Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 141: Ta Trong Sạch




Lão giả ở một bên cũng khó mà tin được.

Chẳng qua hắn chỉ nói tên một dãy núi với tên đó thôi.

Mà đã thành ra thế này sao?

Uỳnh!

Bàn tay khổng lồ giáng xuống dãy núi.

Ngày hôm nay, tu chân giới ít đi một dãy núi, nhiều thêm một tòa Ngũ Chỉ sơn cốc.

Vườn hoa Phú Quý.

Chu Tự cất điện thoại đi, quyết định phải học Viễn Cổ văn thật tốt.

"Ngươi nói gì với cha ta rồi?"

Chu Ngưng Nguyệt lựa ra mấy quả nho nhìn có vẻ xước sát cho Chu Tự.

"Ta bảo cha tìm người nói chuyện thôi."

Chu Tự tùy tiện nói.

Sau đó hắn nhìn nho trước mắt, cảm giác mình chỉ được ăn đồ thừa.

Nhìn kỹ một chút thì tất cả đều bình thường, chỉ có điều bề ngoài không được đẹp lắm.

"Thu Thiển đi tắm rồi, lần này có lẽ sẽ tắm khá lâu. Nàng đánh rất nhiều đọa thi."

Chu Ngưng Nguyệt nhìn nhà tắm nghiêm túc nói.

Chu Tự ăn nho không thèm nhìn Nguyệt tỷ.

"Cái này cũng không nhìn trộm sao? Dáng người Thu Thiển đẹp lắm đấy, ta từng nhìn rồi."

Chu Ngưng Nguyệt thì thầm.

Chu Tự:

"…"

Ta không nói là không muốn xem, nhưng làm sao nhìn trộm bây giờ?

Không nhìn trộm được, ngày mai sẽ được nằm trên bàn cơm.

Thành công có lẽ cũng phải nằm.

Chu Ngưng Nguyệt nhìn Chu Tự một chút, sau đó quay đầu nhìn về phía nhà tắm.

Nàng chỉ nhìn thôi, nhưng khi đã nuốt hết nho trong miệng nho, nàng bất chợt hô lên:

"Chu Tự ngươi đang làm cái gì? Sao có thể nhìn lén Thu Thiển tắm."

Chu Tự ở một bên:

"???"

Nguyệt tỷ, sao ngươi có thể vu oan người khác trắng trợn như thế?

"A, còn không qua đây."

Chu Ngưng Nguyệt lớn tiếng hét lên.

Rầm!

Cửa phòng tắm mở ra, bên trong dường như có sát khí.

Sau đó Chu Tự thấy Thu Thiển quấn khăn tắm, lụa đỏ cuồn cuộn quanh người nàng.

"Thu tỷ thật trắng...A, không, ta nói là Thu tỷ, ta trong sạch."

Chu Tự lấy lại tinh thần lập tức nói.

Rầm!

Cửa bị đóng lại.

Đêm nay Nguyệt tỷ sẽ biết tay, Thu Thiển nghĩ thầm trong bụng.

….

Chu Tự nhìn Thu Thiển đi vào, nói thế nào đây.

Thực ra nhìn thấy còn không nhiều bằng lần trước cố ý trêu đùa hắn, nhưng mà cảm giác hoàn toàn khác biệt.

"Đẹp chứ?"

Chu Ngưng Nguyệt nghiêng đầu nhìn Chu Tự hỏi.

"Nguyệt tỷ, ăn nhiều một chút, ngày mai có lẽ không kịp ăn đâu."

Chu Tự đẩy nho đến trước mặt Chu Ngưng Nguyệt.

Với tính cách của Thu tỷ, đêm nay hoặc là ngày mai chắc chắn sẽ trả thù lại, Nguyệt tỷ chết chắc rồi, Chu Tự cảm thấy mình cũng rất nguy hiểm.

Nhưng vẫn cảm thấy Nguyệt tỷ đã làm một đại sự.

