Sau khi Minh Nam Sở tỉnh dậy, hắn đã đi câu cá với Tạp Tháp.
Để dung hòa với nơi đây, hắn đã mượn một bộ áo quần từ Tạp Tháp.
Tất nhiên, vì nhà của Tạp Tháp không lớn nên ban đêm hắn sẽ nghỉ ngơi ở bên ngoài.
Cũng may là người dân ở đây thường nghỉ ngơi bên ngoài nên không cần phải một mực từ chối.
"Đại ca, mọi người nhớ cẩn thận nhé.
Nhã Mã vẫy tay.
"Bối phận sai rồi"
Mẹ Nhã Mã khiển trách:
"Hắn là đại huynh đệ của cha ngươi, ngươi gọi hắn là đại ca, là đang muốn xưng huynh gọi đệ với cha ngươi sao?
Gọi hắn là chú.
Nhã Mã sửng sốt, nhưng cuối cùng vẫn đổi sang gọi hắn là chú.
Khi đi câu cá, Minh Nam Sở đã hỏi về đảo Thiên Tiêu.
Hôm qua chỉ mới biết đại khái rằng nơi đây có rất nhiều bộ lạc, mặc dù họ đều tin vào Thần Phong Bạo, nhưng họ không còn nhớ tôn hiệu cụ thể của Thần Phong Bạo nữa.
Hiện tại, đại khái họ có thể nhớ rằng đó là vị thần nắm giữ cơn bão, đại dương và sấm sét.
Đồ tế thường là đồ tế thần biển.
Việc này thực ra dễ mà khó, việc dễ là chỉ cần sửa tế đàn để hướng về thành Biên Giới là được.
Cái khó là, nên sửa lại chỗ nào, và có tế đàn hay không.
Những người ở đây dường như cũng có những sứ đồ của thần.
Thực lực không dễ gì đoán được, nếu không biểu hiện ra trước mặt những người này, về sau nếu bị chất vấn sẽ rất phiền phức.
Vì vậy, bây giờ hắn có ý định tìm người mạnh nhất, và sau đó bắt đầu tìm kiếm.
Mọi thứ được giải quyết dễ dàng.
Hắn cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ và quay lại tiếp tục chơi game.
Ở đây chỉ có thể chơi một máy đơn, thật là nhàm chán.
"Nói mới nhớ, ta nghe nói có Thần Sứ xuất hiện ở bộ lạc Hỏa Diễm, gần đây, bọn họ bắt đầu tập hợp mọi người và bắt đầu một cuộc tế mới.
Tạp Tháp thờ ơ nói.
"Thần Sứ?"
Minh Nam Sở hỏi.
Hắn vẫn luôn không biết mở lời thế nào, còn bây giờ điều đó thật dễ dàng.
"Không phải là vấn đề lớn gì, cứ vài năm sẽ xuất hiện một người, rồi lấy cớ này nọ để cướp đồ ăn, hoặc mấy thứ khác. Nói tóm lại, không có gì phải lo lắng, dù sao nếu muốn lấy đồ ăn của bọn ta là tuyệt đối không thể"
Tạp Tháp nói.
"Vậy có cần phải tham gia tế lễ không?"
Minh Nam Sở càng quan tâm chuyện này hơn.
"Tất nhiên là có, lỡ như là thật thì sao? Nhưng đi rồi cũng chỉ có thể biết rằng nó là thật hay giả thôi"
Tạp Tháp tự tin nói, Minh Nam Sở cũng không hiểu tự tin của đối phương đến từ đâu, nhưng có thể bắt đầu lễ tế thì tốt rồi.
Có thể thực hiện kế hoạch 1, nghiền nát chuỗi hạt để xuất hiện, và sau đó có thể chinh phục tất cả mọi người và tiện thể bắt đầu luôn lễ tế thực sự.
"Khi nào thì tế lễ?"
Hắn hỏi.
Cái này rất quan trọng.
"Chắc là ngày kia, hình như là sáng ngày kia"
Tạp Tháp nói.
