Ngày 01 tháng 10.
Thứ bảy.
Chu Tự ngủ đến tám giờ mới bị Thu tỷ kéo dậy.
"Ăn cơm thôi"
"Oáp!"
Chu Tự đang ngồi ở trên giường ngáp một cái.
"Ai bảo tối qua ngủ muộn như vậy.
Thu Thiển cười nói.
"Lúc năm giờ hơn ta đã dậy rồi"
Chu Tự đáp.
Nghe vậy, Thu Thiển cười vui vẻ:
"Năm giờ ngươi dậy làm gì?"
Chu Tự nhìn chằm chằm vào Thu Thiển trong chiếc quần đùi ngắn và nói:
"Thu tỷ nghĩ sao?"
"Vì ta sao?"
Thu Thiển chỉ vào chính mình, giả vờ nghi ngờ.
Chu Tự cười lạnh, Yêu Nữ Ma Đạo.
Đúng là ta ra tay quá nhân từ nên bây giờ nàng mới kiêu ngạo như vậy.
"Ta là của ngươi mà, cho nên vì ta cũng là vì ngươi."
Thu Thiển nhỏ giọng nhắc nhở.
Chu Tự sửng sốt.
Vậy hóa ra là do chính ta?
Năm giờ hơn ta lại tự mình...
"Dậy ăn cơm đi Thu Thiển không cho Chu Tự quá nhiều thời gian suy nghĩ, kéo người ta đứng dậy.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Chu Tự nhìn thấy Nguyệt tỷ cũng bị kéo ra ngoài.
Lúc này, Nguyệt tỷ tinh thần uể oải, nhưng lại như tràn đầy sức sống, điều này làm cho Chu Tự có phần không rõ vì sao.
"Nguyệt tỷ, ngươi bị sao vậy?"
Hắn hỏi.
Trên bàn ăn, Chu Ngưng Nguyệt ăn hết cháo thịt bằm, nhàn nhạt nói:
"Ta phát hiện ra một chuyện"
"Chuyện gì mà khiến ngươi thành ra hốc hác như vậy?"
Chu Tự thắc mắc.
"Tô Thi có nhân cách thứ hai, vậy nên, ta nghi ngờ ta cũng có một nhân cách thứ hai Chu Ngưng Nguyệt nói.
"Hả?"
Chu Tự sững sờ, nhất thời không hiểu Nguyệt tỷ đang nói cái gì.
Nhân cách thứ hai ở đâu ra?
Như Tô Thi mà cũng gọi là nhân cách thứ hai, đó cùng lắm là do nàng ta trang điểm thôi.
Không được vẫn là không được.
"Ngày hôm qua ta hỏi Tô Thi rồi, nàng ta nói rằng vì nàng ấy đầy kinh nghiệm rồi nên mới có thể xuất hiện nhân cách thứ hai"
Chu Ngưng Nguyệt lấy ra một tờ giấy và nói:
"Sau đó ta nhận ra một chuyện"
"Chuyện gì vậy?"
Thu Thiển khó hiểu.
"Tô Thi có nhân cách thứ hai, nên nhân cách thứ hai của ta cũng phải có điều kiện tiên quyết."
Chu Ngưng Nguyệt nói:
"Á?"
Chu Tự ngẩn ra:
"Nguyệt tỷ, ngươi lấy nhân cách thứ hai ở đâu ra vậy? Vậy có phải ta cũng có nhân cách thứ hai không?"
Chu Ngưng Nguyệt:
"Ngươi tê tiện lắm, không có là bình thường"
Chu Tự:
"..."
Tại sao không phải là các ngươi tê tiện mà lại là ta?
"Nguyệt tỷ thật sự có nhân cách thứ hai?"
Thu Thiển rất tò mò.
Nàng cảm thấy không có khả năng lắm.
Tô Thi là bởi vì nàng ta không biết tại sao giết quái lại có được kinh nghiệm, nhưng với Nguyệt tỷ thì nhất định không thể có chuyện này.
