Nguyệt tỷ thì vẫn gọi là bình thường, Thu tỷ mới là người có quan hệ tốt hơn với hắn. Nếu hắn mở miệng bảo muốn cưới Thu tỷ, chắc chắn Thu tỷ cũng sẽ không phản bác hắn.
Trong phút chốc, hắn nhớ tới gương mặt tươi cười xấu xa của Thu tỷ, chẳng hiểu sao lại hơi chột dạ. Chuyện kết hôn cha mẹ cũng chưa từng đề cập tới, đám cưới thì đã định rồi, tại sao bọn họ không trực tiếp định luôn ngày cưới đi?
Đột nhiên lương tâm bộc phát, cảm thấy cần phải hỏi han người trong cuộc như hắn à? Nếu thế thật thì bộc phát sớm quá đấy.
Nhìn xuống điện thoại, Lý Lạc Thư chưa trả lời lại, không biết đang làm gì.
Bữa tối.
Trên mặt bàn có bốn món ăn và một bát canh do vừa mới được phát tiền lương.
Thu tỷ có bao nhiêu tiền thì dùng bấy nhiêu tiền để mua đồ ăn. Chu Tự nghĩ không biết đến ngày nào đó mà giàu rồi thì Thu tỷ muốn mua thức ăn như thế nào nữa.
"Nguyệt tỷ, ta hỏi ngươi chuyện này Chu Tự uống canh trước rồi mới bắt đầu ăn cơm.
"Hỏi về Biên Giới Thạch? Cái đó ta còn chưa nghiên cứu, nếu ngươi cần thì có thể thử sử dụng xem, cũng tốt cho việc thu thập tin tức của ta"
Nguyệt tỷ ăn từng miếng lớn, kể cả lúc nói chuyện cũng vẫn bưng bát ăn.
Hôm nay Thu Thiển làm sườn xào chua ngọt và gà KFC nàng thích ăn.
"Không phải chuyện Biên Giới Thạch" Đúng thật là Chu Tự cũng muốn thử tiến vào thêm một lần nữa, khổ cái là bây giờ không có thời gian: "Ta muốn hỏi chuyện tam phẩm trung cấp. Thu tỷ đã nói với ta về tam phẩm hạ cấp, nhưng về tam phẩm trung cấp thì ta hoàn toàn không biết gì cả. Ta hơi tò mò không biết lục phẩm có phải gọi là Giả Giả hay không?"
"Tại sao ngươi lại cho rằng như vậy?"
Thu Thiển ngừng đũa, kinh ngạc trước lời nói của Chu Tự.
Vẻ mặt Chu Ngưng Nguyệt cũng vô cùng nghi hoặc, nàng nhìn Chu Tự, bởi vì trong miệng có cơm nên giọng nói nghe hơi mơ hồ:
"Giả Giả là chuyện gì cơ?"
"Lâm Binh Đấu Giả, ba vị trí đầu thì không có vấn đề gì, nhưng không phải hạng thứ tư là Giả Giả đó sao?"
Trên lý thuyết thì đúng như vậy, nên có cách suy đoán kiểu này thì cũng là chuyện bình thường.
Thu Thiển "Ồ" một tiếng rồi tiếp tục ăn cơm.
Tốt xấu gì thì ngươi cũng phải giải thích chút chứ, Chu Tự cảm thấy Thu tỷ lười giải thích cho hắn.
"Giả bị phân chia ra bởi ba cảnh giới đầu tiên, tam phẩm hạ cấp thật ra còn được gọi là Giả Cảnh, Lâm Giả, Binh Giả, Đấu Giả, cho nên không có Giả Giả"
Chu Ngưng Nguyệt húp một ngụm canh rồi tiếp tục giải thích:
"Mỗi cảnh giới đều khác nhau, Lâm Giả căn cứ vào tinh thần và thể xác, nền móng của Binh Giả là dựa vào pháp bảo, Đấu Giả thì giỏi thuật pháp. Nói một cách đơn giản, cửu phẩm không có gì cả, chỉ có thể dựa vào thân thể.
Sau bát phẩm thì có thể sử dụng rất tốt những thứ như linh kiếm, phối hợp với một vài thuật pháp nhỏ. Còn thất phẩm thì là thuật pháp thuần túy, uy lực kinh người. Lục phẩm trong tam phẩm trung cấp cũng căn cứ vào những điều đó, dung hòa ba thứ này với nhau và đồng thời nâng cao chúng, tương tự như khái niệm (1+1+1) * N ấy. Ngươi có thể hiểu là độ khó của việc thăng lên ba cấp còn không bằng chỉ thăng lên một cấp. Vì vậy, tất nhiên thực lực cũng tăng lên không chỉ là gấp đôi gấp ba. Cho nên lục phẩm được gọi là giai, xuất phát từ khả năng dung hợp. Còn tam phẩm trung cấp thì là Linh cảnh, tên đầy đủ của lục phẩm là Giai Linh. Sau khi thăng lên lục phẩm Giai Linh, thuật pháp đạt đến mức độ phi thường, có thể điều khiển vũ khí tùy theo ý muốn, thể chất và tinh thần mạnh mẽ.
"Cho nên ngũ phẩm Trận Linh, tứ phẩm Liệt Linh?"
Chu Tự lập tức hỏi lại.
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
"Suy một ra ba"
Thu Thiển lườm Chu Trì một cái rồi mỉm cười nói:
"Khác mà"
Chu Trì lắc đầu, nói một cách chân thành:
"Ta thuộc lại khổ công vùi đầu vào học, xưa nay không cạnh tranh với các bạn học giỏi khác. Họ đều bằng lòng làm bạn với ta, bạn học kém thì không muốn làm bạn với ta, bọn hắn nói ta chưa từng trả lời những câu hỏi đơn giản của bọn hắn "Vậy bạn ngươi thì sao?"
Thu Thiển cắn đũa, nàng có hơi tò mò vì không thấy Chu Trì có người bạn nào.
"Bình thường thì ta cũng là có rất nhiều bạn, nhưng mà...
Chu Trì cụp mắt, vẻ mặt có hơi u ám.
"Nhưng sao?"
Nguyệt tỷ cũng thấy tò mò.
Sắc mặt Chu Trì tràn ngập vẻ mù mịt, giọng nói trầm, lại kèm theo tiếng thở dài:
"Nhưng mà tri thức thay đổi vận mệnh, vì một lòng đắm chìm trong tri thức, vận mệnh vốn nên có rất nhiều bạn tốt của ta lại bị thay đổi"
Thu Thiển:
"..."
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
"Chúng ta vẫn nên nói về thuyết trung tam phẩm đi Chu Trì bỏ qua những chủ đề không có ý nghĩa, trở lại chủ đề chính.
Chu Ngưng Nguyệt gắp chân gà cho mình, cắn một miếng rồi nói:
"Mọi người ăn ít thịt thôi, ăn nhiều dễ béo lắm. Ta vẫn còn đang tuổi ăn tuổi lớn, có thể gánh vác cho mọi người được.
"Nguyệt tỷ bao nhiêu ký rồi?"
1043 chữ