Sau khi cơm nước và rửa sạch bát đũa xong xuôi, Chu Tự mở tủ lạnh ra, lấy nho ngọt rồi ngồi đối diện Nguyệt tỷ. Trở về một lúc lâu rồi, nhưng bây giờ hắn mới có thời gian rảnh rỗi ngồi ở đây xem Nguyệt tỷ tính toán trận pháp.
Nguyệt tỷ vẽ rất nhanh, trên giấy toàn là hoa văn pháp trận và các phương hướng thay đổi, có rất ít chữ viết. Nàng dùng bút rollerball thông thường cùng với giấy A4.
Sao mực cái bút này vẫn chưa hết vậy nhỉ? Chu Tự thầm nghĩ trong lòng.
Giấy A4 cũng cứ cuồn cuộn không hết, không biết Nguyệt tỷ lấy ở đâu ra.
Những vấn đề chẳng ra làm sao liên tục hiện lên trong đầu Chu Tự, suy nghĩ loạn tùng phèo. Hần cầm một quả nho ngọt màu sắc căng mọng bóng loáng bắt đầu ăn, ngọt ngào và ngon miệng, không có hạt.
Bảo sao đó giờ Nguyệt tỷ thích ăn đến vậy, ăn cả tháng rồi mà còn chưa ngán, khuyết điểm duy nhất là hơi đắt.
Chạng vạng tối.
Chu Tự ngồi ở phòng khách nghiên cứu Viễn Cổ văn, ma chủng có thể hoàn thành chín vòng trong thời gian sắp tới, hắn cần phải học được hết toàn bộ Hoang Cổ Kinh Thế Thư trước khi vòng thứ chín xuất hiện, không thể để phương diện này cản trở được.
Ma chủng phát triển tương đối ổn định, số lượng vòng đã tăng lên khá nhiều, đúng thật là đã mang lại một số thay đổi cho thân thể của hắn, nhưng đặc hiệu thì không có sự biến đổi gì quá rõ ràng.
Hắn cần phải nghiên cứu Chu thiên linh khí đoàn một chút. Kim Quang Thần Chú có liên quan đến linh khí đoàn, hiện giờ linh khí đoàn đã thăng cấp, có lẽ Kim Quang Thần Chú cũng sẽ nảy sinh vài biến đổi.
Đây là một thuật pháp rất kỳ quái, thoạt đầu có thể chỉ là thuật pháp kim quang hộ thể thông thường. Nhưng càng về sau sẽ càng tiến gần đến thần thông hoặc là đại thần thông.
Ngoài tác dụng bảo vệ thân thể và trừ tà, yêu ma khó xâm nhập ra thì khi đạt tới trạng thái thần thông, hắn sẽ có năng lực nhìn thấu trời, sức công phá cực hạn, phá trời diệt đất.
Không biết có phải là Nhị thúc viết hăng quá nên thành viết cường điệu luôn không nữa.
Rầm!
Một âm thanh nặng nề vang lên từ phía bàn cơm, Chu Tự ngẩng đầu lên nhìn với sự tò mò.
Thu Thiển đang nấu cơm trong phòng bếp cũng kinh ngạc nhìn về phía bàn ăn, bị dọa giật cả mình.
Trên bàn cơm, Nguyệt tỷ không còn ngồi xổm ở ghế ngồi nữa, nàng đứng trên ghế nhìn trang giấy trong tay, im lặng.
Một lát sau, nàng cười, tiếng cười đầy tự hào và hưng phấn, pha thêm một cảm giác vô cùng thành tựu:
"Yeah! Cuối cùng ta cũng tính ra rồi"
Trong lúc sung sướng, nàng vẫn không quên nhảy nhót hai lần.
Ngồi xổm một thời gian dài vậy mà lúc đứng lên chân không bị tê à? Chu Tự thầm nghĩ trong lòng.
Từ hôm qua lúc hắn trở về đến bây giờ đã là một ngày một đêm, Nguyệt tỷ vẫn luôn ngồi xổm trên ghế.
Nếu mà là người bình thường thì hẳn đã bị tê đến mức gào thét từ lâu rồi.
Chu Ngưng Nguyệt không ở yên một giây nào, nàng lại nhảy xuống và chạy ra phòng khách. Sau khi ném trang giấy cho Chu Tự, nàng bưng ngay nho ngọt trên mặt bàn đi luôn.
Nàng nhìn chăm chú vào những quả nho ngọt xanh mướt, rồi cẩn thận ngắt một quả màu sắc trông có vẻ như là căng mọng nhất, cho vào trong miệng nhai.
Nàng híp mắt lại một cách thích thú.
"Tính ra rồi, ngươi gửi cho hắn đi, hỏi hắn xem còn có cái nào khó hơn không"
Chu Ngung Nguyệt nuốt quả nho ngọt xuống rồi mới nói chuyện với Chu Tự.
Nàng nhìn theo ánh mắt Chu Tự, chọn tới chọn lui trên đĩa nho ngọt một hồi, rồi mới lấy một quả có vết nứt ra:
"Cái này cho ngươi ăn"
Chu Tự cảm thấy hơi buồn cười:
"..."
Nguyệt tỷ, chừng nào ngươi mới có thể ngừng ích kỷ như thế hả?
"Đêm nay, lúc Thu Thiên đang tắm rửa, ta sẽ hét toáng lên bảo là có cháy, để nàng đi ra ngoài cho ngươi nhìn, ngươi phải biết nắm bắt cơ hội đấy"
Chu Ngưng Nguyệt liếc nhìn phòng bếp rồi thông báo cẩn thận từng li từng tí cho Chu Tự về kế hoạch đêm nay. Nguyệt tỷ đúng thật là một người chị vô tư hết sức, Chu Tự đã xé bỏ nhãn hiệu ích kỷ của Nguyệt tỷ trong nháy mắt.
"Thu Thiển, ta đói, tối nay ta muốn ăn ba bát cơm, ngươi làm nhiều món hơn nhé.
Chu Ngưng Nguyệt ôm nho ngọt chạy vào phòng bếp.
Trên mặt đất vẫn còn rất nhiều bản nháp, Chu Tự bỏ quả nho ngọt Nguyệt tỷ cho vào trong miệng rồi bắt đầu thu dọn.
Chỉ trong chốc lát, giấy nháp trên mặt đất đã được dọn dẹp sạch sẽ, hắn trông mà tâm trạng thoải mái nhẹ nhàng hơn hẳn, nói chung cũng coi như là sạch sẽ.
Trên mặt bàn phòng khách có một vài tài liệu học tập, cùng với một tờ giấy A4 Nguyệt tỷ đặt lên, trên giấy là đáp án của trận pháp mà hồi trước Lý Lạc Thư gửi tới.
Lách tách!
Chu Tự chụp một tấm hình, tiện tay gửi cho Lý Lạc Thư:
"Đáp án của trận pháp, còn cái nào khó hơn không? Nếu có thì cứ gửi qua"
Chu Tự ngồi xuống.
Nguyệt tỷ cứ tính toán trận pháp là căn phòng lại lộn xộn ra trông thấy, nhưng Nguyệt tỷ thích nên cũng đành thuận theo.
Rõ ràng chỉ là chị gái ruột mới ở chung hơn một tháng mà mình đã chiều nàng đến vậy rồi, bảo sao cha mẹ chỉ thương con gái mà không thương con trai.
1038 chữ