Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1387: Biến Thái




Sau khi rời khỏi Biên Giới thành, Chu Tự và những người khác trở lại Thanh Thành.

Đi mua sắm cả một ngày, cảm giác cũng chẳng có gì thú vị.

"Hay là ai về nhà nấy đi"

Chu Tự nói.

"Mẹ ta bảo chúng ta trở về ăn bữa tối"

Chu Ngưng Nguyệt nói.

Chu Tự:

"..."

"Tối nay nướng thịt, ta đích thân nướng, ta cũng gọi cả Hàn Tô và Minh Nam Sở qua rồi, dù sao cũng dư phòng Tô Thi cười nói.

Chu Tự:

"..."

Đây không phải là lại uống rượu giả sao?

Không cưỡng được thì lại uống say quắc cần câu.

"Đi thôi, mấy ngày tới ta chắc là phải ở hẳn bên kia rồi"

Thu Thiển kéo Chu Tự, cười nói.

Không làm việc nữa phải không?

Tối.

Minh Nam Sở sững sờ, buổi đoàn tụ gia đình các ngươi, ta tới làm gì? Game của ta ai chơi cho?

Hàn Tô cũng bất đắc dĩ, nàng cũng thấy hơi ngại, trong nhà lại không ai chăm sóc thú cưng.

Ngày hôm sau.

Trong khoảng không, Lô Tân và La Doanh trốn trong bóng tối.

Sự trở lại của chư thần làm họ sợ hãi.

Bởi vì họ đứng về phía các vị thần.

Có thể họ sẽ bị yêu cầu đi chém giết.

Bây giờ thần trở về đã thất bại, họ càng sợ hãi hơn, không cẩn thận sẽ bị truy sát.

Cũng may hắn trốn trong bóng tối nên thành công giữ được mạng sống.

Mọi thứ đều ổn.

Đặc biệt là khi chư thần thất bại, Quang Thủ cũng biến mất, họ đã hoàn toàn tự do.

"Chào buổi sáng, hai người"

Một giọng nói đột ngột vang lên.

Ngay lập tức, Quang Thủ nhô ra từ khoảng không.

Sắc mặt hai người lập tức thay đổi.

"Sau này chúng ta còn cần hợp tác, hi vọng hợp tác vui vẻ"

Quang Thủ nhẹ nhàng nói.

Hai người:

"..."

Hỏng rồi, kiếp này tiêu rồi.

Ngay khi mặt trời vừa mọc, Thần Thái Dương đã đi xuống phố.

Hắn không đi quá xa mà chọn đến thăm Thanh Thành.

Đây đã là nơi đặc biệt nhất trong giới tu chân rồi.

Vì vậy, chỉ cần ngắm nhìn nơi này là đủ.

Chỉ là hắn muốn mua chút đồ ăn tượng trưng, lại phát hiện mình không có tiền.

Chuyện này...

Vậy là đi dạo cho đến tối.

Hắn cảm thấy mọi thứ dường như hơi bình thường.

Mãi cho đến khi hắn gặp một người phụ nữ.

Nàng ấy mặc váy, đi ở phía trước, một số người đàn ông say rượu đang đứng trước mặt nàng ấy.

"Này, tiểu tỷ tỷ nhìn quen mắt quá"

Một nam nhân vươn tay ra nói.

Rắc rắc.

Nơi đầu ngón tay lập tức truyền đến một âm thanh giòn giã, cả người hắn cũng quỳ trên mặt đất.

Hắn lập tức tỉnh rượu.

"Đại, đại tỷ, là ngươi sao"

Hầu Trầm nhìn đối phương nói:

"Ta tìm các ngươi lâu lắm rồi.

"Không, không, ta, bọn ta không phải cố ý, sau này tuyệt đối không dám nữa, đây là tiền"

Nói xong Những người khác cũng ngoan ngoãn đặt xuống đất.

đối phương lập tức đưa tất cả mọi thứ cho bên kia.

Sau đó hai người kẹp một bỏ chạy thật nhanh.

