Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 146: Phải Thân Thiết Hơn




Thu Thiển dọn quần áo xong rồi quay về phòng ngủ tiếp.

Thực ra Chu Tự thấy màu xanh nên hắn hối hận vừa nãy không nên nói là màu hồng, nói thẳng luôn màu xanh mới đúng.

Trước khi về phòng, Thu Thiển cười với hắn nhưng hoàn toàn không nhìn ra được nàng có ý gì, tóm lại không phải nụ cười vui vẻ.

Hắn vốn định quay về phòng đi ngủ, nhưng nghĩ một lúc lại thôi, sắp bốn giờ rồi, ngủ được hai tiếng, thà đi tu luyện còn hơn.

Sáng sớm, Chu Tự mở mắt.

“Buổi sáng tốt lành, bây giờ là bảy giờ mười hai phút, trời mưa to.”

Hắn quay đầu nhìn, là Thu Thiển mặc váy đang báo giờ. Lần này nàng mặc váy dài qua đầu gối phối với áo ngắn tay. Vẫn là câu nói đó, người đẹp mặc gì cũng đẹp.

Phập!

Cánh cửa phòng ngủ chính bị bật mở mạnh, giọng nói tràn đầy tinh thần của Chu Ngưng Nguyệt vang lên:

“Thu Thiển, ta muốn ăn sáng.”

Sống lại rồi, Chu Tự nghĩ trong lòng, nhưng hắn vẫn nhắc nhở một câu:

“Nguyệt tỷ, ngươi mở cửa nhẹ thôi, đó là phòng của cha mẹ ta.”

“Cũng là phòng của cha mẹ ta, họ sẽ chẳng nói gì đâu, có gì mà phải so đo với một con bé tám tuổi?”

Chu Ngưng Nguyệt nói xong đến ngồi bên bàn ăn.

“Ngươi không đánh răng rửa mặt hả?”

Chu Tự đứng lên chuẩn bị đi vệ sinh cá nhân. Chu Ngưng Nguyệt nghĩ ngợi rồi nhảy từ trên ghế xuống, theo Chu Tự đi về hướng nhà vệ sinh:

“Được, hôm nay ta đánh răng cùng ngươi.”

“...”

Chu Tự chỉ vào phòng ngủ:

“Ngươi có thể đánh răng trong phòng của ngươi, không cần tranh với ta.”

“Tỷ đệ đánh răng cùng nhau thì đã làm sao? Ta mới tám tuổi chứ không phải mười tám tuổi.”

Nói xong Chu Ngưng Nguyệt liền lấy kem đánh răng và bàn chải ra, đi vào phòng vệ sinh đứng bên cạnh Chu Tự lấy nước đánh răng. Chu Tự không nói nữa, bắt đầu đánh răng.

Bây giờ là tỷ đệ, lần đầu tiên gặp mặt thì gọi là thúc thúc.

“A! Phù.”

Chu Ngưng Nguyệt rửa mặt xong nói với Chu Tự:

“Thu Thiển rất đẹp đúng không? Mọi mặt đều hoàn hảo phải không? Con người thì xinh đẹp, chưa từng tiếp xúc với nam giới, nấu ăn ngon, tính cách cũng rất được.”

Tính cách rất xấu xa, Chu Tự thầm trả lời.

“Nguyệt tỷ muốn nói gì?”

Hắn lên tiếng nói.

“Nàng là vợ chưa cưới của ngươi, phải thân thiết hơn mới phải, ngươi phải học cách chủ động đi.”

Nguyệt tỷ tiếp tục đánh răng.

“Chủ động thế nào?”

Chu Tự nhổ bọt kem.

Hắn rất chủ động rồi, còn nắm cả tay nữa. Nếu không phải có kỳ đà cản mũi như Nguyệt tỷ, hắn có thể thường xuyên nắm tay Thu Thiển. Ôi thật nhớ cảm giác nắm tay.

“Tửu lượng của ngươi có tốt không?”

Chu Ngưng Nguyệt cũng nhổ bọt kem trong miệng nói.

“Không tốt lắm.”

Chu Tự trả lời.

Hầu như hắn không uống rượu, trước đây hắn từng uống một lần vào dịp tốt nghiệp, hắn cho rằng chắc tửu lượng của mình cũng không tệ, nhưng thật đáng tiếc công lực ngàn năm không hỗ trợ, không tối ưu hóa tửu lượng cho hắn. Cho nên kể cả hắn có công lực ngàn năm thì vẫn là một người bình thường biết say rượu.

Đương nhiên, người khác sẽ bị tổn hại sức khỏe vì uống rượu, còn hắn thì không.

Kể cả rượu sáu mươi bảy mươi độ, cùng lắm chỉ khiến hắn say, còn lại không tổn hại gì.

Nội lực của hắn rất thâm hậu.

“Vậy dạo này ngươi tập uống đi, đừng sử dụng tu vi, uống rượu bình thường thôi. Đợi khi ngươi cảm thấy tửu lượng khá ổn thì tìm Thu Thiển uống rượu. Tửu lượng của nàng cũng không tốt lắm, đến lúc đó chuốc nàng say, thì ngươi như này...sau đó như này...rất dễ phải không?”

Chu Ngưng Nguyệt nói xong lại bổ sung một câu:

“Phải dùng rượu của giới tu chân, nếu không sẽ không say được, để ta tìm rượu cho, ngươi đừng thất bại là được.”

Chu Tự:

“...”

Nguyệt tỷ không hổ là Thánh Nữ Ma Đạo, trước nay không làm việc của con người. Để hôm nào thử tửu lượng, hoặc là tìm cơ hội hẹn Thu Thiển ra ngoài uống vài chén, kiểm tra tửu lượng của đối phương.

...

“Chắc thứ hai thứ ba phải xin nghỉ phép? Được, nhưng nhân viên thời vụ không được nghỉ phép hưởng lương, trừ phi có nhiệm vụ đặc biệt.”

Trong phòng nghỉ, Hàn Tô đồng ý cho Chu Tự nghỉ phép, nhân tiện nói rõ chế độ.

“Vậy ngươi có nhiệm vụ đặc biệt gì cần thực hiện không? Ví dụ như nhiệm vụ thăm dò xung quanh Thanh Thành, ta có thể đảm nhiệm.”

Chu Tự tranh thủ hỏi.

Đại Địa Thần Khuyển còn đang ở gần đây, hắn có thể cho nó đi thăm dò.

“Hình như có một số đạo tu muốn đến thăm dò xung quanh Thanh Thành, họ nghi ngờ ở quanh đây có thi thể. Nhưng nơi này là địa giới ma tu, họ đến khiến người ta cảm thấy có dụng ý khác. Chúng ta tạm thời không tham gia. Còn chưa tìm được Thánh Tử Ma Đạo, làm nhiều việc dễ chọc đến hắn.”

Minh Nam Sở ngồi vắt chân cúi đầu chơi điện thoại.

Chu Tự nhìn ra, Minh Nam Sở dành một phần thời gian rèn luyện thân thể trong phòng tập thể thao, thời gian còn lại hầu như đều chơi game, còn chút thời gian dư chắc chắn là giúp Tô Thi tìm đồ.