Minh Nam Sở gật đầu, vậy thì cứ yên tâm chờ đợi, thuận tiện quan sát chung quanh thu thập tin tức.
Lúc này, tại nhà của Nhã Mã.
"Mẹ à, Thần Sứ xuất hiện sẽ có nguy hiểm sao?"
Nhã Mã hỏi.
"Đương nhiên, một số Thần Sứ sẽ cướp của người ta, tuổi của ngươi là nguy hiểm nhất.
Mẹ của Nhã Mã nghiêm túc nói. Lúc này bọn họ đang chuẩn bị nguyên liệu, định làm cơm trưa.
"Thần Sứ sẽ cướp người?"
Nhã Mã không thể tin được.
"Thần Sứ thường có dáng vẻ như thế nào?"
"Là kiểu rất thần bí, khi nói chuyện thì vênh váo tự đắc"
Mẹ Nhã Mã nói.
"Vậy thì đại ca, ồ, đại thúc có giống không?"
Nhã Mã hỏi.
"Không giống, nếu hắn là Thần Sứ, có thể hắn đã khiến chúng ta quỳ gối từ lâu rồi"
Mẹ Nhã Mã nói.
"Đại thúc đó còn hỏi ta, nếu hắn nói mình là Thần Sứ thì ta có tin hay không"
"Đùa con thôi"
"Ta cũng nghĩ vậy"
"Mau chuẩn bị nguyên liệu đi"
Quần sơn Minh Hỏa.
Ven đường có mấy loài cây kỳ lạ, chúng cứng như sắt.
Một vài làn khói trắng bốc lên từ mặt đất. Không những thế, hơi thở nóng hổi cũng theo đó mà bay lên.
Xung quanh Hàn Tô có những phù văn bay phấp phới, xua đi cái nóng.
Nàng ấy đã ở đây cả đêm, nhưng chẳng nhìn thấy một bóng người nào.
Nàng chỉ có thể tiếp tục tìm người, quần sơn này không nhỏ, nàng không dám tùy tiện sử dụng đặc hiệu ra trận.
Hiệu ứng đặc biệt mà không ai nhìn thấy thì không phải là hiệu ứng đặc biệt.
Đi được một đoạn, nàng đột nhiên cảm giác được một vài khí tức.
Sau khi tiến lại gần hơn, nàng nhận ra càng ngày càng có nhiều khí tức hơn, tận hàng trăm cái.
Chỉ là những hơi thở này ảnh hưởng lẫn nhau, lại có vẻ hơi hỗn loạn, không những thế còn nghe thấy tiếng gầm rú.
Họ dường như đang đánh nhau.
Đến gần hơn, Hàn Tô nhìn thấy có hai bên đang đánh nhau.
Đấm vào da thịt, máu me bắn tung tóe khắp nơi.
"Mọi người đều là lần đầu tiên được làm người, tại sao bọn ta lại phải nhường các ngươi? Đều nhường hết cho ngươi thì bọn ta làm người để làm gì? Giết nó đi"
"Vậy ngươi có thể làm chó mà, làm người làm gì? Đánh cho ta"
Tiếng gầm thét và tiếng mắng mỏ không ngừng vang lên.
Những người này không chút thương tiếc, đại sát tứ phương.
Hàn Tô quan sát mà thấy sững sờ, tại sao những người này lại đánh nhau?
"Ta đã nói rồi, hồ nước này là bọn ta giành được trước, vậy mà các ngươi lại dám đến cướp của, thật không biết xấu hổ, ta chiều các ngươi quá rồi đúng không?"
"Các ngươi cao to khỏe mạnh, còn bắt bọn ta phải tắm thứ nước các ngươi để lại sao? Các ngươi lấy đâu ra mặt mũi đó? Ta không thể nuốt trôi cục tức này, đến đây, xem ai chết trước.
Hàn Tô nghe xong thì nhíu mày, bọn họ đang tranh nhau xem ai tắm trước?
1089 chữ