"Ta nói rồi, thế giới trong mắt ta khác với các ngươi, ta nghĩ thế giới trong mắt ta có lẽ có một nơi có thể thông đến căn phòng, nếu ta tìm thấy, có lẽ nhân cách thứ hai sẽ xuất hiện"
Chu Ngưng Nguyệt nghiêm túc nói.
"Thật sự là vì bị lạc nên không thể xuất hiện sao?"
Chu Tự cảm thấy quá ảo ma.
Chuyện gì đang xảy ra với những người này đây?
Ai cũng đang khai phá nhân cách thứ hai.
Hắn được cho là có những mấy nhân cách do các hệ thống tu luyện khác nhau.
Tô Thi và Nguyệt tỷ không hề tu luyện trên nhiều hệ thống.
Nhân cách thứ hai của họ đúng là sẽ thay đổi, nhưng có cảm giác chẳng mang lại tác dụng gì.
Dù sao thì của Tô Thi cũng là vô dụng.
"Dù sao, ta đã tìm kiếm cả đêm, có manh mối rồi nên trong vài ngày nữa có thể sẽ tìm ra thôi"
Chu Ngưng Nguyệt nói. Điều này khiến Chu Tự không thể ngồi yên.
Hắn ngay lập tức hỏi:
"Vậy thì làm thế nào để ta tìm ra nhân cách thứ hai của mình?"
"Tô Thi là ăn kinh nghiệm, còn Nguyệt tỷ là vì thế giới trong mắt tỷ ấy khác với chúng ta, liệu có phải ngươi sẽ là thiên niên công lực không?"
Thu Thiển hỏi. "Thiên niên công lực là công lực, đầy rồi chỉ có thể khôi phục, không xuất hiện thêm nhân cách, dù có tiến vào thời đại sáng thế cũng không có nhân cách"
Chu Tự nói.
"Vậy hình như cũng không còn gì đặc biệt nữa rồi"
Thu Thiển nhất thời không nhớ ra được.
Chu Tự cảm thấy phiền não, lúc đầu còn tưởng rằng mình là người duy nhất đặc biệt, nhưng bây giờ xem ra hắn là người duy nhất không có nhân cách nào khác.
"Thư viện đang có kỳ nghỉ chín ngày, ngươi định làm gì trong chín ngày này?"
Thu Thiển đột ngột hỏi.
"Ba ngày sau sẽ hồi sinh chư thần, sau đó đi tìm Nữ Thần Trí Tuệ, rồi không biết phải kéo dài trong bao lâu nữa, cho nên kỳ nghỉ của chúng ta có lẽ chỉ có ba ngày này thôi"
Chu Tự nhắc nhở.
"Ta sẽ bế quan ở nhà trong ba ngày này và tìm ra con đường chính xác.
Chu Ngưng Nguyệt nói.
Chu Tự và Thu Thiển cũng không quan tâm.
Thế này càng tốt hơn.
"Vậy chúng ta đi khu giải trí chơi đi"
Chu Tự nói.
Hai người cùng đi hẹn hò cũng rất tốt, tuy rằng có chút ngây ngô nhưng vui vẻ là trên hết.
"Ta cũng đi.
Chu Ngưng Nguyệt nói ngay.
"Không phải ngươi định bế quan ở nhà sao?"
Thu Thiển hỏi.
"Lần sau rồi bế quan Chu Ngưng Nguyệt ngay lập tức thay đổi chú ý.
Chu Tự có chút không nói nên lời, nhưng hắn cũng phải để ý mấy vị lão bản để xem bọn họ có suôn sẻ không.
Phía Tô Thi rất thuận lợi, ai cũng sợ chết khiếp, hiện tại đã ăn no mặc ấm ở đó, chỉ cần chờ đến nửa đêm ngày thứ ba là bắt đầu tế lễ.
Nghe nói sắp hồi sinh Thần Thái Dương, người ở Hỏa Nguyệt cốc có chút lo lắng, rất khó nói liệu khi các vị thần va chạm vào nhau, họ có an toàn hay không.
Tốt nhất là giữ nguyên như hiện tại.
Thật không may, sự xuất hiện của Tô Thi khiến họ không còn lựa chọn nào khác.
1167 chữ