Nghe vậy, Hoa Thanh Tuyết sợ choáng váng, nàng khó tin nhìn mọi người xung quanh.
Cảm thấy bản thân như nhìn thấy một đống xác chết.
Kích thích quá đi.
Nàng đã quá lâu không trở lại, những người này cho rằng mình sống quá lâu rồi sao?
"Vị có ngon không?"
Nàng vội vàng hỏi.
"Chưa hề uống, để lát nữa rồi thử Hình Ngọ nói một cách thận trọng.
Kim Đạo Minh nhìn, thấy có chút kỳ lạ.Có chuyện gì với những người này vậy?
"Khụ khụ, Hồng Mao không đi tiếp đón đại sư tỷ của ngươi sao?"
Mãn Giang Hồng hỏi.
Lúc này, không gian như bị ai đó kéo đi.
Ngay sau đó, Chu Tự cùng vài người đứng ở trước mặt họ.
"Cũng khá là thuận tiện"
Chu Tự bước ra khỏi đoạn cuối của đại đạo, thấy hơi kinh ngạc.
Vừa rồi hắn muốn cố gắng kéo vào không gian của đoạn cuối của đại đạo, không ngờ lại có thể thực hiện được.
Chỉ một bước đã đến, nhưng cũng chỉ có thể như thế.
Đi về sẽ có chút khó khăn, có khi còn không vào được đoạn cuối của đại đạo.
"Uh? Tần Văn Thành và con của hắn đâu?"
Chu Tự hỏi.
Hắn đến để xem đứa bé mà.
Về phần đại sư huynh Hình Ngọ và những người khác, thôi thì quên đi, những người này sớm muộn gì cũng sẽ chết.
Bây giờ nên giữ khoảng cách với họ.
"Đại tiểu thư có muốn uống rượu không?"
Thanh Long đột nhiên hỏi.
"Trẻ con không được uống rượu"
Chu Ngưng Nguyệt đáp.
"Thiếu chủ đâu?"
"Tửu lượng của ta không tốt"
"Thiếu phu nhân đâu?"
"Tửu lượng của ta cũng rất kém"
"Tô Thi đâu?"
"Ta không biết uống rượu"
Nhóm Thanh Long cũng không quan tâm, sau đó họ tìm được một vị trí rồi ngồi xuống.
Các món ăn cũng được chuẩn bị cả rồi, họ đến là để uống rượu mà.
Còn về đứa bé, đợi lát nữa rồi xem cũng được.
Bây giờ có thể uống rượu trước.
Trong căn phòng, Bạch Hổ nhìn đứa bé, có chút kinh ngạc.
Sau đó hắn lấy tay thăm dò thử.
Tần Văn Thành và Thượng Quan Hồng Anh yên lặng chờ đợi, trong lòng có chút lo lắng.
"Có lẽ là vì va chạm lúc trước khiến cho thiên phú xuất hiện cách trở, may mà không thành vấn đề, nhưng mà cần phải luyện thể, sau mười sáu tuổi mới có thể bắt đầu tu luyện. Mà thuật luyện thể tốt nhất chính là ở Đạo Tông Thiên Vân, xem ra thực sự phải bái vào Đạo Tông Thiên Vân rồi"
Bạch Hổ nói.
Vợ chồng Tần Văn Thành thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần có cách là được, chỉ là không biết liệu Đạo Tông Thiên Vân có thu nhận nó không.
Chu Tự lúc này mới bước vào, sau khi biết được đại khái, liền trực tiếp gọi Ân Chí Viễn vào.
"Mười sáu tuổi mới có thể tu luyện? Vậy trong thời gian đó có phải ngoài luyện thể ra vẫn có thể làm chuyện gì đó khác không?"
Ân Chí Viễn hỏi.
"Có thể"
Bạch Hổ gật đầu.
"Vậy thì ta sẽ thu nhận đứa bé.
Ân Chí Viễn gật đầu.
Vừa đúng lúc, hắn cũng đang cần một đệ tử tương đối nhàn rỗi để làm trợ thủ.
Hắn không để cho sư phụ nhận, hiện tại sư phụ đã có bối phận quá cao, không còn thích hợp nhận đồ đệ nữa.
