Hỏa Nguyệt cốc.
Vì có Nữ Thần Phi Hồng, nơi đây không còn quá lạnh nữa, và môi trường sống của họ cũng được cải thiện đáng kể.
Ít nhất là không có đứa trẻ nào bị chết cóng.
Mọi thứ đang phát triển theo chiều hướng tốt hơn, và trong một vài năm nữa, nơi đây sẽ có thể sống một cuộc sống bình thường.
Họ đã không còn dám đòi hỏi thoát ra khỏi lời nguyền của Nữ Thần Băng Tuyết nữa, có thể sống tiếp đã là điều xa xỉ lắm rồi, chỉ khi trải qua những năm tháng trước đây họ mới hiểu được sự bình yên như bây giờ hiếm có đến thế nào.
Vệ Dương đang lau vũ khí của mình.
Hắn cũng sẽ ra ngoài đi săn và giúp Nữ Thần Phi Hồng hái trái cây.
Gần đây, hắn muốn tìm Chu Tự để tỏ lòng biết ơn.
Nhưng mãi vẫn chưa tìm được bọn họ.
Chỉ có thể kéo dài cho đến tận bây giờ.
Bùm!
Đột nhiên, trên bầu trời vang lên âm thanh của một vụ nổ, và một ngọn lửa không thể dập tắt từ trên trời giáng xuống.
Tiếp theo đó là tiếng chim phượng hoàng kêu.
Bầu trời dường như được bao phủ bởi những ngọn lửa, Cửu Thiên Phượng Hoàng vỗ cánh bay từ nơi xa xôi đến.
Và trên lưng của Hỏa Phượng Hoàng là một cô gái từ trên cao nhìn xuống, tóc bay thướt tha theo gió, tựa như một Nữ Thần Cửu Thiên trên trời giáng trần.
Nàng nhướng mày suy nghĩ, như thể đang nghĩ đến sự sống chết của mọi người bên dưới.
Đối mặt với cảnh này, Dao Di tiên tử có chút kinh ngạc, chuyện này cũng có khả năng thất bại sao?
Tô Thi đứng đó, xung quanh là mọi người như thể đang ôm lấy nàng ấy, hoàn toàn không cần một lời nói nào cũng có thể khiến người ta khiếp sợ.
Đối với một người như vậy, hoàn toàn không có khả năng thất bại.
Hơn nữa, đây thực sự là một hiệu ứng đặc biệt?
Cảm giác như một Hỏa Phượng Hoàng thực sự, mạnh mẽ, đáng sợ và nóng bỏng.
Và từ đôi mắt của nó, thậm chí có thể nhìn thấy được niềm vui.
Dường như được làm thú cưỡi của người này là một chuyện vinh dự biết bao.
Lúc này, người đứng đầu Hỏa Nguyệt cốc, Biệt Câu vẻ mặt kinh ngạc nhìn lên bầu trời.
Đại Tư Tế Mịch Hạ cũng đã xuất hiện rồi, bọn họ kinh ngạc nhìn Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng.
Ngọn lửa như vậy khiến bọn họ không dám xem thường.
"Chuẩn bị thật tốt để nghênh đón kẻ thù"
Thủ lĩnh Biệt Câu nói.
Những người khác lập tức gật đầu, sẵn sàng chiến đấu.
Bọn họ cũng không ngờ rằng một Hỏa Nguyệt cốc vốn yên bình bao năm lại tiếp đón một người ngoài cuộc như thế này.
Thậm chí càng không ngờ rằng mình lại là kẻ thù của đối phương.
Lúc này Tô Thị nhướng mày, không để ý tới thái độ của những người bên dưới.
Dao Di tiên nữ ở phía xa đã cảm nhận được điều này, nhưng nàng thấy Tô Thi lại không hề lên tiếng.
Rõ ràng chỉ cần một câu nói, tại sao nàng ấy lại không chịu lên tiếng.
Điều này khiến nàng có chút lo lắng, nghĩ rằng mình phải ra ngoài nói cho rõ ràng.
Nàng có thể cảm nhận được sức mạnh của những người kia ở một mức độ nào đó, và đó chắc chắn không phải là thứ mà các nàng có thể chống lại được.
Nếu cứ tiếp tục kéo dài nhất định sẽ phải gọi hỗ trợ, nhưng nếu sự kêu cứu không cần thiết, nàng lại cảm thấy đang làm phiền những người đó.
Tuy nhiên, khi nàng đang định ra ngoài, Tô Thị bỗng bất ngờ di chuyển.
Nàng dường như đã nhớ ra điều gì đó, và sau đó một ánh sáng xuất hiện trên cơ thể nàng.
Ánh sáng này cực kỳ chói mắt dưới sự tô điểm của Hỏa Phượng Hoàng, và khí tức đã bắt đầu thay đổi.
Dao Di tiên tử nhìn vị trí của Tô Thi, phát hiện mái tóc đen nhánh của Tô Thi phía trên Hỏa Phượng Hoàng đã bắt đầu chuyển sang màu đỏ, quần áo trên người tuy không thay đổi, nhưng khí chất của nàng đã thay đổi, nếu trước đó là một thiếu nữ thì bây giờ nàng ta phong thái bệ vệ, tư thế oai hùng, đôi mắt màu nâu chuyển sang màu đỏ thẫm.
Cao quý, thánh thiện, ngự trị toàn thiên hạ.
Vào lúc này, cây thương của Hồng Anh đã bị nàng siết chặt.
Cảm nhận được sự thay đổi này, Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng ngửa mặt lên trời gầm thét, hắn vốn dĩ chỉ là một cái bóng nhưng bỗng ngay lập tức ngưng tụ, khí tức của hắn bao phủ khắp đất trời, ngọn lửa của hắn bao trùm cả một khoảng trời.
Khí thế mạnh mẽ, tư thế vô song, giống như chiến thần Cửu Thiên đích thân giáng thế.
Không gì địch nổi.
Nàng đứng ở trời cao, chỉ dựa vào khí thế đã trấn áp toàn bộ Hỏa Nguyệt cốc, không ai dám nảy sinh ý đồ ra tay.
Dao Di tiên tử hoàn toàn sững sờ, đây chính là Tô Thi thường xuyên phạm sai lầm trong thư viện sao?
Hơi thở đáng sợ và tư thế vô song này buộc nàng không thể không cúi đầu.
Không hổ danh là Cửu Thiên Hoảng Chủ.
Đặc biệt là Cửu Thiên Hỏa Phượng Hoàng dưới chân nàng, nó hoàn toàn là thật.
Chỉ là ngay khi nàng đang kinh ngạc thì Tô Thi đột nhiên lấy điện thoại di động ra và tự chụp cho mình một bức ảnh.
Hình như chưa hài lòng, nàng ta còn vẫy tay với nàng.
Dao Di tiên tử trong lúc nghi ngờ thì bóp nát chuỗi hạt trong tay, bước đi trong ngọn lửa, nàng như một nữ thần trong lửa.
Nàng nhìn Tô Thi, cảm thấy khó hiểu.
"Chụp ảnh giúp ta"
Tô Thi nói với vẻ mong đợi.
Dao Di tiên tử:
"???"
Cuối cùng nàng vẫn chụp giúp, sau đó Tô Thi cầm lấy điện thoại và gửi ảnh vào trong nhóm, vô cùng thích thú. Nhưng nơi này không có tín hiệu.
1146 chữ