Thu tỷ dễ nói chuyện như vậy? Chu Tự im lặng tự hỏi.
Mở lại, thật sự không thấy tin kia nữa, sau đó hắn nhận được ảnh chụp màn hình Thu tỷ gửi tới.
Nội dung chụp màn hình là tin tức vừa nãy, phía trên thể hiện chỉ một người có thể xem.
Người này đương nhiên là Chu Tự.
Thu tỷ thật ác.
Thần Nữ Ma Đạo quá khủng bố.
"Thu tỷ đang ở ma môn sao? Đang làm gì vậy?"
Chu Tự tìm đại một chủ đề khác.
"Ùm-"
Bên kia hình như đang suy nghĩ, một hồi lâu mới truyền đến thanh âm:
"Vừa rồi đang nghĩ, mấy ngày nay người nào đó không có tin tức, gửi cái gì đó để hắn để ý, có lẽ sẽ có tin tức, sau đó thật sự hữu hiệu"
Tiếng nói rơi vào tai Chu Tự, nhất thời hắn có chút kinh ngạc.
Nghĩ kỹ lại, sáng sớm hôm thứ sáu Thu tỷ đi, bây giờ đã là tối chủ nhật, vậy mà mình ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi.
Dù thế giới tu chân làm hắn vô thức lơ là điện thoại, nhưng nếu như đủ nhớ, thì nhất định sẽ ý thức được có thể gọi điện.
Xong rồi, bị Thu tỷ cho rằng trong lòng mình không có nàng.
Chẳng lẽ mình không đủ thích Thu tỷ? Không thể nào. Các loại suy nghĩ nườm nượp kéo đến trong đầu Chu Tự.
Suy nghĩ chạy một hồi, hắn đột nhiên bình tĩnh lại:
"Thu tỷ, các ngươi còn định ở ma môn bao lâu?"
"Không biết, vừa nãy chúng ta mới đến chỗ của Nguyệt tỷ, địa điểm hội đàm vẫn chưa chọn được, với lại không biết có phải Nguyệt tỷ ăn quá nhiều Thần Tứ Quả cùng Quả Trí Tuệ hay không mà không khống chế được cảnh giới. Có thể trong mấy ngày này sẽ thăng cấp lên trung tam phẩm"
Thu Thiển tùy ý lại lười biếng nói.
"Tọa đàm thanh niên đó định tổ chức vào lúc nào?"
Chu Tự hỏi.
"Mồng bảy, mồng tám đi, nếu như muộn hớn có thể là mồng tám mồng chín Thu Thiển tùy tiện đáp, giọng nói mang theo ý cười:
"Bây giờ ta đang nằm trên giường nghỉ ngơi, ngươi có muốn xem ảnh chụp không? Không có quần áo nha Chu Tự:
"..."
Sau đó hắn nhận được một tấm hình, đúng là Thu Thiển tự chụp, lấy chăn mền che kín mít.
Đúng là không thấy được quần áo.
A~ Ta đã sớm chuẩn bị xong tâm lý.
Xem xong tấm này, lại có ảnh chụp mới, lần này không có chăn, là Thu tỷ mặc đồ ngủ.
Không giống với lúc mặc ở nhà cho lắm, không phải váy ngủ, cũng không tơ lụa.
"Ở nhà Nguyệt tỷ ta cũng mặc rất nhiều"
Thu Thiển cười nhạt.
"Thu tỷ, có phải ma tu đều như ngươi thế này không?"
Chu Tự đột nhiên hỏi.
Hắn cảm thấy Thu tỷ vô cùng ác, lại khiến cho người ta rất yêu thích.
Nghĩ một lát, Thu Thiển nói:
“Phần lớn ma tu đều như Nguyệt tỷ, hết ăn lại nằm Chu Tự bổ sung một câu: "Còn là bà cô già?"
Ha...ha~ Thu Thiển phì cười, bình tĩnh lại mới nói:
"Bây giờ ta đang ở nhà Nguyệt tỷ, nhà Nguyệt tỷ chỉ có mỗi một căn phòng có thể nghỉ ngơi, cho nên..."
Điện thoại rung lên, Chu Tự thấy Nguyệt tỷ gửi tới một tấm hình.
Thu Thiển nằm nhoài trên chăn gọi điện thoại, cùng Nguyệt tỷ nhìn thẳng vào camera ăn một thứ quả màu đỏ.
Khóe miệng nàng có chất lỏng màu đỏ, như là máu tươi.
Chu Tự: "..."
Được rồi, cúp đây, đang bận lắm.
Kết thúc cuộc trò chuyện.
Nhìn bức ảnh ôm bụng cười to mà Thu Thiển gửi tới, trong lòng hắn có một ý.
"Mồng bảy, mồng tám mới bắt đầu, hôm nay là mồng ba, còn tầm năm ngày nữa"
"Ngày mai xem Hoang Cổ Kinh Thế Thư, xác định công lực ngàn năm biến hóa. Trước mồng năm đến Biên Giới thành, xử lý chuyện Đại Địa Thần Khuyển. Mồng sau thăng cấp trung tam phẩm, cho ma chủng nghỉ. Mồng bảy xem đường đến ma môn rồi bắt đầu lên đường, mồng tám sẽ tới cuộc hội đàm thanh niên tài tuấn tìm Thu tỷ"
Xin nghỉ phép ba ngày mồng bảy, mồng tám, mồng chín, mồng mười vào chủ nhật vốn là ngày nghỉ, có tất cả bốn ngày ngày nghỉ.
Kế hoạch vô cùng hoàn mỹ.
Lúc Thu Thiển nói cố ý để hắn gọi điện thoại, hắn đã có ý định về ma môn.
Thu tỷ hẳn là rất cảm động đây.
Chỉ là...Kế hoạch không theo kịp thay đổi.
Ngày hôm sau.
Một khắc trước khi tan tầm, hắn nhận được tin tức từ Đại Địa Thần Khuyển.
Chỉ có mấy chữ rất ngắn gọn:
"Gia, cứu mạng"
Bọn hắn không thể chờ đến ngày mai, chuyện đến nước này chỉ có thể lập tức đến Biên Giới thành tìm Đại Địa Thần Khuyển bọn hắn.
Chạng vạng tối.
Chu Tự qua rừng cây vùng ngoại ô đi vào Biên Giới thành, nơi này có thây khô hành tẩu như cũ, chỉ có điều không đuổi kịp hắn.
Két!
Cửa thành bị mở ra, gương mặt của tín đồ đóng cửa lại lần nữa xuất hiện ở trước cửa.
Chu Tự: "..."
Gương mặt người chết tái nhợt, quả thật có chút kinh dị.
"Hoan, hoan nghênh ghé thăm Biên Giới thành, ta, ta là tín đồ đóng cửa ở nơi này"
Tín đồ đóng cửa nhìn chằm chằm Chu Tự buồn bã nói.
Lại đổi lời thoại, Chu Tự tự nhủ.
Biên Giới thành là do bọn hắn gọi như vậy, kỳ thật tòa thành này không có tên.
Có lẽ tín đồ đóng cửa nghe bọn hắn gọi như vậy, cũng gọi theo, vậy xem ra, tín đồ đóng cửa là có tư duy tự chủ.1027 chữ