Cuối cùng, Ân Chí Viễn tỏ ý khi đứa trẻ được năm sáu tuổi, hắn sẽ đưa nó đến Đạo Tông Thiên Vân.
Điều này làm cho Tần Văn Thành và Thượng Quan Hồng Anh có chút không nỡ.
Nhưng khoảng cách cũng không quá xa nên vẫn có thể thường xuyên đến thăm con.
Vả lại, họ còn có thần thú, đến đó cũng thuận lợi.
Tất nhiên, đến lúc đó có thể sẽ cho đứa bé mang thần thú cùng đi.
Có gì còn giữ an toàn cho đứa bé.
Sau đó, Thu tỷ và Nguyệt tỷ chơi đùa với đứa bé.
Trong bữa ăn, Ân Chí Viễn hỏi về chuyện hồi sinh các vị thần.
Vì trong nhóm đã nói tới nên cũng muốn hỏi thăm xem thế nào.
Lúc này, Tô Thi nói:
"Chính là giúp các vị thần tìm được quyền hành và giúp họ hồi sinh, sau đó Chu Tự sẽ phải tìm Nữ Thần Trí Tuệ"
"Nếu thần minh sống lại, có phải có nghĩa là dư huy của quyền hành sẽ tiến gần Thiên Ngọ không?"
Ân Chí Viễn hỏi.
"Đúng vậy, sẽ có chút ảnh hưởng Chu Tự gật đầu.
Ân Chí Viễn đã hiểu rồi.
Hắn quyết định quay trở về sẽ nói rõ với sư phụ.
Có gì còn lên kế hoạch chuẩn bị.
Nếu các vị thần sắp quay trở lại, họ cũng cần phải nhanh chóng chuẩn bị thật kỹ, sẵn sàng chiến đấu.
Có lẽ cũng là để thông báo cho toàn bộ giới tu chân, dù sao đây không phải là chuyện của một tông môn, mà là chuyện của toàn bộ giới tu chân.
"Hồi sinh chư thần?"
Trong hư không, Quang Thủ có chút khó tin.
Rốt cuộc tên Chu Tự này lấy đâu ra tự tin như vậy?
Xem ra, hắn là nóng lòng để chư thần hồi quy, là vì còn trẻ quá nên cảm thấy vô địch thiên hạ rồi sao?
"Có lẽ hắn chỉ đơn giản là muốn cho chư thần sống lại, các ngươi có hồi quy hay không cũng không có ảnh hưởng gì đến hắn Tai Họa cười nói.
Sự trở lại lần này không ảnh hưởng gì đến hắn ta.
Đứng một bên quan sát là được rồi.
"Nếu là như vậy, ta sẽ giúp hắn một tay, để hắn hoàn thành việc hồi sinh chư thần càng sớm càng tốt. Ngươi có thể tìm hiểu hắn cần gì từ Nữ Thần Hắc Dạ"
Quang Thủ nhẹ giọng nói:
"Để xem cuối cùng ai mới là kẻ thắng lớn"
"Có người nghĩ rằng Thánh Tử Ma Đạo đang chơi với lửa, cũng có người nghĩ rằng là các ngươi đang chơi với lửa đấy.
Tai Họa mỉm cười.
"Đã đến nước này rồi, không quan trọng là ai đang đùa giỡn với lửa nữa, không ai có đường quay đầu lại. Bây giờ hãy để ta sử dụng những người có thể sử dụng, bắt đầu giúp hắn, cố gắng giúp hắn ta hoàn thành việc hồi sinh chư thần trong vòng mười ngày"
Quang Thủ nói.
"Đối với việc hồi sinh chư thần, ta lại thấy tò mò hơn về thỏa thuận giữa Nữ Thần Hắc Dạ và trí giả, người ta nói rằng trí giả đang thăm dò bí mật của ba thời đại, không biết sự tình là thế nào"
Tai Họa có chút quan tâm.
Thăm dò bí mật, họ không có năng lực này, cũng chỉ có trí giả mới làm được. Thật tệ là họ cũng không thể tham gia.
1101 chữ