Tuyệt cú mèo.

Chỉ là có một chút sóng gió, hắn vẫn gánh được.

Chu Ngưng Nguyệt vẫn như không, chẳng thèm để tâm.

Không hổ là tỷ ta, Thánh Nữ Ma Đạo, Chu Tự nghĩ thầm.

"Chu Tự, mai đi làm về, nếu không nhìn thấy ta thì nhớ tìm kỹ một chút."

Chu Ngưng Nguyệt thản nhiên ăn nho, nói với hắn.

Chu Tự:

"…"

Sau đó hắn tiếp tục học Viễn Cổ văn, Thu Thiển tắm xong đi ra, như thường lệ ngồi đối diện hắn, cùng hắn học.

Thỉnh thoảng còn dạy hắn vài thứ.

Yên bình đến mức khiến Chu Tự có chút sợ sệt.

Mười một giờ kết thúc tự học buổi tối, hắn bắt đầu tu luyện.

Chu Tự vận Chu Thiên Kinh phát lương cho ma chủng.

"Kiên trì thêm ba bốn ngày nữa là có thể nghỉ, cố lên!"

Hắn động viên ma chủng, chỉ cần qua ba bốn ngày này là có thể tiến vào Đấu Giả thất phẩm, nếu thuận lợi.

Đấu Giả thất phẩm giỏi thuật pháp, đặc hiệu trên người lộng lẫy, lại có thể ngự kiếm phi hành trong thời gian dài.

Phá Thiên Ma Thể mở ra, lửa đỏ sậm đốt cháy trời đất, Phá Thiên hung thú theo bên người hắn.

Đến lúc đó sẽ có thể không động thủ mà quân địch tự hàng phục.

Dưới đặc hiệu của hắn, dã thú đều sẽ thần phục.

Công lực ngàn năm biến hóa đều dựa vào khi nào hắn có thể hiểu văn tự trong Hoang Cổ Kinh Thế Thư.

Hiện tại hắn đang bảo Thu Thiển dạy hắn dựa theo văn tự trên đó .

Như vậy hắn sẽ có thể dùng thời gian ngắn nhất để hiểu được chữ trên đó.

Thật ra cũng có chút mong đợi, nhưng lên được Đấu Giả thất phẩm sau đó lại xem, vậy càng tốt.

Cảnh giới tăng lên có thể giúp thân thể biến hóa, thân thể có biến hóa công lực ngàn năm mới thay đổi rõ rệt hơn.

Sau khi vận xong Chu Thiên Kinh, hắn mở mắt ra.

Một ngày mới bắt đầu.

"Chào buổi sáng, bây giờ là bảy giờ hai phút, thời tiết nhiều mây chuyển nắng."

Là giọng của Thu Thiển.

Nhìn Thu Thiển mặc quần dài áo cộc tay, Chu Tự hơi bất ngờ.

Thêm chức năng tiểu trợ lý báo giờ sao?

"Thế nào rồi?"

Thu Thiển thấy Chu Tự nhìn mình chằm chằm, nghiêng đầu hỏi.

"Cảm thấy Thu tỷ thay đổi kiểu báo giờ."

Chu Tự nói.

"Vậy trước tiên có muốn thêm thứ gì không? Xưng hô thân thiết một chút...Ừm, ví dụ như Thánh Tử đại nhân."

Thu Thiển nhìn Chu Tự, trên mặt mang ý cười.

"Ta đi đánh răng."

Chu Tự cảm nhận được nguy hiểm.

Sau đó hắn thấy mặt bàn đồ ăn sáng, hắn không do dự gõ cửa phòng Nguyệt tỷ mấy lần:

"Nguyệt tỷ, ra ăn cơm."

Cốc cốc cốc!

"Dậy rồi, dậy rồi, đừng gõ nữa."

Giọng nói lười biếng của Nguyệt tỷ truyền ra.