đỉnh Thái Cực, vào Thượng Tam Phẩm cũng là chuyện đương nhiên"
Mãn Giang Hồng che miệng ho nhẹ, nói.
"Tiền...tiền bối"
Kim Đạo Minh lập tức cung kính hành lễ.
Ân Chí Viễn và những người khác cũng ngay lập tức cung kính hành lễ.
Miêu Khả An không ngờ thực sự tồn tại một vị đại tiền bối như vậy.
"Không cần để ý, mọi người đều đến đây uống rượu mà, ngồi đi" Hình Ngọ cười.
Nhìn xung quanh một vòng, hắn hỏi Tần Văn Thành: "Thanh Long và những người khác còn chưa tới sao?"
Tần Văn Thành chưa kịp lên tiếng thì giọng nói của Thanh Long đã truyền đến:
"Không phải là đến rồi đây sao?"
Ngay sau đó bốn người của Thanh Long đã xuất hiện, họ đưa mắt nhìn nhau.
Thanh Long dường như đang hỏi: Có mang theo đồ chưa?
Còn Hình Ngọ đang nói: Chỉ còn thiếu thức ăn thôi.
Bạch Hổ nhìn quanh nói:
"Đứa nhỏ đâu? Để ta xem"
"Đây, lối này.
Tần Văn Thành nói ngay.
"Ngươi cứ làm việc tiếp đi, ta sẽ tiếp đãi các vị tiền bối"
Kim Đạo Minh nói ngay lập tức.
"Đa tạ tiền bối"
Tần Văn Thành cảm kích nói.
Thật ra Kim Đạo Minh có chút không thể tin được, Tần Văn Thành lấy đâu ra mặt mũi mà có thể mời được những tồn tại này đến đây.
Đại hôn của môn chủ họ còn không thèm đến.
Nếu mọi người biết được điều này, cái nơi nhỏ bé này sẽ chật ních người cho xem.
Hơn nữa tuyệt đối không có kẻ yếu.
Tất cả kẻ mạnh của toàn bộ Thập Nhị Minh Linh Môn đều sẽ tập trung tới đây.
Ngay sau đó hư không lại xuất hiện thay đổi.
Tiếp theo đó là vợ chồng Đạo Chân Nhân xuất hiện.
"Hả?"
Hoa Thanh Tuyết cảm thấy có gì đó không đúng lắm:
"Ở đây đang có chuyện gì vậy? Không phải sư huynh bảo chúng ta tới uống rượu sao?"
"Đúng rồi, tiệc đầy tháng, thấy các ngươi vẫn chưa có con, vừa hay bọn ta có quen biết một người bạn có con vừa đầy tháng, nên dẫn các ngươi đến đây xin vía"
Hình Ngọ cười nói.
Trong giây lát, sự im lặng bao trùm.
"Khụ khụ, sư muội bình tĩnh, ở đây có rất nhiều người."
Mãn Giang Hồng lập tức nói, cuối cùng có lòng tốt nhắc nhở:
"Các ngươi không phải là đối thủ của đại sư huynh Hoa Thanh Tuyết đột nhiên cảm thấy ấm ức.
Bắt nạt người quá đáng.
"Hôm nay sư huynh ngươi mang rượu tới đây.
Chu Tước nhắc nhở.
"Mang rượu tới thì sao?"
Hoa Thanh Tuyết có chút khó hiểu.
"Sư phụ ngươi vốn là muốn sinh con thứ hai, muốn có một đứa con gái, nên đã chôn rượu cho con gái"
Chu Tước nhẹ giọng nói.
1211 chữ