Hầu Trầm vẻ mặt mờ mịt.

Nàng đến để trả lại tiền mà.

Thần Thái Dương ở phía sau quan sát trọn vẹn cảnh này, cảm thấy khá thú vị.

Hay là hắn biến thành một cô gái, chơi đùa với ba tên kia?

Chẳng mấy chốc, Thần Thái Dương biến thành một người phụ nữ, xuất hiện trước mặt ba người họ.

"Chị đẹp, lưu số điện thoại cái đi"

Một lúc sau.

"Đại...đại tỷ, ta sai rồi, nhưng ta không còn tiền nữa"

Thần Phong Bạo nhìn Thần Thái Dương hành động, lắc đầu một cái, hắn không có hứng thú với mấy chuyện này.Li ê n h ệ zl: 0 9 3 5 8 2 4 7 0 2

Nhưng ngược lại hắn có tiền.

Ban nãy thấy có người đang định nhảy lầu, tiện đường ghé tới cứu lại, nên có xin một ít.

Đối phương cảm ơn hắn rối rít.

Sau đó, hắn đi mua đậu phụ thối.

"Thứ hôi hám như vậy có ăn được không?"

Hắn đang muốn hoàn toàn thất vọng về nơi này, sau đó quay về.

Sau khi cắn một miếng, cảm thấy mùi vị cũng tạm được.

Nhưng không, suy nghĩ này không ổn.

Rồi hắn hỏi chủ sạp:

"Còn mùi gì hôi thối hơn nữa không?" "Sầu riêng?" Chủ sạp không tự tin lắm.

"Mua ở đâu?"

"Cửa hàng hoa quả đằng kia"

Lát sau, hắn mua một trái sầu riêng, người ta đã bổ sẵn cho hắn rồi.

Bây giờ thì thử thôi.

Hmm.

Ngày mai ta sẽ quay lại mua thêm trái nữa, giờ ta hết tiền rồi.

"Thập Vạn Thiên Thần môn có trả lương không nhỉ?"

Thần Vận Mệnh mỗi ngày ngủ dậy đều đi đến lớp, thường xuyên được giáo viên khen ngợi, sau đó gửi cho cha mẹ xem.

Còn Tai Họa, thỉnh thoảng ở bên Hồ Khô Tịch, thỉnh thoảng tìm đến một góc ở thành phố.

Trông hắn có vẻ an nhàn thoải mái.

Trí giả quay trở lại trong khe nứt và bắt đầu tiếp tục một hành trình mới, tìm kiếm người hữu duyên.

Còn Thanh Long và những người khác thì quay trở lại Bỉ Ngạn Chi Hải và tiếp tục bị tra tấn.

Hình Ngọ và Mãn Giang Hồng cũng tiếp tục quỳ.

Vợ chồng Đạo Nhất Chân vẫn đang bị tảng đá đè xuống.

"Chuyện quái quỷ này rốt cuộc là sao vậy? Chúng ta là công thần, tại sao phải chịu đựng chuyện này? Sư phụ quá đáng lắm rồi"

"Có lẽ sư phụ nghĩ dù sao cũng là chiến tranh lạnh, như thế này cũng không sao"

"Còn không phải lỗi của ngươi sao, nếu ta mang thai thì cũng đâu phải khổ đến mức này"

"Không có thai cũng đâu phải vấn đề của một mình ta"

"Muốn chiến tranh lạnh rồi đúng không?"

"Chiến tranh lạnh thì chiến tranh lạnh"

Ầm!

Tảng đá đè xuống.

Hai người chỉ có thể dốc hết sức chống đỡ, hoàn toàn không thể chiến tranh lạnh được.

Chung Hổ và những người khác trở lại địa giới ma tu.

Bây giờ hắn đã biết Chân Thần, là một thành viên của Thập Vạn Thiên Thần môn. "Chung Hổ huynh đệ, kể ta nghe lần đầu tiên ngươi gặp mặt Thánh Tử của bọn ta đi"

Ma Kiếm Không Minh nói.

Những người khác cũng tò mò.

1163 chữ